Chương 343
Nếu như Niệm Ninh muốn những thứ khác thì anh nhất định không nói hai lời liền cho cô.
Nhưng sợi dây chuyên này thì không được.
Chẳng qua vợ giận rồi thì vẫn nên lo d Nhạc Cận Ninh đóng máy tính lại, xoay người tới phòng ngủ, nhưng trong phòng ngủ lúc này chỉ còn sót lại ánh đèn ở đầu giường vẫn chưa tắt.
Anh nhìn cái bọc nhô lên trên giường kia thì khế gọi hai tiếng: “Niệm Ninh? Em đã ngủ chưa?”
Niệm Ninh nằm trên giường vẫn không nhúc nhích, nhìn có vẻ đang ngủ.
Bây giờ muộn như vậy rồi, nếu cô ngủ thì không cần đánh thức cô nữa, có lời gì thì sáng mai nói cũng được. Nghĩ như thế, Nhạc Cận Ninh liền thay quần áo, nằm xuống bên cạnh Niệm Ninh, đưa tay tắt đèn ngủ.
Đèn vừa tắt, đôi mắt Niệm Ninh mở ra.
Một đôi mắt sáng như sao không trong suốt như trước đây, ngược lại còn thêm chút buồn bã.
Hôm sau...
Nhạc Cận Ninh theo thói quen dang tay muốn ôm Niệm Ninh, nhưng cánh tay vừa mới đưa tới thì đã trống không. Anh cau mày, mở mắt ra, gọi một tiếng: “Niệm Ninh?” Nhưng trong phòng trống không, không ai đáp lại lời anh. Nhạc Cận Ninh đơn giản mặc đồ vào, trong phòng vệ sinh và phòng thay đồ không có bóng dáng Niệm Ninh.
Sáng sớm thế này mà người đi đâu rồi?
Nhạc Cận Ninh ra khỏi phòng ngủ, xoay người xuống lầu một thì thấy chú Vương đang dọn bàn ăn, anh lập tức hỏi: “Chú Vương, chú nhìn thấy Niệm Ninh không?”
“Cậu chủ, cậu dậy rồi, sáng sớm mợ chủ đã ra ngoài rồi, bảo là muốn tới viện điều dưỡng thăm bà”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!