Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Chương 949: Camera giám sát

Nhìn trần nhà hội trường cao cao, Ôn Ngôn nghĩ đến cảnh đèn trần nhà rơi xuống đã cảm thấy kinh hồn khiếp vía, An Tuyết Ly không chết thật sự là rất may mắn.

Dạo quanh hội trường một vòng, mọi người lại quanh đầu đến phòng bảo vệ, vốn dĩ là bảo vệ đang lười nhác ngủ gà ngủ gật, nhìn thấy Ôn Ngôn mới lấy lại tinh thần.

Ôn Ngôn không có rảnh quản xem bảo vệ có làm đúng chức vị của mình hay không, nói thẳng mục đích của mình ra: “Sự cố xảy ra ở hội trường lần trước, còn video giám sát không?”

Bảo vệ vội vàng nói: “Vẫn còn! Bởi vì có có sự cố xảy ra mà, sợ là sau này Mục tổng muốn tra, cho nên chuyện ngày hôm đó không dám xóa, còn đang giữ đến giờ. Phu nhân, cô muốn xem sao?”

Ôn Ngôn gật đầu, bảo vệ thao tác máy tính thuần thục, mở dữ liệu giám sát ra.

Ôn Ngôn đẩy bảo vệ qua một bên, tự mình động tay thao.

tác, mở lại nội dung hôm sự cố xảy ra ra.

Khi đèn rơi xuống, Mục Đình Sâm đứng ở ngay dưới chỗ treo đèn, toàn bộ hội trường chỉ có một cái đèn lớn treo ở chính giữa sân khấu, vừa lúc Mục Đình Sâm đứng ở đó.

Ngày đó anh và người của bộ sách hoạch cùng đi, Từ Dương Dương cũng ở bộ sách hoạch, cũng cùng đi, mà lúc xảy ra chuyện thì ở ngay dưới sân khấu, An Tuyết Ly đứng cách Mục Đình Sâm một vị trí không xa. Ngay trong nháy mắt đèn rơi xuống, An Tuyết Ly phản ứng nhanh vượt mức bình thường, không chút do dự, xông lên trước.

đẩy Mục Đình Sâm ra, may mắn là, đại bộ phận của đèn treo lớn đập xuống đắt, chỉ có một phần nhỏ nện vào nửa người dưới của An Tuyết Ly.

Mảnh vỡ của đèn treo cùng với máu tươi văng khắp nơi, Mục Đình Sâm trước hết lấy lại tinh thần, rối loạn gọi cái gì đó, hình thu lại chỉ có nội dung, không có âm thanh, nhưng có thể nhìn ra Mục Đình Sâm rất cuồng loạn. Rất nhanh xe cứu thương đã tới, Từ Dương Dương cũng là ở lúc An Tuyết Ly lên xe cứu thương xong mới về nói cho Ôn Ngôn.

Nhìn lần đầu tiên, còn không nhìn ra có gì không bình thường, lần thứ hai cô chỉnh tốc độ chậm lại, quan sát tất cả mọi người thêm một lần, không có người ngoài, tất cả đều là người công ty, từ quần áo lao động và thẻ công tác trên ngực có thể nhận ra.

Đột nhiên, Khúc Thanh Ca chỉ chỉ An Tuyết Ly: “Tạm dừng một chút, phóng to lên.”

Ôn Ngôn dựa theo lời cô ấy nói, phóng fo vị trí xung quanh của An Tuyết Ly, tận đến lúc có thể thấy rõ biểu hiện của An Tuyết Ly. May mà, hình ảnh đầy đủ rõ ràng, sau khi phóng to cũng không quá mơ hồ, lúc ấy ánh đèn hội trường cũng rất đấy đủ.

Sắc mặt Khúc Thanh Ca có hơi ngưng trọng: “Tiểu Ngôn, sao mình lại có cảm giác… Dì nhỏ của anh ấy từ lúc bắt đầu đã nhìn cái đèn chằm chằm? Chẳng lẽ là biết trước đèn sẽ rơi xuống? Mọi người cũng nhìn xem, nhìn xem có phải là mình nhìn lầm hay không, góc độ nhìn của mắt bà ấy quá cao rồi, mặc dù không ngắng đầu lên…”

Trần Mộng Dao tiến lên trước nhìn một chút, rất đồng ý với cách nói của Khúc Thanh Ca: “Đúng, mình cũng cảm thầy thế, Tiểu Ngôn cậu nhìn xem.” Nguồn truyen.one cập nhật mỗi ngày nhé! Mong cả nhà qua đọc nhé!”

Kiểm chứng với lời nói của Khúc Thanh Ca, An Tuyết Ly hoàn toàn chính xác là từ lức trước khi xảy ra chuyện đã nhìn đèn chằm chằm rồi, sau khi phát hiện ra điểm ấy, Ôn Ngôn lại thu nhỏ hình lại một lần nữa, các cô ấy lại bất ngờ phát hiện, từ lúc An Tuyết Ly bắt đầu bước vào hội trường, đã không biết là vô tình hay cố ý mà nhìn về phía đèn lớn kia, ngay từ đầu Mục Đình Sâm cũng không đi về hướng cái đèn, là An Tuyết Ly nói với anh cái gì, chỉ chỉ vị trí hướng dưới đèn, anh mới đi qua đó.

Liên tưởng đến cái gì, tóc gáy toàn thân Ôn Ngôn đều dựng lên, bên cạnh còn có một bảo vệ, cô khó mà nói quá nhiều, copy video hôm đó thu lại xong, liền rời đi. Trước khi đi cô bảo bảo vệ xóa đoạn đó đi, chuyện này không đơn giản, hiện tại không nên để quá nhiều người biết.

Đi từ hội trường ra, Trần Mộng Dao đề nghị: “Đến nhà của mình đi? Chính mình nghiên cứu một chút, thuận tiện cho chúng mình nói chuyện. Hơn nữa cậu còn mang theo Tiểu Đoàn Tử, ở ngoài cũng không tiện.”

Ba người ăn nhịp với nhau, đến nhà Trần Mộng Dao, ba người dùng laptop của Trần Mộng Dao phát lại cái video kia, cẩn thận quan sát lần nữa. Tiểu Đoàn Tử không cam lòng bị vắng vẻ, ở một bên cáu kỉnh: “Mẹ ơi, mẹ chơi với con.

Ôn Ngôn xoa xoa đầu Tiểu Đoàn Tử: “Ngoan, mẹ đang bận, con ở bên cạnh tự chơi một lát được không? Để mẹ nhờ dì lấy cho con chút đồ ăn.”

Trần Mộng Dao mang tắt cả đồ ăn vặt có thể ăn trong nhà mình ra, cái này mới miễn cưỡng an ủi được Tiểu Đoàn Tử.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận