Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều



Ôn Ngôn gật đầu: “Vâng, cảm ơn anh, làm phiền dì quá.”
Trần Mộng Dao đau lòng ôm lấy Ôn Ngôn: “Tiểu Ngôn, cậu nhất định phải đứng vững, lỡ như Mục Đình Sâm chưa chết thì sao? Anh ấy cứng rắn như vậy, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Ôn Ngôn dựa vào trong lòng Trần Mộng Dao, thả lỏng người nhắm mắt lại: “Hy vọng là thế…”
Đi ra khỏi Mục thị, Trần Mộng Dao khóc nức nở: “Em cảm thấy chuyện này chắc chắn liên quan đến Diệp Quân Tước, Mục Đình Sâm trước đó chẳng phải đã nói với anh rồi đấy thôi, là Diệp Quân Tước khiến anh ấy phải xuất hải đúng không? Đây chính là một âm mưu! Lễ ra phải sớm đưa anh ta vào tủ rồi mới đúng! Anh ta không dám tiếp quản tập đoàn Mục thị rõ ràng là cảm thấy chột dạ rồi! Anh ta cảm thấy hồ thẹn với lương tâm!
Không được, em phải đi tìm anh ta hỏi cho rõ ràng! Đấy dẫu gì cũng là anh trai ruột của anh ta, Mục Đình Sâm mà chết thì Tiểu Ngôn phải làm sao đây?”
Kính Thiếu Khanh cầm khăn giấy giúp cô lau nước mắt: “Em bình tĩnh lại trước đi đã, tuy là Ôn Ngôn nói có vẻ không giống là do Diệp Quân Tước làm, nhưng mà gặp phải chuyện như thế này, anh e là năng lực phán đoán của Ôn Ngôn cũng sẽ có sai sót.

Anh sẽ đi điều tra rõ ràng chuyện đó, em bây giờ đừng về công ty nữa, về chỗ của mẹ anh đi, nói rõ tình hình này cho bà ấy biết, nói bà ấy ngày mai đến tập đoàn Mục thị giúp Ôn Ngôn quản lý công ty.

Bây giờ không phải là lúc đau khổ và nổi cơn tan bành, một khi việc Mục Đình Sâm xảy ra chuyện bị truyền ra ngoài, hậu quả sẽ rất là nghiêm trọng, chúng ta phải ổn định tập đoàn Mục thị trước đã.


Em bình thường chăm sóc trẻ con, chăm một đứa cũng là chăm, chăm hai đứa cũng là chăm, em chăm sóc thêm cho cả Tiểu Đoàn Tử nữa, hiện giờ Ôn Ngôn không có thời gian để lo cho trẻ con nữa đâu, cô ấy đã đáng thương lắm rồi.”
Trần Mộng Dao khóc càng nức nở hơn: “Chuyện này còn phải đợi anh nói sao? Điều này em đương nhiên là hiểu chứ, em sẽ xem Tiểu Đoàn Tử như là con ruột của mình vậy.

Em thật là khâm phục Tiểu Ngôn không hề khóc chết đi sống lại, chuyện như thế này mà cậu ấy vẫn có thể duy trì trạng thái bình tĩnh và đầu óc tỉnh táo như thế, đổi lại là em thì em phát điên lâu rồi.”
Kính Thiếu Khanh cảm thấy rất chua xót trong lòng, Lâm Táp không còn nữa, bây giờ đến Mục Đình Sâm cũng xảy ra chuyện: “Có lẽ là cô ấy đã khóc rồi, chỉ là chúng ta không nhìn thấy mà thôi.

Em chẳng phải là hiểu cô ấy nhất sao? Được rồi, anh đưa em về trước đã.”
Có sự giúp đỡ của Hạ Lam, Ôn Ngôn làm mọi việc nhẹ nhàng hơn rất nhiều, Hạ Lam đã từng là người phụ nữ mạnh mẽ một mình gánh vác cả một sự nghiệp, bà chính là người đã từng quản lý cả tập đoàn Kính thị, tuy là hiện giò đã giao tập đoàn cho Kính Thiếu Khanh được nhiều năm, nhưng đến khi bắt tay vào việc bà ấy vẫn không hề gặp vấn đề gì.

Hạ Lam thở dài cảm thán, không ngờ là Ôn Ngôn lại đi vào con đường cũ của bà năm xưa, chỉ là may mắn hơn là đến cuối cùng Kính Thành Húc lại quay về, Mục Đình Sâm lần này có thể quay về được hay không vẫn còn chưa biết.

Công việc trục vớt tiếp tục diễn ra hơn nửa tháng, vẫn không có bắt cứ tin tức gì của Mục Đình Sâm, di thể của một số người trên thuyền đã được tìm thấy, một số thì vì lý do hoàn cảnh, chỉ còn cách từ bỏ việc tìm kiếm.

Lúc nhận được tin này, Ôn Ngôn thật sự không cam lòng, sống phải tìm thấy người, chết phải tìm thấy xác, cô ấy không muốn Mục Đình Sâm sau khi mất mà phải mãi mãi chìm sâu trong nước biển lạnh lẽo như thế.

Cô phát động tất cả nhân lực, tài nguyên của nhà họ Mục tiếp tục tìm kiếm trục vớt trên cùng biển đó, không tìm ra kết quả thì quyết không dừng lại.

Chính trong lúc này thì đột nhiên có người trên mạng công bố một bài tin tức, bài báo đăng tin lập tức nổ tung ra gây nên một làn sóng dư luận rất lớn, khiến cho cả Ôn Ngôn và Diệp Quân Tước đều đồng thời bị lôi cuốn vào vòng xoáy nguy hiểm.

Bài báo đăng tin viết rất rõ ràng Diệp Quân Tước chính là đứa con riêng của nhà họ Mục, hoàn toàn có động cơ làm hại Mục Đình Sâm, tai nạn trên biển đó đương nhiên cũng bị lộ ra.


Nhưng mà nội dung liên quan đến Diệp Quân Tước rất ít, có thể là do người đăng tin biết được không nhiều thông tin, nhưng liên quan đến Ôn Ngôn thì lại rất toàn diện.

Từ việc Ôn Ngôn làm thế nào mà vào được nhà họ Mục, chân tướng của tai nạn máy bay năm đó, cuối cùng việc cô ấy kết hôn cùng Mục Đình Sâm rồi sinh con cũng được đăng tin thành việc nếm mật nằm gai, cho đến tai nạn trên biển lần này là do cô và Diệp Quân Tước liên kết dựng lên, mục đích chính là để báo thù.

Lúc nhìn thấy bài báo đăng tin đó, Trần Mộng Dao đã dùng hết những lời văng tục của cả đời mình để chửi mắng kẻ đăng bài, loại chuyện từ không thành có này lại khiến cho rất nhiều người tin vào!

Mọi người đều nghỉ ngờ không hiểu tại sao Ôn Ngôn lại muốn ở cùng với kẻ thù hại chết bố mình, ngoại trừ báo thù thì không còn lý do nào khác nữa.

Lại còn nói để Mục Đình Sâm có thể lấy cô, nhất định là đã dùng những thủ đoạn không hề tầm thường.

Rất nhanh, nhà của họ Mục đã bị các phóng viên bao vây 24/24 giờ, tất cả bọn họ đều muốn nghe được chân tướng sự việc từ chính Ôn Ngôn nói.

Ôn Ngôn không thể nào ra khỏi cửa, chỉ còn cách nhờ Hạ Lam tạm thời quản lý công ty, bài báo đó Ôn Ngôn xem đi xem lại hết lần này đến lần khác, phát hiện ra có một điểm không đúng, đó là hung thủ của tai nạn máy bay đó, bài báo lại chỉ ra là Mục Đình Sâm, nhưng mà cô biết, đấy là do mẹ của Mục Đình Sâm, chứ không phải là do Mục Đình Sâm.

Cũng có nghĩa là, người đăng bài báo biết được sự việc này nhưng lại không biết được tường tận sự việc.

Còn sự việc liên quan đến Diệp Quân Tước, trừ chỉ ra Diệp Quân Tước là con riêng của nhà họ Mục ra thì lại không còn gì khác, đến “con riêng” này làm sao lại là Diệp Quân Tước cũng không hề đề cập đến, người này rất có khả năng chính là kẻ đầu sỏ gây nên vụ chìm thuyền này, mục đích quá rõ ràng, đấy là nhằm vào cô và Diệp Quân Tước.

Đồng thời biết được chân tướng sự việc này chẳng có mấy người, một bàn tay là đã có thể đếm hết, nhưng mà cái tên này lại không hề biết rõ tường tận sự việc, điều đấy nói lên việc người này không hề thận cận đến mức đó, ít nhất thì không thể là mấy người như Kính Thiếu Khanh và Trần Mộng Dao, chỉ có thể loại trừ những người tương đối thân cận như Kính Thiếu Khanh và Trần Mộng Dao vậy.

Cuối cùng cô có thể chắc chắn một điều, người đó muốn làm Mục thị sụp đổ, bởi vì Mục Đình Sâm mà chết, thì chỉ có Diệp Quân Tước và cô là có thể tiếp tục ảnh hưởng đến Mục thị, lôi cả cô và Diệp Quân Tước xuống nước chính là đây Mục thị vào hoàn cảnh hiểm nghèo.


Chuyện bài báo đăng, Ôn Ngôn chỉ còn cách lựa chọn không trả lời, nếu cần thiết thì cô chỉ có thể phủ nhận, hiện giờ sức ảnh hưởng của bài báo này tuy là rất lớn nhưng mà lại không có bằng chứng thực tế nào, cũng chẳng khác gì là những lời đồn nhảm.

Tai nạn máy bay năm đó đã trôi qua quá nhiều năm như thế rồi, không có cách nào điều tra được, chỉ cần cô có bị đánh chết cũng không thừa nhận nội tình chuyện đó là thật, vậy thì bài báo đó sẽ trở thành bài đăng tin vu khống ác ý Bên của Diệp Quân Tước nếu như không bị ép đi làm xác minh thân phận thì cũng không ai biết được rốt cuộc anh chính là Diệp Quân Tước thật sự.

Nhưng mà chuyện Mục Đình Sâm gặp nạn thì nhất định sẽ khiến cho các cơ quan chức năng chú ý, không phải là cô nói là xong, tai nạn hàng hải phải giao cho bên cảnh sát đi điều tra.

Nếu đã như vậy, Diệp Quân Tước lúc đó cũng ở trên thuyền nhất định sẽ bị gọi đến điều tra, rất có khả năng là vì bài báo này mà bị yêu cầu kiểm tra xác minh thân phận, một khi mà bị chứng thực anh không phải là Diệp Quân Tước thật, mà là con riêng của nhà họ Mục, vậy thì Diệp Quân Tước sẽ gặp rắc rối rât lớn.

Rất nhanh sau đó, cảnh sát đã đến nhà họ Mục, nói là muốn đưa Ôn Ngôn đi tìm hiểu thêm về việc tai nạn hàng hải này.

Chính lúc đấy, Ôn Ngôn đã biết là Diệp Quân Tước chắc chắn cũng không thể nào tránh được rồi.

Trước ánh mắt nhìn vào của tất cả mọi người, Ôn Ngôn bị đưa lên xe cảnh sát, không biết là cái đám phóng viên đó sẽ báo cáo thế nào với bên ngoài, chắc là cũng chỉ có tiếp tục bôi nhọ mà thôi, đảo lộn thị phi là sở trường của mấy tay nhà báo thất đức đó, vào thời điểm chủ đề đang nóng hồi như thế nào, có được mấy người phóng viên có thể làm đúng với lương tâm cơ chứ? Hầu hết bọn họ vẫn là phóng đại, tung tin đồn nhảm để thu hút người xem mà thôi.

Đến đồn cảnh sát, Ôn Ngôn nhìn thấy Diệp Quân Tước cũng bị triệu tập đến, hai người bốn mắt nhìn nhau trong vài giây, rồi bị tách ra, đưa vào hai phòng thầm vấn khác nhau.

Thảm vấn Ôn Ngôn là một nữ cảnh sát với vẻ mặt rất nghiêm nghị: “Chủ tịch Mục Đình Sâm của tập đoàn Mục thị gặp tai nạn trên biển có phải là sự thực không?”.


Nhấn Mở Bình Luận