Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Chương 845: Tôi không có khẩu vị này.

A Trạch không biết nên làm phản ứng gì, trước kia ở Diệp gia bán mạng cho ông cụ, mệt mỏi muốn chết, không có rảnh nói chuyện yêu đương, về sau đi theo Diệp Quân Tước, ngược lại là xuất nhập qua một chút hội sở, từng động vào con gái, nhưng thật muốn nói đến tình cảm, anh ấy sẽ không, coi là thật, giống tiểu tử không biết làm sao. Thấy anh không đáp lời nói, An Nhã có chút mắt mác: “Đến cùng là cái gì? Trong lòng tôi một mực không chắc, chúng ta không phải đã nói, muốn sống như vợ chồng bình thường sao? Thế nhưng… Ngoại trừ ba lần ban đầu kia, anh vẫn luôn không có chạm vào tôi, cái này tính là vợ chồng gì? Đàn ông bình thường như anh, chẳng lẽ anh liền không có… nhu cầu phương diện kia sao?”

A Trạch nghĩ đến ba lần ban đầu cùng với cô kia, khi đó là bị Diệp Quân Tước ra lênh, ôm mục đích hoàn thành nhiệm vụ, nói không ra có bao nhiêu hưởng thụ, cũng không có cảm giác đặc biệt gì, nhưng thời điểm hồi tưởng lại, chỉ tiết vẫn là rõ ràng như vậy.”

Hầu kết anh chuyển động một chút: “Tôi đến là được…” An Nhã luôn cảm thấy anh có một vạn cái không tình nguyện, giống như là bị cô bức vậy. Cô xấu hỗ cắn cắn cánh môi: “Nếu anh không vui, tôi cũng không miễn cưỡng. Dù sao anh đi theo Diệp Quân Tước người như vậy, khẳng định ở bên ngoài không ít đụng vào phụ nữ, đàn ông có tiền đều như thế, tôi có thể hiểu được.”

A Trạch có chút đau đầu: “Không có, thật không có, chân anh bị thương lâu như vậy, sao có thể ra ngoài lêu lỗng? Trung thực rất lâu, tôi suốt ngày đi theo anh, càng thêm không có khả năng tự mình ra ngoài làm loại chuyện đó. Tôi cũng không có…

Không vui, chỉ là cần chút giảm xóc mà thôi.”

Chờ anh buông xuống bát đũa, An Nhã cấp tốc đem phòng bếp thu thập xong: “Để anh tự mình giảm xóc, không biết muốn giảm xóc tới khi nào, anh vào đây.” Nói xong, cô đi đầu đi vào phòng ngủ.

A Trạch kiên trì đi vào theo: “Nếu không tôi tắm trước?”

An Nhã đột nhiên ôm lấy anh, chủ động hôn lên môi của anh ấy: “Không cần, chút nữa rồi tắm…”

Cảm nhận được cánh môi cô mềm mại, A Trạch hô hấp trì trệ, lập tức chủ động đưa tay vòng lấy thân eo cô. Bọn họ chưa từng hôn, đây là lần đầu tiên, thân thể của cô, ngược lại ngây ngô như trong ấn tượng. An Nhã vốn dĩ là “Cái thùng rỗng”, không có kinh nghiệm gì, ngoại trừ chủ động hôn hôn anh, cũng không có chuyện khác. Phát hiện A Trạch dần dần chủ động đi lên, cô ấy liền tùy ý anh chủ động. Gian phòng bên trong tắt đèn, lờ mờ tia sáng che lại ngượng ngùng cùng một tia xấu hổ lẫn nhau, theo tiếng thở phát ra, nhiệt độ lẫn nhau cũng dần dần cực nóng.

A Trạch là đàn ông bình thường, cũng có nhu cầu bình thường, kiềm chế đã lâu phát ra, để An Nhã khó mà chống đỡ. Thanh âm cô khóc thút thít đễ A Trạch toàn thân cứng đờ: “Đau? Tại sao khóc…?” Trong ngữ điệu anh mang theo chút bối rối luống cuống.

Cô lắc đầu, ôm chặt anh: “Không phải, em chẳng qua là cảm thấy rất hạnh phúc, gặp anh, em dùng hết may mắn cả đời.”

So sánh A Trạch và An Nhã “hài hòa” , Diệp Quân Tước bên kia liền không tốt lắm.

Bận bịu cả ngày về đến nhà, anh phát hiện Khúc Thanh Ca vậy mà ở hài nhi phòng đi ngủ, không có về phòng ngủ,cửa phòng hài nhỉ còn bị khóa trái, anh vào không được.

Hắn có chút không hiểu thấu, đây là đang trồn tránh anh sao?

Sáng sớm ngày thứ hai, lúc anh xuống lầu gặp Khúc Thanh Ca ở phòng khách đùa đứa bé cùng chơi, trực tiếp hỏi: “Cô làm gì mà không về phòng ngủ?”

Khúc Thanh Ca không nhìn hắn: “Đứa nhỏ đêm qua không thấy tôi, cả đêm khóc, quá ồn.”

Hắn có ý kiến, ý kiến vẫn còn lớn: “Ban đêm giao cho bảo mẫu không được sao?”

Cô dừng một chút: “Tôi muốn tự mình trông đứa nhỏ.”

Diệp Quân Tước dục cầu bất mãn hỏa khí tràn đầy: “Vậy cô cứ ngủ với nó đi, về sau đừng trở về phòng ngủ.”

Nói xong anh liền mang theo lửa giận ra cửa. Khúc Thanh Ca có chút không hiểu thấu, anh lúc nào cần cô bồi tiếp đi ngủ?

Trước kia đừng nói cô không ở gian phòng ngủ, coi như không ngủ ở trong nhà, anh cũng tuyệt đối sẽ không hỏi đến. Bất quá… Cô là cố ý đang trốn tránh anh, cô phát giác được anh gần đây có chút ý nghĩ, thế nhưng là cô hậu sản luôn cảm thấy vết thương còn không có khôi phục tốt, có chướng ngại tâm lý, anh cũng không phải người biết thương cảm người khác.

Trên đường đến công ty, Diệp Quân Tước mặt mũi tràn đầy vẻ lo lắng, A Trạch thì là mặt mày hớn hở, tâm tình nhìn qua tốt không được.

Diệp Quân Tước nhìn A Trạch không vừa mắt: “Diễm ngộ?

Sáng sớm vui vẻ như vậy.”

A Trạch nghiêm mặt nói: “Không có, cũng chỉ là đơn thuần tâm tình tốt mà thôi, thiếu gia, anh có vẻ giống như sáng sớm liền hỏa khí hừng hực?”

Diệp Quân Tước vừa nghĩ tới Khúc Thanh Ca liền nổi khí: “Đừng hỏi, không muốn nói. tối nay sớm tam làm một chút, đi thư giãn một tí.”

A Trạch vội vàng nói: “Tôi thì không đi được, tự anh đi thôi, An Nhã còn ở nhà chờ tôi ăn cơm.”

Diệp Quân Tước từ trong lời nóiA Trạch nghe được ít chuyện: “Nha, để ý như vậy? Đến đi chơi cũng không đi? Đàn ông ctrung thực như thế làm gì? Ôn nhu hưởng không vui?”

A Trạch ăn ngay nói thật: “Chỉ là tiêu khiển nhàm chán thôi, không có ý gì. Loại địa phương kia dễ dàng để cho người ta mê thất bản thân, tôi vẫn là không đi.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận