Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Chương 832: Ai Không Thể Rời Khỏi Cô Áy?

Tiểu Đoàn Tử đã tỉnh, hơn nữa Ôn Ngôn còn quan tâm đem Tiểu Đoàn Tử ôm đến trên giường cùng anh, cậu nhóc ngập nước mắt nhìn anh chằm chằm: “Uống sữa sữa… sữa sữa…”

Anh lau mặt, giữ vững tinh thần, một tay ôm lấy Tiểu Đoàn Tử, đi xuống lầu pha sữa bột. Chuyện này anh thật đúng là chưa từng làm, chỉ là phân lượng anh cũng không nên pha bao nhiêu, nghĩ là nửa bình sữa bột thêm nửa bình nước đi… Đang muốn thực hành, còn may má Lưu tay mắt lanh lẹ: “Thiếu gia, để tôi đi, lập tức xong thôi, cậu ôm tiểu thiếu gia chơi đi. Nếu cậu bận bịu, liền đi trước, để tôi thay đồ cho tiểu thiếu gia.”

Mục Đình Sâm cảm xúc không tốt: “Thong thả… Tối nay đi cũng được.”

Tiểu Đoàn Tử nhìn chung quanh, trong miệng kêu “mẹ mẹ”, Mục Đình Sâm càng thêm phiền muộn: “Mẹ con đi rồi, một tuần lễ không trở lại đâu, con nhao nhao cũng vô dụng.”

Má Lưu thấy hai bố con rời Ôn Ngôn đều “tội nghiệp”, nhịn cười không được: “Thiếu gia, không nhìn ra cậu còn không thể rời khỏi phu nhân nha.”

Mục Đình Sâm thề thốt phủ nhận: “Ai không thể rời khỏi cô ấy?

Đừng nói một tuần lễ, cô ấy một tháng, một năm không trở lại, tôi cũng không quan trọng!”

Nói hết lời, một chút sức anh cũng không có, nếu thật sự là một tháng thậm chí một năm không trở lại, không biết anh và Tiểu Đoàn Tử ai sẽ điên trước mắt.

Một bên khác, trang viên tư nhân Diệp gia.

Từ sau khi gặp Trần Mộng Dao, Diệp Quân Tước liền không có ra khỏi cửa, cả ngày tự giam mình ở trong thư phòng, không để ý đến chuyện bên ngoài.

Công ty đã gọi tới máy cuộc điện thoại, A Trạch cũng bắt đầu gấp: “Thiếu gia, công ty có chuyện gấp, đã gọi qua mấy cuộc điện thoại, cậu không qua xem một chút sao?”

Diệp Quân Tước lười biếng dựa vào ghế, ánh mắt nhìn qua, là chậu hoa đã có chút héo kia: “Công ty nuôi nhiều người như vậy đều là ăn không ngồi rồi sao? Một chút việc đều xử lý không tốt, tôi mới bao lâu không có đến công ty? Muốn an tĩnh một hồi cũng không được…”

Khúc Thanh Ca ôm đứa bé đi lên trước, ra hiệu A Trạch đi xuống trước. A Trạch thở dài, đi ra.

Khúc Thanh Ca mở miệng nói: “Nếu anh không muốn đến công ty, em thay anh đi, tâm tình không tốt, quả thực nên thư giãn.”

Diệp Quân Tước nghe ra trong lời nói của cô có chuyện, không vui nói: “Không cần thiết tận dụng mọi thứ để gây chuyện, tôi không có rảnh cãi nhau với cô.”

Tâm Khúc Thanh Ca lạnh một nửa: “Em nói chính là sự thật, sau khi gặp Trần Mộng Dao trở về liền mát hồn mắt vía, đến chuyện của công ty cũng không thể để anh coi trọng, em có thể bắt anh làm sao bây giờ? Anh không muốn đi xử lý, em đi xử lý giúp anh.”

Diệp Quân Tước giương mắt nhìn về phía Khúc Thanh Ca: “Cô vẫn nên ở trong nhà chăm đứa bé đi, chuyện của công ty, không cần cô quan tâm. Tôi không muốn tại vì chuyện của công ty phiền lòng, đồng thời về nhà còn phải bị cô gây chuyện, về sau ít nói chuyện âm dương quái khí với tôi đi.”

Khúc Thanh Ca đem đứa bé đặt ở một bên trên ghế sofa, muốn cùng anh nói rõ ràng: “Em âm dương quái khí với anh như thế nào? Anh cảm thấy trong lòng mệt sao? Người trong lòng mệt hẳn nên là em mới đúng? Hiện tại chồng đang bận tâm vì người phụ nữ khác, không chút quan tâm vợ và con, anh muốn em bao dung nhiều đến đâu? Có muốn em đi tìm Trần Mộng Dao, nói cho cô ấy tới giúp tôi khuyên nhủ anh hay không?”

Thần sắc Diệp Quân Tước lạnh xuống: “Đủ rồi! Nếu cô dám tiếp cận cô ấy, đừng trách tôi không khách khí với cô!”

Trên ghế sofa đứa bé bởi vì tiếng cãi vã hai người bị cả kinh khóc lên, Khúc Thanh Ca cắn răng kìm nén nước mắt, không có đi dỗ. Cô cũng không biết mình còn đang kiên trì cái gì, đã sớm ngờ tới sau khi ông cụ qua đời sẽ là trường hợp như vậy, nhưng cô vẫn không thể quyết định quay đầu rời đi. Nghĩ đến A Trạch nói, ông cụ lưu cho cô cổ phần công ty, lửa giận cô dấy lên, đem cổ phần kia xem như vũ khí: “Anh thật sự cho là em không thể rời khỏi anh có đúng không? Em là đại tiểu thư Khúc gia, sao lại ở Diệp gia làm một con chó của anh? Không phải anh thích Trần Mộng Dao sao? Em bỏ qua cho anh, ly hôn là được, chỉ là không biết sau khi em mang cổ phần lớn đi, có thể mang đến cho anh ảnh hưởng quá lớn hay không?”

Bỗng nhiên Diệp Quân Tước đứng dậy, đưa tay bóp lấy cổ cô: “Cô đang uy hiếp tôi sao? Hả? Thật sự cho là tôi không dám ly hôn với cô? Khúc Thanh Ca, cô đừng ép tôi, thật sự cần thiết, tôi sẽ để cho cô ngoan ngoãn đem cổ phần phun ra, sau đó lăn ra khỏi nhà.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận