Chương 220: Đừng Làm Rộn
Nhìn anh đi vào phòng tắm, lúc này cô mới cởi khắn tắm ra chui vào trong chăn, hương vị mát mẻ trên gối không khác gì trên người anh lắm, cực kỳ dễ ngửi, đột nhiên cô nghĩ đến cảnh lần đầu gặp nhau với anh, thời điểm thấy khuôn mặt anh, cô có chút inh ngạc, chính là cái loại cảm giác nhìn một cái, sẽ khiến cho có cảm giác tim đập thình thịch, sỡ dĩ không phải “tim đập thình thịch” là vì khi đó cô không có khả năng động tâm, khi đó, cô có Triển Trì…
Trong một mớ suy nghĩ lung tung này, cô ngủ say sưa, giường lớn mềm mại, chiếc gối cùng chăn bông thoải mái khiến cô ngủ rất sâu, đã rất lâu rồi cô không có cảm giác an nhàn như vậy.
Không biết qua bao lâu, cô khó chịu tỉnh dậy, bồi tối sau khi ăn sau, lúc trò chuyện với Hạ Lam uống quá nhiều nước.
Cô mơ mơ màng màng vén chăn đứng dậy, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, nhanh đi nhà vệ sinh giải phóng ra, ai biết chân vừa rơi xuống đất, nhất thời dưới chân cô
không vững cả người ngã xuống, kèm theo là một tiếng kêu đau của Kinh Thiếu Khanh, có cảm giác được mình đang đè lên mặt của anh…
Chợt cả người bị lật mạnh xốc lên, ngang lưng cô đụng vào mép giường, giường bằng gỗ đập vào đầu khiến cô đau, nhịn không được lầm bằm nói: “Anh làm gì thế? Sao anh lại ngủ trên giường tôi? Tôi… đâu chết tôi rồi…” Đèn trong phòng sáng lên, vẻ mặt Kính Thiếu Khanh là một dáng vẻ kinh sợ: “Tôi không ngủ chỗ này thì ngủ chỗ nào? Tôi đã ngủ dưới đất rồi… Cô nặng bao nhiêu thế? Một lần ngã này của cô khiến toàn thân tôi đều có cảm giác đau nhức, não tôi cũng bị chấn động đây.” Thấy cô ngồi dưới đất che eo, anh vội vàng đứng dậy đỡ cô lên: “Không sao chứ? Động tác của tôi chỉ là phản xạ theo tự nhiên, đập trúng chỗ nào rồi?”
Cô mắc tiểu không nói ra lời, che eo hất tay của anh chạy nhanh vào phòng vệ sinh. Lúc giải quyết xong nhân sinh đại sự đi ra, anh ngồi bên mép giường im
lim không một tiếng động, giống như bị muôn ngàn uất ức, cô nhịn không được cười như điên, chui vào trong chăn chỉ lộ ra cái đầu trêu chọc anh: “Hình như là tôi đạp trúng tay anh thì phải? Chỉ đè trúng anh một cái như thế, àm đè đầu anh hư rồi sao? Nhanh đi ngủ đi, tôi nhớ rõ rồi, nếu thức dậy lần nữa thì tôi sẽ đi bên kia, tuyệt đối sẽ không giãm trúng anh. Anh không phải đầy tôi ra rồi sao? Thắt lưng tôi bây giờ còn đau nè.” Anh tức giận trừng cô: “Bồi lại là cô bị đạp một cái thì cô cũng sẽ có bóng ma, hay là tôi với cô đổi, giờ cũng là nửa đêm rồi, cô ngủ dưới đất?”
Cô lập tức giữ chặt chăn lắc đầu: ” Tôi không đổi, trên giường rất thoải mái, tôi sẽ không ngủ dưới đất đâu.
Giường nhà anh nệm nhà anh hiệu gì? Về sau tôi ~ FT ^ ^ :^ ^ k ^ Za ` ^ ^ £ cũng đôi một bộ giông vậy, ngủ một cái quả thật là quá thoải mái chết đi được…” Anh đưa tay tắt đèn, một giây sau từ mép giường chui vào trong chăn: ” Nếu cô không xuống dưới, thì tôi sẽ không để ý việc ngủ chung với cô.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!