"Buông em ra!! A!" Đoan Nghi thê thảm kêu, nàng bị Thiên Tú đè trên giường, thân thể lả lướt mềm mại cố gắng giãy giụa phản kháng, nhưng nàng sao có thể là đối thủ của Tú, cậu dùng dây thừng mà Thôi Phán Quan đã lén đưa cho cậu lúc nãy đề phòng nàng đổi ý, trói vào cổ tay trắng như hoa sen của Đoan Nghi vào thành giường, đảm bảo nàng không thể thoát ra được.
"A! Không cần!" Thiếu nữ đáng thương bị dọa run run cả người, nước mắt như ngọc trai lan dài trên khuôn mặt trắng bệch của nàng, bị nhốt trong không gian kín chật dù nàng có hoảng sợ khóc kêu đến mức nào cũng không có ai đến cứu nàng.
"Kêu đi, kêu cho đã đi rồi chút nữa đừng kêu nữa..." Tú cất giọng.
"Cầu xin anh thả em đi... Ô!" Đoan Nghi hoảng sợ cực điểm, nàng đang đối mặt với Thiên Tú - King of Heroes lẫy lừng, trong mắt hạnh to tròn của nàng tràn ngập sự sợ hãi.
Sờ lên khuôn mặt trắng bệch, non nớt của thiếu nữ, nam nhân nhẹ lau đi nước mắt trên mặt nàng, ánh mắt lạnh lùng của cậu dời xuống bên dưới, dường như rất hứng thú với hai bầu vú phập phồng kịch liệt của nàng, hai bầu vú đầy đặn tròn trịa to quá khổ như muốn trào ra khỏi lớp áo hai dây màu đen mỏng tanh.
"Đợi chút, rồi anh sẽ phá trinh bé cưng nhẹ nhàng." Tú cười nói.
Phá trinh? Trong nháy mắt Đoan Nghi lại càng khóc to hơn, nàng điên cuồng lắc đầu: "Không... Không... đừng mà..."
Bàn tay của Tú phủ lên bầu vú phải của nàng, cách một lớp vải vuốt ve thật mạnh, làm nó biến hóa thành đủ loại hình dạng, Đoan Nghi đau đớn kêu lên, vú nàng bị Thiên Tú không kiêng nể sờ nắn.
"Vú của bé cưng vừa mềm vừa lớn, chút nữa anh sẽ bú mút qua một lượt, được không?" Cậu cười cười nói lời dâm tà dụ dỗ, ngạo mạn như vậy làm Đoan Nghi không dám lộn xộn, làn váy quần màu trắng nàng mặc bị xốc lên, thứ lộ ra đầu tiên là mắt cá chân mảnh khảnh của nàng, sau đó là cẳng chân trắng nõn, theo bàn tay Tú vén đến tận hông sau của nàng, ánh mắt cực nóng của nam nhân như muốn nuốt cả đôi chân trần trắng nõn của nàng vào bụng.
Ngón tay của Tú mân mê quyến luyến vuốt ve trên đùi thiếu nữ, xúc cảm non mịn làm Tú không thể tưởng tượng nổi làm hô hấp cậu thêm phần trầm ngâm.
"Tới, để anh xem âm hộ của em nào." Tú vừa dứt lời liền kéo váy quần cùng quần lót của Đoan Nghi ra, giữa hai chân nàng là đóa hoa kiều diễm hồng nhạt, vài cọng lông mu màu đen thưa thớt trên mu âm hộ, nàng run rẩy kịch liệt, thịt non bên trong lỗ âm đạo run lên, hai cánh môi âm hộ co rụt lại, Thiên Tú mạnh mẽ banh hai chân thon dài của nàng ra để nhìn rõ âm hộ của nàng hơn, ngay lập tức lỗ thịt sâu hun hút ngây ngô kiều diễm lộ ra không chút bỏ sót.
Tú bị mê hoặc không cưỡng lại được, cậu không màng thanh âm khóc lóc khiến người ta mủn lòng của thiếu nữ mà cúi đầu đem sát khuôn mặt của mình vào nơi lỗ âm đạo của nàng, cậu hít lấy hít để mùi hương nhàn nhạt khêu gợi phả ra từ nơi lỗ thịt non tơ của Đoan Nghi làm côn thịt cậu cương lên.
"Xem ra lỗ âm đạo của bé cưng có thể ăn côn thịt của anh rồi, em có muốn biết bây giờ anh muốn làm cái gì không?"
Hơi thở nóng rực phun lên trên Đoan Nghi run run chỉ biết khóc như một cách phản kháng, nàng không thoát khỏi ánh mắt sâu hút của Tú, nàng nhận thức được thì ra đây là cái người ta gọi là cưỡng hiếp.
"Đừng... đừng anh... ơi..." Thiếu nữ khóc nấc phản kháng làm nam nhân càng thêm phấn khởi, cậu dùng tay nhéo mông cong của cô bé, miệng phun ra một tiếng cười thích thú làm Đoan Nghi tuyệt vọng tới cực điểm.
"Ngoan nào, anh sẽ diệt con quỷ trong người em cho nên anh sẽ lập tức cắm côn thịt lấp đầy vào trong cái lỗ nhỏ của em." Tú cười hềnh hệch.
Thiên Tú đứng dậy lên, không nhanh không chậm cởi bỏ lớp áo quần trên người ra. Đinh Triệu Đoan Nghi bị trói trên giường cực kỳ đáng thương, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn nam nhân trước mặt cởi bỏ từng lớp quần áo, dù thét chói tai, cầu xin hay giãy giụa cũng không ngăn được hành động tiếp theo của Tú.
Thiên Tú nằm lên người nàng, đặt lên môi nàng một nụ hôn, không nói gì đôi tay rắn chắc của cậu xé bỏ cái áo hai dây của Đoan Nghi một cách thô bạo khiến nàng giật mình hãi kinh, hai bầu vú to quá khổ được giải thoát khỏi lớp áo chật ních nên bung ra kiêu hãnh.
Cậu cầm lấy cặp vú trắng tròn kia, lòng bàn tay của cậu bao bọc không hết, tùy ý mà bóp, nắn, xoa, niết, nhào nặn tựa như đang coi hai khối thịt nhũ hoa là hai cục bột.
"Vú của em mềm thật." Lòng bàn tay của Tú hưởng thụ thịt ngực của Đoan Nghi trong sự bất lực của nàng.
Từ lâu Thiên Tú đã muốn được bú mút hai bầu vú quá cỡ của Đoan Nghi từ lúc nàng và cô bạn thân Ái Phi đến nhà tắm công cộng của Tú để tắm. Nàng phát dục sớm, lúc mười hai tuổi đã hiển lộ ra một cặp ngực trắng tròn mềm mại, mỗi lần Tú theo dõi nàng tắm qua camera quay lén thấy đều không nhịn được mong muốn được bóp và bú mút cặp vú của nàng. Giờ đây mộng tưởng trở thành sự thật, Thiên Tú dùng sức mà xoa nắn hai bầu ngực của Đoan Nghi làm nàng nấc lên từng tiếng vì khoái cảm pha lẫn cảm giác đau ở hai bầu vú, Tú lấy hai ngón tay mân mê hai núm vú Đoan Nghi khiến cho nó từ từ cứng lên.
Sau đó Thiên Tú úp cả bàn tay lên hai bầu vú của cô bé mà nhào nặn, núm vú cương cứng cọ xát vào lòng bàn tay của cậu làm cho cậu cảm thấy sung sướng đến mức không tả nổi.
Đoan Nghi muốn gạt hai bàn tay đang xâm phạm hai bầu vú của mình xuống nhưng không được vì hai tay nàng đã bị trói vào thành giường, thân thể lõa lồ trắng xinh thì bị cơ thể người con trai chưa quen biết bao lâu nằm đè lên khiến nàng bất lực chỉ có thể cảm nhận từng dòng điện tê dại từ đầu vú cứng rắn của mình truyền khắp toàn thân, Đoan Nghi không khỏi hừ nhẹ ra tiếng, âm hộ vốn đã ướt nhoèn nhoẹt nước thì lại âm thầm chảy ra một dòng dịch nhầy.
"Đôi vú của bé cưng đúng là bóp sướng thật, vừa trơn mịn vừa trắng lại còn vừa tròn, lúc em phô bày bộ ngực trong bể tắm thì anh đã muốn được sờ nó rồi, hôm nay anh sẽ chơi cho sướng." Tú sung sướng nói.
"Anh làm ơn tha cho em. Như vậy là đủ rồi." Đinh Triệu Đoan Nghi yếu đuối bất lực lên tiếng.
"Chưa đủ." Tú kẹp lấy núm vú to như hột me của nàng đã hoàn toàn dựng đứng kéo lên, rồi lại dùng ngón cái ác ý vê tròn khiến cho cô bé không chịu nổi phải kẹp chặt hai chân.
"Anh nếm thử vú của bé yêu nào." Thiên Tú không vội vã, từ tốn cúi đầu ngậm một đầu vú hồng nhạt của Đoan Nghi vào miệng, bú mút vang lên từng tiếng chụt chụt, một bàn tay thì vẫn ra sức xoa bóp bên bầu vú còn lại.
Nàng tuy có hai bầu vú to quá khổ, đầu vú có kích cỡ như hột me và màu sắc thì hồng nhạt, chứng minh nàng chưa sinh con bao giờ.
"Đã quá... Vú thơm thật... Để anh thử mút núm vú nho nhỏ nào... Chậc... Vừa mềm vừa đàn hồi..." Thiên Tú sướng đến mức vừa bú vú Đoan Nghi vừa không kìm chế được mà rên mấy tiếng. Cậu liếm láp từng chút từng chút cả bầu vú, làm cho khối thịt nhũ hoa trắng nõn bao phủ toàn là nước bọt.
"Chụt" một tiếng, Tú nhả đầu vú trong miệng ra, chuyển sang bú mút đầu vú còn lại. Lần này cậu thè cái lưỡi của mình ra, liếm từng cái lên đầu vú đã cương cứng lên kia khiến Đoan Nghi rên nấc từng tiếng, rồi cậu ngậm cả núm vú vào trong miệng, dùng răng nhay cắn khe khẽ, Đoan Nghi cảm thấy dễ chịu mà thở ra một tiếng.
Sau khi dùng hết các động tác như liếm, cắn, nhay, mút thì cuối cùng Tú cũng làm cho hai bầu vú trắng nõn trở nên đỏ hồng.
Chuyển qua mục tiêu khác, Tú quét lưỡi qua bờ môi hồng của Đoan Nghi. Nàng quay đầu muốn tránh thì cằm lại bị giữ chặt lấy, đầu lưỡi của Tú cạy mở cánh môi nàng rồi luồn vào trong.
"Ôi!" cái miệng Đoan Nghi bị lấp kín phát ra thanh âm kháng nghị mơ hồ. Lưỡi Thiên Tú dễ dàng tiếp tục xâm nhập khoang miệng của cô bé. Đầu lưỡi của Tú càn quét tùy ý trong khoang miệng nàng, liếm láp lưỡi của nàng từ gốc cho đến ngọn, nước bọt không thể khống chế mà chảy ra ngoài. Tú hôn liếm điên cuồng, từng phần dưỡng khí trong miệng Đoan Nghi bị áp bức dữ dội khiến nàng muốn ná thở.
Cũng không biết bị Tú hôn bao lâu, lúc lưỡi của Tú lui ra ngoài, Đoan Nghi mềm oặt cả người chỉ có thể nằm ngửa ở trên giường há miệng thở hổn hển.
"Miệng của em cũng ngọt đến như vậy." Thiên Tú cười nói.