“Có thế chứ!"
“Wow! Another important piece! Big Boss is sooo lucky! (Quào! Lại một mảnh ghép quan trọng nữa! Sếp tổng may mắn quá đáng!)”
Cơ hồ cùng một lúc, hai tràng thanh âm một tiếng Việt một tiếng Anh, một đắc ý một ngạc nhiên đột ngột vang lên. Làm cho các thành viên còn lại của đội thiết kế trò chơi Bắc Mỹ phải ngoái đầu về phía nguồn âm thanh phát ra để xem có chuyện gì. Và sau khi nghía qua màn hình chinh chiến cùng lắng nghe Felix trình bày qua loa, ai nấy đều tỏ vẻ cảm khái trước sự may mắn không tưởng của người sếp tổng, khi sở hữu một lá bài cực kỳ mạnh mẽ ngay từ đầu.
Đồng thời họ cũng lấy làm lạ trước sự thành thạo có phần đáng ngờ của Dương Khoa trong khoản chơi đùa. Chỉ mới sờ vào trò chơi thôi mà chưa gì đã vượt qua một phần ba chặng đường Act 1, hơn nữa còn xây dựng gần xong một bộ bài không tốn năng lượng chuẩn chỉ? Cho dù có là cha đẻ đích thực của trò chơi đi chăng nữa thì chuyện này cũng quá khoa trương rồi.
"No refunds. (Không hoàn tiền đâu nhé.)"
Vẫn không thèm để tâm đến một loạt ánh mắt lạ thường đổ dồn về phía mình, Dương Khoa hăm hở di con trỏ chuột đến lá bài muốn mua. Theo sau hành động này của hắn tên thương nhân lập tức lên tiếng "mời mọc", kèm theo một cánh tay không biết mọc từ đâu ra chỉ thẳng vào lá bài đó, như thể muốn xác định thêm lần nữa cho chắc rằng đây là thứ người chơi muốn mua.
Lúc cúi mặt xuống ngắm nghía gian hàng thì có tay, vậy mà khi ngẩng đầu lên lại chả thấy tay đâu. Thiết lập cà chớn vãi cả hàng!
Trong lòng âm thầm nhổ nước bọt chi tiết quái dị, Dương Khoa từ tốn nhấn chuột trả tiền mua lá bài All for one. Sau đó, hắn quét mắt nhìn sang những mặt hàng được bày bán khác. Hai lá bài màu trắng nằm dưới dãy lá bài màu xanh khá "phế" và không ăn nhập gì với bộ bài hắn đang xây dựng cả nên hắn dứt khoát bỏ qua. Ba món di vật thì mặc dù toàn đồ "ngon" nhưng mức giá quá "chát", kể cả không mua lá All for one đi chăng nữa hắn cũng chẳng đủ tiền để rước một món về.
Dịch vụ "tẩy bài" cũng không đủ tiền để chi trả. Quanh đi quẩn lại chắc chỉ có thể mua thêm một lọ thuốc hoặc tiết kiệm tiền cho chuyến viếng thăm cửa hàng sau. Trải qua một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng Dương Khoa quyết định vung nốt số tiền trong túi mua một lọ Colorless Potion (Thuốc không màu) rồi rời khỏi cửa hàng.
"See you again soon…. Or not. (Hẹn gặp lại anh bạn sớm nha…. Hoặc là không.)"
"Giờ có Scrape với một hai lá Claw nữa là vô đối…. Xem nào, hai nhánh một nhánh quái thường một quái tinh anh…. Đánh tinh anh đi. Sợ đếch gì bài mình khỏe rồi, liều ăn nhiều!" Đứng trước ngã rẽ trên bản đồ, Dương Khoa chần chừ suy tính một lúc rồi quyết định đi theo con đường khó khăn. Giống như bao trò chơi nhập vai khác, quái tinh anh trong "Slay the Spire" mạnh mẽ hơn hẳn so với quái thông thường nhưng cũng đem lại phần thưởng hậu hĩnh hơn một khi bị hạ gục. Với bộ bài vừa được nâng cấp sức mạnh đáng kể trong tay, không có lý do gì để Dương Khoa không đánh cược một phen hết.
"(Gầm thét) Come, face me! (Tới đây nào, đối đầu với tao đi!)"
Một con quỷ da đỏ trần trụi với cặp sừng cong, tay trái kéo lê một chiếc chùy to bản làm bằng xương lớn tiếng kêu gào ngay khi hiện ra trên màn hình. Rất sống động, không thua gì tiếng gươm đâm kiếm chém mà hắn được nghe xuyên suốt hành trình chơi thử từ nãy đến giờ cả. Xem ra không chỉ mảng đồ họa mà cả mảng âm thanh cũng được đội nhóm Bắc Mỹ chăm chút vô cùng kỹ lưỡng.
Giờ chỉ cần đưa nốt những đoạn nhạc nền phù hợp, gợi lên bầu không khí ma quái xen lẫn hào hùng vào trò chơi là coi như hoàn mỹ.
Chiến đấu bắt đầu. Lượt đầu tiên không hiểu đơn thuần trùng hợp hay do tác giả à nhầm số phận sắp đặt mà Dương Khoa bốc lên tay toàn những lá bài tấn công và phòng thủ cơ bản, trong khi những lá bài không tốn năng lượng lẫn lá All for one mới tinh trốn đi đâu hết. Có gì thì dùng nấy, hắn bèn tung hết ba lá tấn công trên tay ra rồi nhấn kết thúc lượt, lòng cầu nguyện lượt sau lên tay hết các lá không tốn năng lượng để có thể vào liên chiêu dứt điểm con quái tinh anh thật nhanh.
Trên màn hình, chỉ thấy nhân vật The Defect hươ tay đi một bài quyền trông cực kỳ cứng nhắc, chắc là do bản thân cấu thành từ máy móc nên đòn đánh không thể mềm mại uyển chuyển được như con người. Theo sau ba phát "liên hoàn tát", quả cầu sét trôi lơ lửng trên đầu nhân vật giật con quỷ một cái, kéo lượng máu của con quái từ 82 xuống còn 61.
"RAAAWWRRR!"
Đến lượt của mình, con quỷ da đỏ lấy tay phải vỗ vào ngực mình liên hồi như để "động viên tinh thần". Mà chắc là động viên tinh thần thật, vì tức khắc dưới thanh trạng thái của nó xuất hiện trạng thái Enrage 2, với ghi chú con quái sẽ tự gia tăng 2 điểm sức mạnh mỗi khi người chơi ra lá bài thuộc thể loại Skill - kỹ năng. Và đây cũng chính là lý do tại sao Dương Khoa muốn tiêu diệt nó thật nhanh.
Các lá bài phòng thủ trong "Slay the Spire" đều thuộc thể loại Skill. Khi đối đầu với con quỷ này càng lựa chọn phòng thủ nhiều thì người chơi sẽ càng khó có cửa chiến thắng, do đối phương sẽ gia tăng sức mạnh lên tương ứng và sự gia tăng này không hề có bất kỳ giới hạn nào. Giải pháp hữu hiệu nhất để qua ải là tấn công tay bo với nó, và đã là tấn công tay bo thì kiểu gì nhân vật cũng sẽ tốn máu.
Trong một trò chơi roguelike "cái chết đồng nghĩa với chấm hết" thì máu bao giờ cũng là tài nguyên tối quan trọng, không thể lãng phí dù chỉ là một giọt. Càng không phải nói tới chuyện trong "Slay the Spire" máu mất rất dễ nhưng để hồi lại thì vô cùng khó, dây dưa với kẻ địch chỉ tổ khiến cho xác suất hoàn thành cả chặng đường nhỏ đi mà thôi.
"Đánh đòn mạnh hả. Để xem…. Úi xời ơi, đây rồi đôi giày!" Đáp lại lời cầu nguyện của Dương Khoa, tại lượt bài thứ hai bốn trong năm lá bài hắn cần để thực hiện liên chiêu tề tụ đông đủ trên tay. Chỉ có mỗi một lá gọi thêm cầu sét - Zap là cọc cạch, và hắn đã không chút do dự gạt nó sang một bên để bắt đầu thực hiện liên chiêu cho hai thành viên nước ngoài ngồi bên cạnh mở rộng tầm mắt.
Lá đầu tiên của chuỗi liên chiêu là Beam Cell - một lá bài vừa gây một chút sát thương vừa khiến mục tiêu rơi vào trạng thái Vulnerable (dễ tổn thương), khiến cho nó phải nhận thêm 50% sát thương từ các lá bài tấn công. Theo sau là FTL, một lá bài vừa gây sát thương vừa rút một lá bài từ bộ bài lên tay, với điều kiện từ đầu lượt tới giờ người chơi tung ra không quá ba lá bài.
Rất hữu ích, nên tung ra càng sớm càng tốt.
Một lá bài mới được rút lên tay. Là Defend. Tạm thời để nó sang một bên cùng Zap đi, các lá Skill không thể tung bừa bãi khi gặp con quỷ này được.
Tung nốt lá bài không tốn năng lượng Go for the Eyes trên tay, kế tiếp Dương Khoa gọi trở về ba lá bài vừa mới chơi bằng All for one rồi lại ném chúng vào người con quỷ đỏ. Liên chiêu kết thúc với lượng sát thương lên tới 44, khiến cho thanh máu của con quỷ chỉ còn lại một mẩu ngắn tý.
"Tiếc quá, thay lá Zap bằng lá FTL còn lại thì thắng rồi đấy…. Thôi giữ máu." Còn lại một điểm năng lượng cùng hai lá bài, Dương Khoa cân nhắc vài ba giây rồi chọn dùng Defend. Dùng Zap bây giờ cũng chẳng giật chết được con quỷ, thế nên tốt nhất là đắp giáp lên để tiết kiệm chút máu nào hay chút đó.
Còn về phần con quỷ khỏe lên vĩnh viễn sau khi tung lá Defend thì không thành vấn đề, nếu con quỷ chỉ tấn công người chơi một hai lần thì hành động phủ giáp lên người coi như vẫn có lãi. Và với việc lá Dualcast còn nằm lại trong bộ bài mỏng dính, hắn có thể đảm bảo rằng đây sẽ là lần duy nhất con quỷ này có thể chạm vào người hắn.
"Đùng!"
Quả cầu sét trên đầu The Defect lại giật con quỷ một nhát, kéo máu của nó xuống còn có 14. Kế tiếp, con quỷ khó nhọc cầm cây chùy xương lên quật nhân vật Dương Khoa điều khiển một nhát. Do bản thân dính phải hiệu ứng Weak - suy yếu đến từ Go for the Eyes, thế nên mặc dù được tăng sức mạnh nhưng con quỷ chỉ có thể gây được vỏn vẹn 12 sát thương.
Trừ qua lượng giáp trên người The Defect thì sát thương sau cùng chỉ được có 7, và đó cũng là tổng thiệt hại Dương Khoa phải nhận trong trận chiến này. Con quỷ không còn cơ hội ra đòn tiếp theo nữa, vì tại lượt bài thứ ba hắn đã bốc được lá Dualcast lên tay đúng như dự tính. 16 sát thương đến từ Dualcast là quá đủ để tiễn đưa con quái tinh anh đầu tiên mà hắn chạm trán về với đất vàng.
"... Damn, I have never beaten this elite monster as The Defect and Big Boss kills it in 3 turns. What am I supposed to do now with my life? (Chết tiệt. Tôi chưa bao giờ hạ được con quái tinh anh này khi chơi The Defect cả trong khi sếp tổng làm thịt nó trong ba lượt. Tôi nên làm gì với cuộc sống của tôi đây?)"
"Calm down dude, that second turn is just pure luck. If Big Boss hadn"t…. Oh come on! Got Scrape from that Gremlin Nob. Really? (Bình tĩnh nào ông bạn tôi, cái lượt thứ hai đó chỉ thuần túy là may mắn ấy mà. Nếu sếp tổng mà không…. Ôi thôi nào! Lấy được Scrape từ con Gremlin Nob luôn kìa! Thật hay đùa đấy?)"
"... Hey Danil, something must be wrong with the code you made. Just come here and see for yourself, Big Boss always get zero-cost card after each battle. (Này Danil, đống mã nguồn ông làm chắc chắn có vấn đề rồi. Tới đây mà xem, sếp tổng lúc nào cũng kiếm được lá bài không tốn năng lượng sau mỗi trận đánh hết.)"
Ngồi bên cạnh Dương Khoa, hai thành viên Matthew lẫn Felix giờ phút này đã chuyển từ thậm thụt bàn tán với nhau sang thành lớn tiếng cảm thán. Hiển nhiên là cả hai đều bị choáng váng trước hành trình chinh phạt thuận buồm xuôi gió quá mức của người sếp tổng, đã không mất mấy máu thì chớ lại còn kiếm được toàn những lá bài ngon lành, phù hợp với chiến thuật theo đuổi ngay từ đầu. Làm hắn chỉ còn biết nở nụ cười hồn nhiên biểu thị chẳng hiểu họ nói gì hết, sau đó dưới sự chứng kiến gắt gao của thêm một người nhân viên nữa không thể không cố ý "giấu giỏi" cho ai nấy đỡ sinh nghi.
Thấy đánh nhanh thắng nhanh quá hả? Được, vậy thì bây giờ chuyển sang dây dưa bán máu. Dù sao hắn cũng không định ngay lượt thử chơi đầu tiên này đã "phá đảo", thế nên chẳng may có hết máu gục ngã giữa đường cũng chẳng sao.
Hai mươi phút sau.
"... Chậc, thôi thua con Snecko cũng được. Debuff của nó khắc chế chiến thuật quá, lá bài không tốn năng lượng đội lên thành tốn 3 năng lượng thì còn chơi bời gì nữa?"
Ngắm nhìn nhân vật mình điều khiển gục ngã trước một con rắn to bự màu xanh lục với hai cái chân tắc kè, Dương Khoa thở dài một cái sau đó thu tay buông chuột. Với hành động "giấu giỏi" có chủ đích sau khi tiêu diệt con quỷ da đỏ, hành trình chiến đấu của hắn không còn thuận buồm xuôi gió như trước nữa. Thêm vào đó hắn cũng cố ý phạm sai lầm trong khâu nâng cấp bộ bài lẫn quản lý tiền của thuốc thang, chọn lộ tuyến các thứ. Thành ra mới chỉ đi đến giữa bản đồ Act 2 hắn đã bị một con quái thường "tẩn" cho ra bã.
"What a pity. That Snecko is almost dead. So close. (Tiếc quá. Con Snecko đó sắp chết đến nơi rồi. Thiếu chút xíu nữa thôi."
"Anyway, congratulations Big Boss. For finishing the first run. (Dù sao thì, chúc mừng sếp tổng. Vì đã hoàn thành hành trình đầu tiên.)"
"It was an outstanding run for a new player. Don"t be sad boss. (Nó là một hành trình xuất sắc đối với một người chơi mới đấy. Đừng buồn nha sếp.)"
Trông thấy Dương Khoa tỏ vẻ đạm nhiên, tưởng sếp tổng buồn thế là các thành viên đội ngũ thiết kế trò chơi vội vàng xúm lại lên tiếng an ủi. Dựa trên quan điểm của bọn họ thì xác thực hắn không có gì phải buồn hết, lần chơi thử đầu tiên đám bọn họ còn chẳng có ai đi hết được Act 1 cơ, chứ đừng nói trèo lên đến tận Act 2 thế này. Xen giữa những lời an ủi đó là một ít thanh âm trêu chọc đùa giỡn nhau không bằng sếp tổng này nọ, nhưng Dương Khoa hắn không nghe hiểu được mấy nên dứt khoát bỏ qua.
“Thanks you guys. About gameplay and sound, all i can say is uh… everything is fine for now. Keep up the good works. (Cảm ơn mọi người. Về mảng lối chơi và âm thanh, những gì tôi có thể nói là ờ… mọi thứ tạm ổn cho đến giờ phút này. Cứ tiếp tục phát huy thế nhé.)". truyện ngôn tình
Phát biểu vài câu tiếng Anh sứt sẹo xong, Dương Khoa cúi đầu ghi nốt một vài nhận xét đánh giá cho khỏi quên. Thế rồi, khóe mắt hắn bất chợt bắt gặp cảnh tượng Huy Chu và Nhật Phong đang ngồi châu đầu vào nhau nhỏ giọng thì thầm phía bên kia căn phòng. Vẻ mặt cả hai lúc này trông có phần thờ ơ lạnh nhạt chứ không hứng thú dạt dào như những lần kiểm nghiệm thành phẩm thường ngày. Lấy làm lạ, hắn bèn nhấc người đứng dậy rồi cầm theo bản đánh giá trong tay từ từ tiến tới hỏi thăm.