Phóng viên đang cố ý gây sự, tâm trạng Cố Vấn Thành cũng bị kéo theo. Lý Tấu Tinh không hiểu, bất kể là Wasser hay là Cố Vấn Thành, không phải đều là hắn sao?
Đều lẳng lơ, đều phóng túng, đều thích tinh tướng làm màu.
Cần gì phải phân ra rõ ràng như vậy, hai thân phận này đều là một mình Cố Vấn Thành mà.
Lý Tấu Tinh không tin Cố Vấn Thành có thể rảnh rỗi như vậy, cuối cùng chỉ có thể cho ra một kết luận, cái tên này cố ý.
Nói đơn giản là, ảnh đế Thành Thành login rồi.
Phóng viên dũng cảm thay mặt quần chúng hỏi vấn đề này, những người khác ngậm miệng, hết sức chuyên chú nghe Lý Tấu Tinh trả lời.
Cái này quá kích thích, bất kể là Wasser hay là Cố Vấn Thành, bất kể Lý Tấu Tinh nói cái gì, đây tuyệt đối là đề tài có thể khiến toàn bộ đế quốc bùng nổ.
Nhân vật chính không lên tiếng suốt mười mấy giây, cuối cùng Lý Tấu Tinh cũng xoay người đối diện với bọn họ.
Anh mặc quân trang, trên vai là quân hàm thượng úy mới được đổi, rõ ràng là một tên nhóc nhỏ hơn bọn họ mười mấy tuổi nhưng lại có khí thế khiến cho bọn họ bất giác tuân theo mệnh lệnh.
Bình thường ở trước mặt mọi người Lý Tấu Tinh luôn tươi cười, khiến người ta cảm thấy vừa thân thiện vừa chính trực.
Nhưng lúc này đây, các khán giả ngồi cách một màn hình và các phóng viên ở hiện trường bị ánh mắt anh nhìn chăm chú, bấy giờ mới nhớ ra anh không chỉ là một thiếu niên tốt tính.
Anh là người có tinh thần lực mạnh nhất đế quốc ở thời điểm hiện tại, là người có công lớn trong việc đánh bại tổ chức cướp vũ trụ Trùng Nghiệp, là thượng úy mới được thăng cấp của bọn họ...
"Tôi từ chối trả lời vấn đề này," Lý Tấu Tinh liếc nhìn ống kính, "Mọi câu hỏi liên quan tới vấn đề tình cảm cá nhân của tôi, các anh không nên hỏi."
Cố Vấn Thành nhìn anh không dứt nổi mắt, tim đập thình thịch, mấy ý nghĩ loạn thất bát tao kia đều bị sắc đẹp đánh bại, chỉ cảm thấy Lý Tấu Tinh sao mà đẹp trai quá.
Dưới con mắt của mọi người, ỷ vào hắn không thể táy máy tay chân mà thoả thích phóng ra mị lực dụ dỗ hắn.
Quá đẹp trai, thật sự quá đẹp trai.
Lý Tấu Tinh cảm nhận được tầm mắt nóng bỏng của hắn, cơ thể càng đứng thẳng, khuôn mặt càng lạnh lùng, "Tắt máy quay."
Các phóng viên ngoan ngoãn tắt máy.
Đội Mộng Chi đi ra khỏi vòng vây, các đồng bọn giơ ngón cái với Lý Tấu Tinh. Lần làm màu này quá ổn, toàn bộ quá trình nước chảy mây trôi, ngầu không chịu được.
Bước chân Lý Tấu Tinh vững vàng. Cố Vấn Thành cứ mải ngắm anh nên chẳng chú ý dưới chân, thiếu chút nữa vấp ngã, may mà bạn trai kịp thời kéo lại, vòng tay qua eo ôm lấy hắn.
Cố Vấn Thành vô thức hóp bụng lại.
May thay, không bị mất mặt trước công chúng.
"Tự mình ghen với chính mình," Lý Tấu Tinh buông hắn ra, còn nói thêm một câu, "Bắt trend nhanh đấy, Cố Vấn Thành."
Nghĩ như vậy thật sự rất mất mặt. Cố Vấn Thành day day trán, miễn cưỡng nặn ra một lý do, "Mấy người đó cãi nhau như thật, làm tôi lúc ấy cũng cảm thấy Wasser với Cố Vấn Thành là hai người khác nhau."
Lý Tấu Tinh cười cười, "Cậu có thấy chột dạ khi nói mấy lời này không vậy?"
"..." Cố Vấn Thành khiêm tốn, "Có hơi hơi."
"Từ lúc mới bắt đầu, toàn bộ đế quốc đều biết chuyện tình tay ba giữa tôi với cậu," Lý Tấu Tinh, "Nói thật xem, trong lòng có sướng hay không?"
Lần này Cố Vấn Thành im lặng tận một phút mới nở nụ cười.
"Sướng."
Mặt mày phơi phới, tinh thần sảng khoái, giá trị nhan sắc vốn đã cao chót vót bấy giờ lại chói lóa đến độ sắp làm mù mắt các đồng đội.
Hiện tại các đồng đội chẳng thèm tham gia vào chuyện giữa hai người họ, bởi thực sự quá dày vò người ta, lúc thường có thể không nhìn sẽ tuyệt đối không nhìn.
"Có sướng cũng không được ghen tuông bậy bạ," Lý Tấu Tinh nhéo hắn một cái, cau mày, "Sao có vẻ gầy đi rồi?"
Người ở cùng nhau mỗi ngày sẽ không nhìn ra thay đổi của đối phương, huống chi Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành mỗi ngày đều dính chung một chỗ, anh cũng chỉ mới phát hiện Cố Vấn Thành gầy đi lúc đột nhiên ôm lấy hắn thôi.
Mà Cố Vấn Thành mặc quần áo thì gầy cởϊ qυầи áo ra lại có da có thịt, cơ bắp lại hoàn mỹ, cởϊ qυầи áo cũng không nhìn ra gầy chỗ nào.
"Không gầy," Cố Vấn Thành hài lòng với bản năng hóp bụng của mình, "Toàn thế giới đều biết em là của tôi, bằng không thì cũng là của Wasser. Dẫu cho bọn họ không biết Wasser chính là tôi... Cái này cũng chẳng có gì hay để ghen."
Càng nói càng cảm thấy vẫn nên ghen thì hơn.
Nhưng không thể nói, là một người đàn ông, Cố Vấn Thành cảm thấy mình không thể lại mất trí như thế được.
Không ai muốn người yêu kiểm soát mình quá nhiều.
Quá thần kỳ, Cố Vấn Thành trước đây hoàn toàn không phải là người mỗi ngày đều ghen tuông vô lý như vậy. Hình như từ khi gặp Lý Tấu Tinh tới nay hắn đã trở nên ấu trĩ hơn, ngay cả tâm thái cũng trẻ lại, tựa như ông trời đang muốn bù đắp phần thanh xuân đã mất đi cho hắn.
Lý Tấu Tinh nhìn thấu hắn nói một đằng làm một nẻo, bỗng nở nụ cười, cảm thấy cái tên này quá đáng yêu, dáng vẻ tự nói với mình rằng chẳng có gì hay để ghen cũng rất đáng yêu.
"Bất kể là Wasser hay là Cố Vấn Thành," anh lặng lẽ ghé vào lỗ tai hắn nói, nhả chữ rõ ràng, "Thích cậu nhất."
Nói cứ như không.
Cố Vấn Thành quăng cho anh một cái nguýt, dưới chân lại giống như đang đạp trên mây.
Vất vả mãi mới về được khách sạn, thảo luận về bọn họ trên mạng ngày càng nhiều. Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành trở về phòng, Lý Tấu Tinh rục rịch, mà Cố Vấn Thành lại đang đắm chìm trong trang web kia.
Lý Tấu Tinh ngó qua xem thử. Cố Vấn Thành đang xem một bài đăng hot, là đồng nhân* liên quan đến hai bọn họ, mở đầu là chiến trường, giữa những hàng chữ kia có thể nhìn ra kết cục bi kịch.
(* đồng nhân: thể loại truyện được sáng tác dựa trên phim ảnh, truyện,... có sẵn)
Anh không muốn Cố Vấn Thành nhìn thấy bi kịch có liên quan đến hai người, lập tức tìm chuyện dời lực chú ý của hắn đi.
"Cục cưng ơi," Lý Tấu Tinh ngồi bên cạnh cọ cọ cổ hắn, làm nũng, "Muốn ngủ."
Da gà da vịt Cố Vấn Thành muốn nổi hết cả lên, bị anh làm cho bốc lửa, quang não còn chưa kịp tắt đã chẳng thèm quan tâm đến trang web gì nữa, quay người lăn lên giường với anh.
Mỗi lần Lý Tấu Tinh nhõng nhẽo đều có thể lấy đi nửa cái mạng của Cố Vấn Thành. Với dáng người cao lớn kia của anh, trong mắt người khác cái trình độ cay mắt khi làm nũng này chẳng phân cao thấp với Hi Nam.
Nhưng Cố Vấn Thành lại rất thích, thích đến nỗi mỗi một sợi tóc của anh cũng thích.
Gồm cả sự hoạt bát đáng yêu của anh, hay khi làm nũng trêu chọc hắn cũng yêu đến không chịu được.
Hoạt động lần này mãi đến tận giờ cơm tối mới ngừng lại. Lý Tấu Tinh cảm thấy tinh thạch năng lượng không chỉ thay đổi tinh thần lực của anh, bởi bây giờ anh lại cảm thấy tàm tạm, còn chưa có thỏa mãn.
Anh hôn hôn Cố Vấn Thành, lại đau lòng liếm liếm hạt lựu, khàn giọng hỏi: "Nan sẽ tăng tố chất thân thể của tôi lên hả?"
"Nó sẽ đẩy nhanh tốc độ phát triển của cơ thể," lồng ngực Cố Vấn Thành run run, giọng nói khá vững vàng, "Đồng thời giúp bồi bổ cơ thể, trung hòa tác dụng phụ khi dùng NK-03."
Lý Tấu Tinh cố ý đùa hắn, vờ như không hiểu, hỏi: "Tác dụng phụ là gì?"
"... Không có gì," vẻ mặt Cố Vấn Thành bình tĩnh, "Đi ăn nhanh lên, ngoan."
Sao hắn có thể nói tác dụng phụ của NK-03 với Lý Tấu Tinh được cơ chứ.
Tuyệt đối tuyệt đối không thể nói ra bí mật hắn trẻ lại, dù Lý Tấu Tinh có hỏi cũng phải giả vờ không hiểu, phải giữ kín bí mật này cho đến lúc chết.
"Bồi bổ cơ thể thêm nữa, cậu có thể chịu được không?" Lý Tấu Tinh cau mày, "Nói thật..."
Giọng anh càng ngày càng nhỏ, "Tôi cảm thấy chưa thỏa mãn."
Tay Cố Vấn Thành run một cái, không đỡ nổi mình, ngã nhoài xuống trên người anh, trợn mắt ngoác mồm. Hắn không dùng Nan, nhưng tố chất thân thể tuyệt đối không kém.
Hắn mạnh như vậy mà Lý Tấu Tinh còn nói chưa thỏa mãn.
Vậy chẳng phải từ trước tới nay đều không thỏa mãn sao?
Lâu như vậy mà chưa thỏa mãn, muốn thỏa mãn thì phải thêm mấy lần nữa đây.
Đau lòng.
Nhưng không biết nên đau lòng cho mình hay là đau lòng người yêu.
Cố Vấn Thành ôm lấy anh rồi hôn lên.
Trong cơn sóng tình, Lý Tấu Tinh và hắn ôm nhau gây dưa thêm nửa tiếng, trên người hai người đều đổ đầy mồ hôi.
Lý Tấu Tinh thật sự là một người đàn ông tốt. Sau mỗi lần, bất kể mấy giờ bất kể có mệt đến thế nào đi nữa, anh cũng ôm Cố Vấn Thành đi tắm, dọn dẹp sạch sẽ cho hắn, để hắn được sạch sẽ thoải mái nằm trên giường.
Cố Vấn Thành đã quen được anh ôm tới ôm lui. Tác dụng khôi phục của NK-03 có mạnh đến đâu thì khi vừa kết thúc tứ chi vẫn không còn chút sức lực nào, trừ lúc mới đầu còn mạnh mẽ ra, bây giờ hắn còn có thể giang hai tay đòi ôm.
Tắm rửa xong, Lý Tấu Tinh đi ra ngoài mua cơm, sau khi hai người ăn xong, Cố Vấn Thành bỗng nhiên nói: "Tối nay uống thuốc đi."
Lý Tấu Tinh sững sờ, trước tiên ném hộp cơm vào thùng rác, rót cho hắn cốc nước, "Sao lại đột ngột như vậy."
Cố Vấn Thành nắm chặt tay anh, nắm rất chặt, "Ngày mai phải về trường quân đội Thừa Dương, thuốc để ở trên người rất có thể bị kiểm tra ra được."
Lý do tuyệt đối không phải là cái này, nhưng Lý Tấu Tinh lại tốt tính đáp ứng, "Được, có cần tôi chuẩn bị gì không?"
"Không cần làm gì cả," Cố Vấn Thành đột nhiên bắt đầu trầm mặc, hồi lâu sau, hắn buông tay Lý Tấu Tinh ra, thống khổ che mặt mình, "... Tấu Tinh, tôi không muốn em dùng NK-03."
Quá nguy hiểm, Cố Vấn Thành ích kỷ.
Hắn sợ.
Lý Tấu Tinh bình tĩnh nói: "Được, vậy thì không dùng."
Mấy ngày nay Cố Vấn Thành rất không ổn. Lý Tấu Tinh đã sớm đoán ra có liên quan tới chuyện dùng thuốc này, bởi vậy khi Cố Vấn Thành vừa mở miệng, anh đã chẳng thèm suy nghĩ mà lập tức đồng ý.
Nhưng đối với Cố Vấn Thành mà nói, hắn không ngờ Lý Tấu Tinh sẽ không hề do dự như vậy, kinh ngạc không thôi, "Em thật sự, em thật sự không để ý việc không được dùng NK-03 sao?"
Lý Tấu Tinh không phải người không biết rõ về loại thuốc này, ngược lại, anh hoàn toàn rõ ràng. Liên quan tới tác dụng của NK-03, trên thế giới chẳng có mấy người hiểu rõ hơn anh.
Nguyên do cướp vũ trụ và đế quốc tranh đoạt, có thể khiến người ta biến thành người mạnh nhất thế giới. Cố Vấn Thành không ngờ mình chỉ vừa mới nói mà anh đã thật sự quyết định không cần.
"Không cần," Lý Tấu Tinh cười cười, ngồi xuống bên cạnh hắn, "Không cần thiết."
Cố Vấn Thành lẩm bẩm, "Cái này sẽ khiến em trở nên mạnh hơn."
Mạnh đến độ hết thảy mọi người và máy móc đều không thể cản lại.
Người cảm nhận được loại sức mạnh này sẽ không ai muốn dừng lại bước chân truy đuổi mạnh mẽ, Cố Vấn Thành cũng giống như thế. Nhưng hắn ích kỷ, vì bất kỳ khả năng mất đi Lý Tấu Tinh nào, lúc lâm thời, hắn muốn Lý Tấu Tinh không dùng NK-03.
Hắn thật sự hi vọng Lý Tấu Tinh mạnh hơn, vĩnh viễn không bị thương, nhưng càng sợ anh kham không nổi tác dụng của NK-03 hơn.
Cho dù lý trí nói cho hắn biết tỷ lệ thành công rất cao, nhưng khi mọi thứ đến, Cố Vấn Thành lại sợ.
Hắn không chịu nổi thống khổ khi không có Lý Tấu Tinh.
Dù chỉ vừa nghĩ đến, hắn cũng không dám tưởng tượng.
Giọng nói của Lý Tấu Tinh khiến lòng người an ổn, "Cho dù không có nó giúp tôi trở nên mạnh mẽ thì tôi cũng đã rất mạnh, không phải sao?"
Anh lấy NK-03 ra khỏi chiếc hộp bên cạnh Cố Vấn Thành, ống thuốc trong suốt có vẻ ngoài xấu xí. Lý Tấu Tinh đứng dậy, nhanh chân bước đến thùng rác, đổ hết thuốc vào trong thùng.
Toàn bộ quá trình nhanh đến độ không cho Cố Vấn Thành thời gian đổi ý, bình NK-03 cuối cùng trên thế giới đã biến mất không còn tăm hơi.
"Nan ngược lại có thể dùng một chút," Lý Tấu Tinh ném ống nghiệm, quay lại ôm Cố Vấn Thành đang ngây người vào trong ngực, buồn cười, "Hey, anh đẹp trai, hoàn hồn."
Có hay không có NK-03 đối với Lý Tấu Tinh mà nói cũng như nhau.
Anh chưa bao giờ yêu cầu mình phải mạnh mẽ như Wasser. Thực lực bây giờ đã kinh người, cần gì phải mạo hiểm sinh mạng để tăng cường thực lực chẳng có ích này?
Cố Vấn Thành là nam chính, những người khác không phải là nhân vật chính, không có cái phúc này. NK-03 gây ra nhiều chuyện mưa máu gió tanh như vậy, vậy thì hãy để nó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này như những người khác đã nghĩ đi.
Một lúc lâu sau Cố Vấn Thành mới nói khẽ: "Liệu em có hối hận không?"
Nội tâm hắn phức tạp.
"Sẽ không," Lý Tấu Tinh nói kiên định, "Vĩnh viễn không."
Đàn ông kiên định rất tuấn tú, chàng đẹp trai này hôn lên mặt Cố Vấn Thành, "Đừng sợ, chúng ta không mạo hiểm."
Đối xử với hắn quá tốt, quá nuông chiều.
Chóp mũi Cố Vấn Thành đau xót, lúng ta lúng túng, "Xin lỗi."
Vì hắn ích kỷ nên mới không cho Lý Tấu Tinh dùng NK-03.
Lý Tấu Tinh lại cười, "Sao lại để tâm vào mấy chuyện vụn vặt này chứ."
Cố Vấn Thành không nói lời nào, bàn tay nắm chặt lấy tay anh.
"Tôi cũng ích kỷ," Lý Tấu Tinh thật muốn biết hắn đang nghĩ gì, chuyển tới phía trước đối diện với hắn, nghiêm túc, "Tôi không muốn trải qua nguy hiểm, không muốn không được gặp mặt vợ của mình."
Quan trọng nhất là, không muốn Cố Vấn Thành lo lắng.
Dù cho anh sẽ tỉnh lại từ trong trạng thái chết giả, nhưng chỉ cần nghĩ tới bộ dạng Cố Vấn Thành chờ bên cạnh anh lúc ấy, Lý Tấu Tinh suy nghĩ một chút, vẫn là thôi đi.
Không cần thiết.
Tình cảm dịu dàng lan tràn, ngậm tình yêu và hạnh phúc hòa vào nụ hôn trên môi.
Cố Vấn Thành nhớ đến.
Toàn thế giới đang chờ bọn họ bên nhau.
Cho nên bọn họ bên nhau.
Ở bên nhau như vậy, chắc là sẽ hạnh phúc.
Không, hắn phải nói kiên định một chút.
Ở bên nhau như vậy, chắc chắn sẽ hạnh phúc.
Không cần quan tâm người khác nghĩ thế nào, có thể tiếp nhận hay không, mọi người trên thế giới này đối Cố Vấn Thành mà nói, chỉ cần có Lý Tấu Tinh là đủ rồi.
Tiếng gõ cửa chợt vang lên.
"Hey, Vấn Thành Tấu Tinh, ra ngoài chơi đi, chúng ta còn chưa đi dạo sao thủ đô đấy!"
"Nghe nói sao thủ đô có rất nhiều món ngon, các cậu muốn ăn gì?"
"Hai tên khốn lười biếng kia, còn không ra khỏi cửa thì tôi sẽ xông vào đấy."
"Đến lúc đó nhìn thấy thứ gì, he he, cũng không được trách chúng tôi đâu đấy!"
Âm thanh náo nhiệt hoạt bát của các đồng đội vang lên ngoài cửa, quả là chuyên gia phá hỏng bầu không khí.
Cố Vấn Thành từ từ nở nụ cười.
Ngoại trừ Tấu Tinh.
Còn có các đồng đội là đủ rồi.
Hết lần này đến lần khác bị cắt ngang lúc thân mật, đầu Lý Tấu Tinh nổi gân xanh, vén tay áo lên muốn cho bọn hắn một bài học, "Mấy tên kia."
Rất nhanh, ngoài cửa liền vang lên tiếng kêu rên cùng tiếng cầu xin tha thứ khoa trương.
Ngày hôm nay của đội Mộng Chi, lại là một ngày hòa thuận vui vẻ.
Chính văn hoàn
----------oOo----------