Minh ngồi dậy, bé Như ôm cổ cậu nhún nhảy cho đến khi mệt mới thôi. Lát sau cậu cho Quỳnh Như và Quỳnh Phương bò trên giường, cậu cầm côn thịt đâm vào từ phía sau và nắc cho hai cô bé bò tới bò lui nhìn thật tội nghiệp. Minh kéo Quỳnh Phương xuống giường, rồi đẩy nàng nằm ngửa lên giường, chân vẫn dưới đất, kiểu này âm hộ nhô ra thật đẹp, Minh cầm côn thịt đâm vào, cậu ôm nàng và nắc, chân nàng run run vì mỏi nhưng không dám nhúc nhích, cậu rút ra, kéo đến làm giống bé Như.
Lúc này Minh mới thấy rõ hai cái âm hộ hai chị em hồ ly to và trắng như nhau, những sợi lông lơ thơ của Quỳnh Như còn Quỳnh Phương thì vẫn trụi lông nhưng cái lỗ âm đạo của cả hai thì đã bị đâm nhiều lần và tử cung của cả hai dù đang trong thời kỳ phát triển đã phải đón nhận hàng đống tinh trùng và đã có thai nhi hình thành và phát triển bên trong nó mà lẽ ra phải đến năm, sáu năm nữa nó mới sẵn sàng tiếp nhận. Minh cầm côn thịt đâm vào lỗ âm đạo Quỳnh Như và nắc…
"Mỏi chân quá anh ơi." Quỳnh Phương nói…
"Để im nào vợ." Minh vừa xoa mu âm hộ vừa nói…
Minh rút côn thit ra khỏi lỗ âm đạo bé Như rồi đâm vào lỗ âm đạo bé Phương, còn bé Như mỏi chân quá nên duỗi thẳng, thấy hay hay cậu cũng cho bé Phương duỗi ra rồi cậu bước một chân qua người nàng, ôm lấy nàng, cậu cầm côn thịt đâm vào, bàn chân dưới đất, lưng trên giường còn mông, âm hộ, đùi lơ lửng trên không nên khi Minh nắc bé Phương tưng tưng thật hay. Rồi cậu chơi bé Như ở thế tương tự.
Minh đẩy bé Phương lên giường, đẩy chân cô bé lên ngực cho âm hộ lồi ra và cầm côn thịt đâm vào, cậu thấy nàng cắn răng, tay nắm chặt gối, vậy là nàng sắp ra, cậu để chân nàng hai bên hông, ôm lấy nàng, hôn vào tai và nắc ầm ầm. Quỳnh Phương ôm lấy cậu, bụng bầu của nàng giật giật, rồi đến cơ trong âm đạo căng lên co bóp côn thịt Minh liên tục và cả thân người cô bé giật giật, dâm dịch trào ra làm côn thịt cậu nóng lên, Minh mới ra nên cậu không ra được, cậu nắc thêm mấy chục cái nữa, mắt nàng đờ đẫn. Cậu rút côn thịt ra, nước tràn ra ngoài, nước trên côn thịt chảy xuống giường. Nàng rũ người xuống, mắt lim dim thỏa mãn.
Còn lại Quỳnh Như đưa ánh mắt ngóng chờ người chồng tôn kính của mình, Minh gật đầu với nàng rồi kéo nàng lên, cầm chân cô bé đẩy lên cho âm hộ nhô ra giống bé Phương, cậu đâm vào nắc, và đẩy mạnh cho chân nàng lên đến mặt, mông nhổng cao, cậu đứng dậy cầm côn thịt đâm xuống và dập cho tan nát cái âm hộ của nàng ra. Nàng thích chơi từ phía sau nên cậu tính lật sấp nàng xuống chợt nghĩ nếu làm vậy hai đứa con trong bụng nàng sẽ bị ảnh hưởng mất nên buộc cậu phải chơi nàng theo kiểu truyền thống trai trên gái dưới vậy, cậu điều chỉnh cho quy đầu côn thịt ngay cửa âm đạo của nàng, rồi côn thịt Minh chui thẳng vào trong âm đạo bé Như, Minh cảm nhận rõ quy đầu đã chạm vào cổ tử cung của nàng và rồi cậu ra sức dập mạnh và nhanh làm mông cô bé rung rinh, nàng rên: "Ư... ư... Em ra... anh ơi…"
Minh đáp: "Ừ mình ra nhé…"
Nàng khẽ nói: "Dạ…"
Minh dập như cái máy, Quỳnh Như rên lớn hơn, hai tay nắm chặt cái gối và người nàng giật giật. Cậu nắc thêm mấy phát bạch bạch cuối cùng, bé Như ứ lên một tiếng và tràn ra, Minh gồng lên nắc như một cái máy và côn thịt cậu nóng lên, phồng to rồi phóng tinh vào nơi sâu thẳm trong âm đạo nàng. Côn thịt cậu xìu xuống trong cái hang ẩm ướt, đê mê, rồi cậu rút côn thịt đã mềm xèo ra khỏi lỗ âm đạo bé Như. Tinh dịch, dâm thủy chảy rỉ ra khỏi lỗ âm đạo và chảy xuống giường.
Minh nằm qua một bên, cả ba thở hổn hển sau trận làm tình đầy hoan lạc. Bỗng Quỳnh Như và Quỳnh Phương cảm nhận được một loạt cơn đau buốt như banh da xé thịt khiến hai cô bé phải ôm bụng hét lên: "A, ui da... em đau bụng... quá anh ơi, có vẻ như con chúng ta.. muốn... chui ra... Áaaaaaaa…"
Nghe hai nàng hét khiến Minh giật bắn người lúng ta lúng túng chưa biết làm sao, thầm nghĩ: "Trời ơi, mới ban nãy Thùy Trang mới đẻ xong giờ tới lượt Quỳnh Như và Quỳnh Phương cũng sắp đẻ, sao mà nhanh vậy?"
Cậu vội hỏi bé Phương: "Quỳnh Phương, sao hôm bữa em nói là Quỳnh Như sinh sau Thúy Diễm mà, và em thì sinh sau chị của em cơ mà?"
Quỳnh Phương bị cơn đau vật vã do đứa bé bên trong tử cung gây ra nhưng nàng cố hít một hơi chịu đau trả lời ông chồng mình: "Năng lực dự đoán của em chỉ có thế thôi vì tương lai có thể bị thay đổi lúc nào. Ối cha... em đau quá... chồng ơi."
Minh nhìn hai cô vợ xinh đẹp độ tuổi mới lớn đang ôm bụng bầu rên la oai oái khiến cậu xót lắm nhưng cậu làm gì mà có chuyên môn khoa sản mà đỡ đẻ cho hai người vợ mình đây? Chẳng lẽ lại bất lực nhìn hai cô vợ yêu dấu rên la đầy đau đớn thế này mãi ư? Bỗng một tia sáng lóe trong đầu Minh, cậu vội nói: "Quỳnh Như, em biến ra được một người đỡ đẻ không? Chứ anh không biết làm thế nào để lấy mấy đứa nhóc trong bụng hai em ra cả."
Quỳnh Như vận phép lên ngón tay đang run run biến ra hai con robot đỡ đẻ. Thấy vậy Minh ngạc nhiên hỏi: "Sao giống con robot đỡ đẻ trong phim Star Wars vậy bé?"
Bé Như cười ngượng: "Bữa trước em coi phim đó cùng anh mà. Thấy nó có vẻ hữu dụng nên em ghi nhớ luôn."
Và rồi với sự mát tay của hai "bà đỡ đẻ", Quỳnh Như cùng Quỳnh Phương cho ra đời những đứa con khỏe mạnh và đáng yêu.
Khi hai con robot vệ sinh xong đứa nào thì đưa cho Minh nhận đứa đó. Minh bồng lên, cảm giác vỡ òa sung sướng của người làm cha, đặt đứa bé gái ngay cạnh Quỳnh Phương, cậu mỉm cười nói: "Đây là con gái chúng ta tên là Ngọc Linh."
Quỳnh Phương mỉm cười ứa lệ nhìn Minh rồi quay qua nhìn con của mình, cuối cùng nàng với Minh cũng đã có trái ngọt.
Tới phiên Quỳnh Như, chồng nàng đặt cạnh nàng là hai đứa sinh đôi, nàng mỉm cười trìu mến nhìn Minh rồi nhìn hai con của mình (có vẻ nàng đã lo xa, hai con nàng sinh ra hoàn toàn là người chứ không hề mang đặc điểm của hồ ly gì hết khiến nàng mừng thầm trong bụng).
Minh chỉ tay vào hai con của mình và nhìn Quỳnh Như cười nói: "Đây là Phi Cường, còn nhỏ này là Thủy Tiên."
Quỳnh Như cười nói: "Tên đẹp quá."
Nói rồi nàng cúi xuống hôn lên trán hai đứa con của mình và khẽ nói: "Mừng hai con của mẹ đến với thế giới này."
Minh nghĩ ngợi một lúc rồi nói: "Để xem nào, bé Trang đã sinh một còn ba, còn em thì đã sinh đôi còn bốn, bé Phương sinh một còn ba, còn Thúy Diễm mốt bé ấy sinh một đứa thì sẽ còn ba. Haiz... lại phải đợi nữa rồi."
Quỳnh Như mở mắt ngạc nhiên nhìn chồng nàng: "Anh nói sao? Em còn phải sinh bốn đứa nữa á?"
Minh cười nói: "Ừa, đúng đó vợ yêu."
Quỳnh Phương góp lời: "Trong bốn người chúng ta, chị là người đẻ nhiều nhất ấy, thật không công bằng khi em với chị Trang, chị Diễm chỉ sinh được tối đa có bốn đứa mà chị lại sinh tới sáu được."
Quỳnh Phương nói với giọng nũng nịu khiến Minh phì cười phải qua an ủi nàng, còn Quỳnh Như đỏ mặt, e thẹn và trong lòng thì khỏi phải nói: vui hết cỡ luôn. Minh lấy khăn lau cho hai cô vợ hồ ly xong thì lấy quần áo khác mặc vô cho hai nàng.
Vui vầy bên hai nàng và các con thêm chút nữa thì cậu rời khỏi phòng để hai nàng và các con ngủ nghỉ và cậu về bên phòng của mình, nơi cô vợ đầu tiên của cậu đang thao thức chưa ngủ có vẻ đang đợi cậu hâm nóng tình cảm, dù sao hồi kiếp trước khi cả hai còn là vợ chồng son ở cõi Hóa Lạc, cả hai đêm nào cũng "yêu" nhau đến khi mệt lả thì thôi và ở kiếp này cũng thế Minh và nàng cũng là một cặp vợ chồng son như thế.