Chương 651: Tìm Không Được Cảm Giác
Trần Mộng Dao có chút khó xử: “A? Cậu bảo mình đi tìm anh ấy nói cái này? Không tốt lắm đâu? Lần trước anh ấy tìm mình ăn cơm, mình đem chuyện mang thai nói cho anh ấy biết, cuối cùng cơm anh ấy cũng không ăn liền đi thẳng, mình và anh ấy đã mấy ngày không liên lạc rồi, bây giờ cậu bảo mình đi tìm anh ấy đại khái là không được. Trước trước kia nghỉ ngờ anh ấy có ý nghĩ đối với mình, bây giờ cơ bản chắc chắn là như vậy, đã không lui tới, mình không có cách nào tìm anh ấy…”
Nghe được kết quả này, Ôn Ngôn cũng không giận: “Được rồi, bây giờ cậu đi tìm anh ấy nữa quả thực không tốt, mình nghĩ cách một chút vậy, mình muốn tìm một thời gian hẹn anh ấy một lần, cậu giúp mình hẹn anh ấy một chút được không? Mình tự đi tìm anh ấy nói chuyện.”
Trần Mộng Dao đồng ý: “Được, hẹn một chút hẳn là có thể, mình quay về liên lạc giúp cậu.”
Cúp điện thoại, Trần Mộng Dao vừa quay đầu lại, suýt nữa đụng vào ngực Kính Thiếu Khanh. Cô sợ hết hồn, chọt lui về phía sau mấy bước: “Anh đến sau lưng em lúc nào?” Anh không nghe được chuyện cô mang thai chứ?
Thần sắc Kính Thiếu Khanh bình thường, trên gương mặt tuấn tú mang mấy phần không kìm chế được: “Vừa tới, anh muốn bảo em di chuyển xe, em đậu xe như vậy anh không có cách nào đậu được… Làm gì phản ứng lớn như vậy?”
Trần Mộng Dao nhìn dáng vẻ hình như cái gì cũng không nghe được của anh, thở phào nhẹ nhõm, bây giờ cô còn chưa nghĩ xong nói với anh chuyện mang thai như thế nào, đây chính là ở biệt thự của Kính gia, Hạ Lam biết thì chẳng khác nào toàn thế giới đều biết, chuyện này khẳng định không thích hợp nói ở biệt thự Kính gia: “Không có gì… bây giờ em đi đậu xe, anh giúp em xem xem, đụng hư thứ gì em sẽ không bồi thường!”
Kính Thiếu Khanh thành thật đứng ở phía sau xe cô giúp cô hướng dẫn phương hướng, ban đầu tất cả vẫn bình thường, đột nhiên, xe của Trần Mộng Dao dường như không khống chế lùi ra hướng cửa, Kính Thiếu Khanh thấy tình thế không ổn, lên giọng: “Đừng tới! Đụng trúng mắt!”
Theo một âm thanh “rầm” vang lên, Kính Thiếu Khanh ngây người như phỗng, từ bỏ đấu tranh. Trần Mộng Dao từ cửa xe thò đầu ra: “Đụng vào cái gì sao? Sao em cảm giác giống như đụng vào cái gì? Anh mới vừa hét gì? Em không nghe rõ…”
Kính Thiếu Khanh cúi đầu hít một hơi: “Không sao… cửa sắt lõm vào, đuôi xe em cũng không ổn lắm mà thôi… Em xuống đi, anh giúp em đậu xe, em đi vào trước đi.”
Mới đầu Trần Mộng Dao còn không tin lời anh, cho đến sau khi tự mình xuống xe tìm tòi kết quả mới có hơi lúng túng: “Không phải em có ý… em biết lái xe, nhưng không sao đậu xe… sân nhà anh không rộng như bãi đậu xe, em không tìm được cảm giác…”
Kính Thiếu Khanh nhận nạn bảo cô qua một bên, đích thân ra tay: “Ý trách sân nhà anh hẹp?”
Hạ Lam kịp thời đi ra cứu trận, một chân khập khŠnh chạm đất được Kính Thành Húc đỡ: “Dao Dao tới rồi? Mau vào đi, bên ngoài nóng.”
Trần Mộng Dao nhìn thấy Hạ Lam liền cảm thấy rất thân thiết, cười tiến lên đón: “Vâng, cháu cũng mới vừa đến, chân dì còn chưa khỏi, đừng xuống đi đi lại lại như thế.”
Ba người hoàn toàn bỏ quên Kính Thiếu Khanh, giờ phút này trong mắt Hạ Lam chỉ có Trần Mộng Dao: “Dì vừa mới nghe được cái gì “rầm” một tiếng, là tiếng động gì vậy?”
Trần Mộng Dao le lưỡi một cái: “Vô tình đỗ xe đụng phải cửa nhà điì, chính là cửa lớn bên ngoài sân…”
Hạ Lam cười nói: “Ha ha, không sao, đã sớm muốn thay rồi, để Thiếu Khanh giúp cháu đậu xe đi, chúng ta mặc kệ. Dì chuẩn bị rất nhiều đồ ăn với trái cây cháu thích ăn, nếu không phải lần này chân bị thương, có phải vẫn không thấy cháu hay không?”
Trần Mộng Dao có chút áy náy: “Thật xin lỗi… công ty cháu xa quá, sau này cuối tuần cháu sẽ thường xuyên đền thăm dì.”
Hạ Lam hài lòng: “Sớm như vậy thì đúng rồi, dì cũng đã sớm nói, bất kể cháu và Thiếu Khanh như thế nào, chúng ta là chúng ta, vẫn phải thường xuyên đến mới được, dì và mẹ cháu cũng nói như vậy. Cháu ngồi đi, chờ lát nữa dì liền dọn cơm.”
Trần Mộng Dao gật đầu, mới vừa ngồi xuống Kính Thiếu Khanh liền tiến vào, bên ngoài quá nóng, trên trán sáng bóng của anh nhiều mồ hôi trong suốt, đi vào trong nhà cảm nhận được hơi lạnh của máy điều hòa, anh thở phào: “Mẹ, con muốn uống nước, có nước đá không?”
Mặt Hạ Lam ghét bỏ: “Tự đi phòng bếp lấy đi, thuận tiện mang cho Dao Dao ly nước trái cây, con biết con bé thích uống cái gì.
Con gái nên uống ít nước đá, cho con bé ly nhiệt độ bình thường đi.”
Kính Thiếu Khanh u oán nhìn Trần Mộng Dao một cái, thẳng đi vào phòng bếp.
Trong lòng Trần Mộng Dao có chút đắc ý nhỏ, đồng thời cũng cảm giác rất may mắn, Hạ Lam đối với cô thật sự rất tốt…
Đột nhiên, Hạ Lam nhìn chằm chằm bụng của cô nói: “Gần đây có phải cháu ngồi quá lâu hay không, cơm nước xong không vận động? Trên bụng toàn thịt… sao dì cảm giác cháu có bụng nhỏ?”
Trần Mộng Dao nghi ngờ cúi đầu nhìn về phía bụng mình, hôm nay cô trở lại mặc đầm màu đen bó sát người, lúc đứng không rõ ràng, ngồi xuống, bụng liền có chút vượt trội… Trước bình thường đi làm đều mặc quần áo làm việc, cô không chú ý tới, bây giờ nhìn lại… chẳng lẽ mang thai mới hơn hai tháng liền lộ vẻ mang thai sao? Hồi đó Ôn Ngôn mang thai hình như cũng không nhìn ra nhanh như vậy được…
Cô lúng túng cười nói: “Có thể là vậy… cháu muốn giảm cân.”
Hạ Lam nắm tay cô tận tình khuyên bảo: “Dì chỉ thuận miệng nói như vậy, giảm cân cái gì? Con gái phải đầy đặn một chút mới dễ nhìn, quá gầy cảm thấy không có sức khỏe. Không có chuyện gì, dì cũng có bụng nhỏ, không ai dám chê cháu đâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!