"... Quả thực, nghe anh Đào Hạnh phân tích tôi bắt đầu tin tưởng Mythic sẽ là một trong những ứng cử viên nặng ký cho ngôi vô địch giải AoE Championship năm nay…. Như vậy là trận đấu đầu tiên của loạt Bo3 giữa NorthWind và LadyNinja đã bắt đầu rồi! Các "nữ nhẫn giả" hay là những chàng trai "gió mùa đất Bắc" sẽ là bên chiến thắng đây, chúng ta hãy cùng chờ xem!"
Hào hứng chốt lại tiết mục tán chuyện bên lề, Nhật Phong bắt đầu chú tâm vào công việc bình luận phân tích: "Bản đồ đất tuyết Lombardia, lượng cừu bò, thú rừng nhỉnh hơn so với bản đồ “chuẩn” Arabia nhưng bù lại không có cây gỗ đầu nhà. Ngoài ra biển và sông hồ cũng không có nốt, những chủng tộc giỏi về khoản thủy chiến sẽ mất đi đất dụng võ ở đây. Mỏ vàng mỏ đá, di vật cổ bình thường không có gì lạ hết, như thường lệ phe nào kiểm soát chúng tốt hơn sẽ nghiễm nhiên nằm ở cửa trên."
"Trước mắt chúng ta đây là căn cứ đoàn đội NorthWind. Có Celts, Teutons, Indians và Ethiopians. Với "combo" chủng tộc này nhiều khả năng đội NorthWind sẽ phát triển "tay to", tập trung ôm tài nguyên lên đời rồi mua xe mua pháo oanh kích căn cứ đối phương. Điều thú vị ở đây là ngoại trừ Indians, ba chủng tộc còn lại đều có khả năng trở thành chủ lực nếu đi theo con đường "xe pháo". Ngoài việc sở hữu cây công nghệ đầy đủ ra Celts còn có công nghệ "trâu máu" và đặc thù bắn nhanh hơn bình thường. Teutons thì có công nghệ tăng phòng thủ còn Ethiopians lại có công nghệ gia tăng phạm vi công kích. Phỏng chừng việc ngăn cản đoàn đội NorthWind chơi xe pháo sẽ là bất khả thi, chặn được nhà này thì nhà kia lên chẳng vấn đề gì hết."
"Đồng ý với anh Phong. Tuy nhiên theo tôi đoàn đội NorthWind trận này không nhất thiết phải tự gò bó mình với việc "sống chết" chơi vũ khí cơ giới. Họ hoàn toàn có thể đánh bài bộ binh Celts, Teutons làm chủ lực với quân đội Indians yểm trợ, hay bài Ethiopians "bách hóa tổng hợp" cũng là một lựa chọn hợp lý. Bất quá vị trí khởi điểm nhà Ethiopians lại là ở ngoài cánh, hơi xấu một chút nên nếu muốn chơi thì nên quây tường ngoài rồi mở đường xây nhà hướng về đồng minh bên trong." Khách mời Hạnh Đào theo sát phối hợp.
"Vâng, và dù là bài gì thì nhà Indians cũng không có nhiều tiếng nói ở đây đúng không anh Hạnh Đào? (cười)... Ok, giờ hãy xem các bóng hồng xinh đẹp của chúng ta có gì nào. Có Vikings, ồ có thêm cả Goths luôn! Hai chủng tộc này đi với nhau tôi đánh giá khá là "bá", bộ binh vừa mạnh vừa có khả năng lên sớm…. Hai nhà còn lại là gì đây..., Aztec và Nhật Bản!!! Ô mai gót tại sao lại có một quả random đẹp tuyệt vời ông mặt giời thế này thưa Đức Chúa trên cao? Thế bài "tứ quý" với bất kỳ nhà nào cũng có khả năng trở thành chủ lực bộ binh, tại sao những khi đánh xếp hạng tôi không bao giờ vào được bài như này nhờ?! Quá bất công!"
"Ôi vậy thì anh Phong phải xem lại trước khi đánh xếp hạng mình đã thắp hương cho các cụ chưa rồi. (cũng cười) Xác thực trận này quân của các cô gái LadyNinja rất đẹp, tuy vậy họ cũng cần phải cẩn thận trong việc triển khai lối đánh kẻo bị các chàng trai NorthWind bắt bài. Tôi có gợi ý cho họ là nhà Aztec không nên cố chấp chơi bộ binh khi cả ba nhà còn lại sở hữu thế mạnh tương đồng, thay vào đó họ có thể chơi cung thủ hoặc thầy tu hỗ trợ "quản" bản đồ. Thậm chí lui về hậu phương làm "máy bơm" tài nguyên cũng không phải là sự lựa chọn quá tệ."
"Phản đối! Cả bốn chị em chơi công tổng lực đê, sợ ***!"
Bình luận của khách mời Hạnh Đào vừa ra, tức thì một khán giả quá khích ngồi trong hội trường đã lớn tiếng phản bác. Có người đi đầu thế là cả đám xung quanh nhanh chóng hùa theo, họ vừa hò la mách nước vừa thuận tiện cổ vũ bốn giai nhân cố lên. Bất quá chúng đã không đến được tai của các tuyển thủ ngồi trong buồng kính cách âm, ai nấy vẫn mang theo vẻ mặt như thường tập trung vào thế trận khai cuộc trước mắt.
"Trận này chúng ta đánh sớm."
Mệnh lệnh ngắn gọn được đưa ra, Thảo Hân ngừng lại điều khiển ngựa dò đi tìm tài nguyên rồi giải thích sơ qua: "Quân đội chúng ta thế mạnh quá thiên lệch về một bên, không có đủ độ đa dạng cần thiết nên chiến thuật rất dễ bị đoán trước, hơn nữa càng kéo dài thời gian sẽ càng khó đánh. Chỉ có đánh phủ đầu không cho đối phương kịp trở tay cửa thắng mới cao."
"Được Hani. Vậy trận này ai chủ lực?”
“Tất cả, tài nguyên tự khai thác tự dùng đừng “bơm” ai. Tập trung lên đời 3 sớm lấy quân khỏe, em đánh trước ở đời 2 rồi lên sau.”
“29-16 hay 27-15?"
"29-16 đi chị Cúc. My với Linh nữa, 29-16 nhé."
"Ok chị."
"... Từ từ đã. Thế là 29 nông dân hay là 16 nông dân ý nhỉ chị Hân, em lại quên rồi." Khác với Kim Cúc và Thảo My nghe hiệu lệnh một cái là hiểu ngay mình cần làm gì, Thùy Linh lại một lần nữa cất giọng ngô nghê hỏi lại cho rõ. Cứ việc bản thân đã trải qua vô khối buổi luyện tập cộng thêm một loạt trận so tài chính thức rồi, song không hiểu sao mọi thứ vẫn cứ là như mới đối với cô.
Có điều khác hẳn với Thảo My - người luôn tận dụng từng dịp Thùy Linh mắc lỗi để cạnh khóe, trước cảnh này Thảo Hân rất kiên nhẫn chỉ bảo cô em: "29 dân em, 16 kia là phút 16 nhấn lên đời 3. Em cứ đẩy dân khai thác thức ăn và gỗ như bình thường, 25 dân đầu tỷ lệ 6 - 4 cho chị. Đừng để như hôm khai mạc ít dân lấy gỗ quá xây ruộng không kịp đâu."
"Ok chị Hân. Mà hôm khai mạc lần đầu tiên lên sân khấu em hơi run với bất cẩn tý thôi. Hôm nay em sẽ đánh chuẩn chỉ nè, chị cứ tin ở em!"
"Ừm, chị tin em. Cố lên."
Được lời động viên sau cùng đến từ Thảo Hân Thùy Linh tỏ vẻ thích chí cực kỳ. Cô vội cầm chuột điều động nông dân đi làm thịt đàn bò sữa vừa được ngựa dò phát hiện, sau đó trong lúc chờ đợi chiêu mộ thêm nông dân cô không quên âm thầm hướng về phía Thảo My liếc xéo một cái, cổ họng phát ra một tiếng hừ nhẹ thể hiện sự khinh bỉ. Nhìn sang đàn chị mà học tập đi, thấy đồng đội không biết là chỉ bảo tận tình chứ có cằn nhằn hay gây khó dễ gì đâu? Tinh thần đồng đội nó phải thế chứ, hơi tý là cáu bẳn đúng là cái thứ đồ trẻ con non xanh!
"... Bình tĩnh, đang thi đấu không được tức giận. Lấy đại cục làm trọng, chơi xong rồi sẽ tính sổ với con hồ ly tinh này sau."
Cử chỉ bất thường của Thùy Linh đương nhiên là không qua được tầm mắt Thảo My ngồi ngay cạnh bên. Thật lòng mà nói thì trong một khoảnh khắc thoáng qua cô chỉ muốn buông chuột buông bàn phím quay ra đốp chát một phen, nhưng rồi nghĩ lại cô cố gắng kìm nén không phát tác bằng cách lẩm nhẩm “khẩu quyết” không thành tiếng. Phần nhỏ là vì xung quanh có camera chĩa về phía các thành viên thi đấu theo dõi động tĩnh, cô không muốn vì chút xích mích nhỏ giữa hai người mà làm xấu mặt toàn đội LadyNinja lẫn Ninja Entertainment.
Nhưng chủ yếu, vẫn là phải đặt cuộc chơi lên trên hết.
Nói gì thì nói, Thảo My cô vẫn rất nghiêm túc với hành trình thi đấu eSport đầu tiên trong đời này, cứ việc mọi người xung quanh cô chỉ coi nó như một cuộc đùa vui giải trí đơn thuần. Và cô sẵn sàng làm tất cả những gì có thể, bao gồm gác lại ân oán cá nhân với con yêu nữ dốt nát ngồi cạnh bên nếu cần thiết, để cho phong độ thi đấu của toàn đội một mực duy trì ở mức tốt nhất. Có cái tiền đề ấy thì hành trình thi đấu này mới trở thành trải nghiệm đáng nhớ đối với bản thân cô được, giống như tên chương mà cô đã bắt tên tác giả bộ truyện này viết phía trên kia ấy.
(Tác giả Lập Địa Thành Lợn: ( ̄д ̄;))
…
Hai mươi lăm phút sau.
"Đẩy tiếp quân lên đi nào chị em! Sao có mỗi quân của chị với chị Cúc thôi thế này?"
Dáng vẻ có phần nghiêm trọng Thảo Hân nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trước mặt, tay nhấn chuột gõ phím liên hồi còn miệng thì hô hào đồng đội chi viện. Lúc này ván đấu đầu tiên của loạt Bo3 giữa LadyNinja và NorthWind đã tiến vào giai đoạn giao tranh nảy lửa, tất cả các nhà đều sở hữu cho mình một hậu phương kinh tế ổn định cộng thêm vài ba nhóm binh lính chiến đấu ngoài trận địa. Không ngoài dự liệu của bình luận viên Nhật Phong, những phút đã qua đoàn đội NorthWind chơi khá chắc chắn với mô hình phát triển kinh tế - quân sự đồng đều. Trong khi đó LadyNinja lại chủ động dồn lực lên quân sớm, sau đó bất ngờ giáng đòn tấn công phủ đầu vào căn cứ Ethiopians nằm ngoài cánh dựa trên chỉ đạo của cô.
Nước đi này nhanh chóng đem lại chút ít lợi thế về tay các bóng hồng. Cụ thể là căn cứ Ethiopians bị ngắt mạch phát triển, mất một dải công trình vòng ngoài căn cứ địa và phải cho nông dân trốn bớt sang nhà đồng minh làm ăn. Có điều đoàn đội NorthWind, với bản lĩnh vững vàng và kinh nghiệm trận mạc dày dạn rất nhanh chóng triển khai sách lược ứng đối. Từng tiểu đội binh lính chi viện được ba nhà Celts, Teutons và Indians đẩy lên chiến trường chém giết địch quân, còn người chơi cầm tộc Ethiopians thì quả quyết từ bỏ kế hoạch phát triển ban đầu, bao nhiêu tài nguyên đầu tư vào công trình phòng ngự hết. Theo từng thao tác micro nông dân chuẩn chỉ, hàng loạt dải rào gỗ xen lẫn tường đá mọc lên ép liên quân LadyNinja phải giao tranh với liên quân NorthWind ở bên ngoài, không thể tiến sâu vào căn cứ làm ăn bên trong giáng đòn tấn công chí mạng.
Mà lại, luận về giao tranh ban đầu liên quân LadyNinja nắm giữ ưu thế cực kỳ rõ ràng ở cả hai mảng chất lượng lẫn số lượng. Nhưng rồi theo thời gian không hiểu sao cái ưu thế số lượng lại dần dần mất đi, nhìn khắp chiến trường chỉ thấy mỗi màu quân của Thảo Hân cô với màu quân của Kim Cúc, chả thấy bóng dáng lính lác của hai đồng đội còn lại đâu hết.
"Chị Hân đợi tý, em đang bắt quân ở giữa map.”
Thảo My đi đầu đáp lại, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu thường ngày nay trông căng thẳng không thua kém đàn chị chút nào. Như thường lệ, lối đánh của cô vẫn luôn pha trộn một chút gia vị ngẫu hứng nhất định. Cụ thể là trong tình huống hiện tại, khi mà cả đội đang “ăn thua đủ” tại căn cứ địa tộc Ethiopians thì cô lại bất chợt điều một đội quân tiếp viện rẽ sang khu vực trung tâm bản đồ, do ngựa dò của cô vừa mới phát hiện một đạo quân tiếp viện nhà Celts đang trên đường đi qua nơi này. Cân nhắc tương quan lực lượng đôi bên, thấy có thể giăng lưới hốt gọn đạo quân phe địch thế là cô không chút phân vân cho quân vào vị trí mai phục luôn, mặc kệ tiếng gọi khẩn thiết nơi chiến trường dầu sôi lửa bỏng cách đó không xa.
“Bắt quân nhà nào? Liệu có bắt được không? Không bắt được thì đừng cố, điều gấp quân sang giúp chị đi My.”
“Bắt được chị Hân yên tâm đi, nỏ thủ mà còn không bắt được kiếm dài (Long Swordsman) nữa thì nghỉ chơi cho nhanh! Em bắt được đạo này cũng coi như giảm tải áp lực chỗ chị rồi.”
“(Nhướn mày) Nỏ á? Sao chị tưởng em chuẩn bị lên Samurai?”
“Định lên nhưng em nghĩ lại thấy từ từ chưa cần lên vội cũng được. Để tài nguyên chơi quân tầm xa kiểm soát thế trận cho dễ, khi nào bên kia ra rìu cởi trần (Woad Raider) hay kiếm bán nguyệt (Shotel Warrior) rồi em lên cũng không muộn.”
“Ôi trời, vậy mà không nói làm chị chờ Samurai của em…”
Lại thêm một pha hành động không tuân theo những gì đã ước định với nhau từ trước đến từ vị trí Thảo My khiến cho Thảo Hân vô thức chép miệng lắc đầu. Nhưng rồi suy nghĩ lại thấy thực ra như thế cũng không tệ cho lắm thế là cô nuốt vội lời trách cứ nơi đầu môi: “... Thôi không sao, em bắt quân tiếp viện cho chị đi cũng tốt. Khi nào bắt xong chạy sang giúp chị ngay đấy, địch chạy thì kệ cho chạy đừng cố đuổi theo.”
“Ui, chạy là chạy thế nào chị xem em bắt sạch nhẵn toán quân địch nè!”
Thảo Hân dứt lời cũng là lúc tiểu đội Long Swordsman chi viện của nhà Celts xuất hiện trong tầm mai phục của nỏ thủ nhà Nhật Bản. Miệng nở nụ cười thích chí, Thảo My hưng phấn cầm chuột hiệu lệnh toán quân nhất tề bắn tên đánh giết địch quân. Về phần Thảo Hân, yên tâm rằng cô em gái dễ thương sẽ không làm mình thất vọng cô lập tức chuyển sang hỏi thăm người đàn em còn lại: “Thế còn Linh thì sao, quân đâu rồi sao không thấy em đẩy lên nữa thế?”