Chương 200: Không Thể Mang Thai
Đến rồi Kính gia, cô bị dọa kinh ngạc. Ngôi nhà này ở Đề Đô cũng không hề rẻ tiền, ở mỗi chỗ đều lộ ra vét tích lịch sử, là thuộc về loại dùng tiền cũng mua không nổi. Cây cổ thụ trăm năm trong sân cũng khiến cô không tự chủ dừng lại quan sát, chỉ một cái cây thôi cũng đáng giá không ít tiền rồi.
“Nếu cô thích thì lần sau thường xuyên đến đi.” Kính Thiếu Khanh mang giọng điệu châm chọc trêu ghẹo nói.
“Hừ… Ai mà thèm chứ?” Trần Mộng Dao lườm anh một cái, giẫm giày cao gót sải bước vào trong, dường như không có chút hình tượng nào cả vậy, cô chính là muốn làm như vậy, Hạ Lam càng nhìn cô không vừa mắt thì càng tốt.
Sau khi vào trong nhà, Hạ Lam đang ở phòng khách ngồi uống trà, trong lòng ôm một con chó quý màu xám, nhìn thấy Trần Mộng Dao, bà dường như cười nói: “Thật là có dáng điệu như trở về nhà mình, không cần làm ra vẻ yêu điệu, rất tốt.” Trần Mộng Dao xầm mặt lại, với chỉ số thông minh của cô, cô không đoán ra được Hạ Lam đang nói những lời ngược lại này là có ý tứ gì.
Cô đi thẳng tới ngồi xuống ghế sa lon đối diện Hạ Lam: “Con chó thật đẹp, dì à, dì tốn không ít tâm tư chăm sóc nó nha.” Hạ Lam lườm Kính Thiếu Khanh nói: “Đúng vậy, không có cháu chắt chơi đùa, tôi buồn chán, chỉ có thể nuôi chó. Cô cùng Thiếu Khanh đã ở cùng nhau bao lâu rồi?” Trần Mộng Dao thuận miệng nói: “Cũng không bao lâu, vẫn mới ở tình trạng đang tìm hiểu nhau bên ngoài, cũng chưa có giao lưu sâu bên trong.” Kính Thiếu Khanh nhận thấy Trần Mộng Dao muốn chỉnh anh, bất đắc dĩ lên lầu: “Mẹ con xử lý chút công chuyện, đợi lát nữa xuống, mẹ cùng Dao Dao nói chuyện phiếm đi.” Dao Dao sao? Trần Mộng Dao lần đầu tiên nghe thấy Kính Thiếu Khanh gọi cô như vậy, mặc dù là diễn kịch, cả người cô vân nôi da gà lên.
Đợi Kính Thiếu Khanh vừa đi, Hạ Lam liền đặt chó xuống ngồi xuống bên cạnh Trần Mộng Dao: “Cô nói hai người mới chỉ là tìm hiểu nhau bên ngoài hay sao, chưa có trao đổi sâu bên trong, là chỉ chưa có cái đó hay sao?”
Cái đó? Trần Mộng Dao đột nhiên cảm thấy như sắm sét ngang tai, cô là người phụ nữ hiện đại không sai, có thể thuận miệng nói ra chuyện như vậy, nhưng bây giờ cùng cô nói chuyện là trưởng bối, cô như thế nào đi nữa cũng không thể há mồm ra nói? Vẫn phải là rụt rè một ít: “Cái đó? Là cái gì ạ?”
Hạ Lam phụt một tiếng nói: “Đừng giả bộ với tôi nữa, ý của tôi là, cô là người phụ nữ đầu tiên Thiếu Khanh dẫn về nhà, chậm nhất là cuối năm nay sẽ tổ chức hôn lễ cho hai người, tôi nóng vội bế cháu lắm rồi.”
Trần Mộng Dao vừa nghe xong, người phụ nữ này mở miệng ngậm miệng đều là cháu trai, khẳng định ít nhiều có chút trọng nam khinh nữ, nếu như cô nói mình không có khả năng sinh tốt, ấn tượng đầu tiên nhất định sẽ không tốt rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!