“-Ồ, game dễ phết nhỉ chơi mấy phút là phá đảo này. ( ̄ヮ ̄) ”
“-Phút mặc niệm bắt đầu!”
"-Ha ha, thất bại toàn tập nghe tức vồn!"
"-Game cà khịa người chơi luôn kìa vãi *** thật. Cơ mà mình thích! (¬‿¬) “
“-Và thế là xong hết tiết mục quảng cáo trò chơi. Quay về đánh "Thuận Thiên Ký" thôi anh giai, nhanh còn kịp."
“Ơ kìa anh em tệ thế nhờ. Game mới lạ nhiều thứ chưa rõ thì va vấp tý là chuyện bình thường mà. Anh em chả động viên thì thôi lại còn cười hai đứa bọn mình…. Thôi đừng trêu nữa, không có bạn Gremory của chúng ta lại buồn off stream sớm bây giờ." Mắt thấy hằng hà sa số lời nhắn mang tính chất giễu cợt lục tục xuất hiện trên kênh chat, Nhật Anh bèn lắc đầu giả vờ trách cứ người xem vô tâm. Kế đến, anh âm thầm tổng kết sơ bộ kinh nghiệm có được từ cuộc chơi vừa xong, sau đó quay sang phía Thế định bụng an ủi mấy câu. Mặc dù bản thân thừa biết đối phương sẽ chẳng vì mấy bình luận vu vơ của fan mà buồn bã hay nản chí gì đâu, song đã nhận vai phối hợp diễn trò từ đầu rồi thì phải cố gắng thể hiện cho nó chuẩn chỉ a.
"-Mở khóa nhân vật the Silent."
"... Gì? A dét sờ!!! Mở khóa được luôn em sát thủ chân dài luôn này! Thật là hấp dẫn, yêu em sát thủ chân dài!" Bất quá, Nhật Anh còn chưa kịp nói năng gì thì trên màn hình, chân dung nhân vật mới toanh đã hiện lên góp mặt sau cú nhấn tắt thống kê số điểm của Thế. Làn da ngăm đen, thân hình mảnh mai lả lướt ẩn giấu sau lớp áo choàng màu xanh lá cây, đầu đội mặt nạ hình xương sọ hết sức kỳ dị, chính là nhân vật "sát thủ" mang tên The Silent được chàng thanh niên streamer ngóng trông chứ chẳng phải ai khác. Tức thì vẻ thất vọng trên khuôn mặt Thế biến mất không còn tăm hơi, lên cơn kích động anh cất tiếng reo hò váng cả căn phòng.
Này còn dám nói là không simp, rõ phường mồm điêu!
"... Nghiêm túc đấy hả? Chơi có tý vậy thôi mà đã mở khóa nhân vật mới? Lại còn là nhân vật ông muốn nữa, có sắp đặt sẵn không mà chuẩn xác thế Gremory?" Nuốt vội lời an ủi vào lòng Nhật Anh tỏ vẻ khó hiểu, giọng điệu pha lẫn một tý xíu hoài nghi.
"Sắp đặt cái gì? Trò chơi nó sắp đặt thì ừ có chứ tôi không sắp đặt nha. Sắp đặt kiểu gì khi mà trò chơi mới chính thức cho đăng nhập có vài tiếng chứ?... Xem nào xem nào, chào mừng "giờ sai lầm" đã về với đội của anh, cô nàng thợ săn chết chóc đến từ Đầm lầy Mù sương. Bảo sao lả lướt thoắt ẩn thoắt hiện thế, quê em sương khói mờ nhân ảnh có khác."
Phản bác lại lời của Nhật Anh xong, Thế mở miệng liến thoắng đôi câu trước khi nhấn chuột chọn ngay nhân vật mới để bắt đầu lại hành trình leo tháp. Xong xuôi, anh thả chuột chắp hai bàn tay về trước ngực xoa xoa vào nhau, miệng thề thốt mấy câu phục thù vu vơ trước sự chứng kiến của đông đảo khán giả kênh stream. Cố nhiên là điệu bộ này của anh nhanh chóng rước thêm hàng đống câu thoại trêu đùa tới từ khán giả, song cũng như lần trước anh không quá để tâm đến sự góp mặt chúng. Lúc này đây hết thảy sự chú ý của anh đều đổ dồn vào hình tượng lạ lẫm xuất hiện trên màn hình máy tính, ngay sau thao tác bắt đầu cuộc chơi một vài giây.
"-Xin chào…. Ta là Neow."
"-Hãy cố gắng chạm trán tên trùm đầu tiên để nhận thêm nhiều lời chúc phúc hơn."
Một sinh vật khổng lồ dáng dấp trông giống cá voi với ba cặp mắt nhỏ tý màu vàng, toàn thân xanh xám không biết từ đâu nhảy ra chặn ngang đường nhân vật hai chàng trai điều khiển. May mà nó không cho thấy một tý xíu địch ý nào hết, chào hỏi tự giới thiệu xong nó lập tức đưa ra hai lựa chọn dành cho người chơi dưới danh nghĩa lời chúc phúc. Một lựa chọn sẽ cho nhân vật sát thủ - The Silent thêm 6 đơn vị máu tối đa, trong khi lựa chọn còn lại sẽ suy yếu kẻ địch ở ba trận đánh đầu tiên đến mức tận cùng, thanh máu chỉ có duy nhất một giọt thay vì "full cây".
"Ủa, lúc đầu mình đâu có gặp con này nhỉ anh em nhỉ? Với cả hai cái lựa chọn này nữa, mới à?" Đảo mắt ngắm nghía chân dung "con cá mắc cạn" tự xưng là Neow trên màn hình máy tính, Thế thuận tiện nhìn xuống xem qua nội dung hai lựa chọn rồi nhíu mày băn khoăn. Thấy vậy Nhật Anh liền theo vào phán đoán:
"Khả năng trò chơi nó thấy Gremory ông đánh chật vật quá nên cho chúc phúc để dễ thở hơn đó. Còn con cá voi ờ… Neow này, có khi nào nó là hậu thuẫn của mấy nhân vật mình điều khiển? Nhưng với điều kiện là ông phải chết ở ván trước thì ván sau nó mới ra mặt giúp đỡ?"
"Hừ hừ, lúc bố đây bị con quỷ "bán cháo hành" cho thì chẳng ra giúp, giờ mới chường cái mặt ra để thể hiện cái gì không biết." Đôi lông mày từ từ giãn ra, Thế hầm hừ gật đầu tán đồng quan điểm của Nhật Anh. Tiếp đến, như thường lệ anh bắt đầu trưng cầu ý kiến Nhật Anh và khán giả xem chọn lấy lời chúc phúc nào là hợp lý nhất, bàn tay cầm chuột thì không ngừng đảo qua đảo lại giữa hai lựa chọn Neow đưa ra.
Nhận thức được máu nhân vật là tài nguyên tối quan trọng và khó hồi phục trong trò chơi này, lại thêm vào lượng máu khởi điểm của sát thủ The Silent thấp hơn so với chiến binh The Ironclad nên hầu hết khán giả đều khuyên hai chàng trai chọn lựa chọn đầu tiên. Về phần Nhật Anh, chàng tuyển thủ chuyên nghiệp lại có cái nhìn khác hẳn khi đưa ra lời khuyên chọn lấy chúc phúc phía sau. Bởi lẽ đám kẻ địch mà họ chạm trán từ đầu tới giờ tên nào cũng đáng gờm cả. Vài ba giọt máu thêm vào không đem lại bao nhiêu ích lợi hết, chẳng bằng đổi lấy ba trận đánh dễ dàng nhắm mắt cũng có thể vượt qua.
Như thế hai người họ sẽ có xuất phát điểm thuận lợi nhất có thể, biến nó thành bệ phóng vững chắc cho hành trình leo tháp gian khổ đợi chờ ở phía trước.
Chỉ là đến đây Thế lại hiếm thấy làm trái ý anh bạn Nhật Anh một lần. Cam đoan rằng lần chơi này có "tướng tủ" vào tay rồi sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu, anh khoan thai điều khiển nhân vật sát thủ yêu thích tiến vào tòa tháp xoắn với lượng máu tăng từ 70 lên 76 đơn vị. Tiếp theo, hành trình chinh chiến một lần nữa được mở ra, đương nhiên là với một tấm bản đồ khác hẳn tấm bản đồ ở lần chơi đầu tiên. Trò chơi có trộn lẫn yếu tố ngẫu nhiên mà, lần chơi nào cũng như lần nào thì còn gì là thú vị hay ho?
Rút kinh nghiệm từ tiết mục trải nghiệm chóng vánh trước đó, lần này Thế không còn vồ vập hấp tấp nữa mà chơi với một tốc độ chậm rãi "đạt chuẩn", thường thấy ở những trò chơi thẻ bài nói chung. Song song với đó những nước ra bài, hay là ứng đối sự kiện đột phát đều được anh và Nhật Anh cân nhắc phân tích lợi hại rõ ràng trước khi thực thi, thay vì tùy hứng thấy hay là chơi không thèm quan tâm đến hậu quả theo sát phía sau. Dẫn đến hành trình leo tháp vốn đang như một chuyến dạo mát bỗng dưng biến thành một hồi lần mò sờ soạng đúng nghĩa trong mắt các fan, gặp chuyện gì cũng chần chừ sợ bóng sợ gió cứ như cuộc chơi của mấy kẻ sợ chết kinh niên.
Mà kết quả chung cuộc thì cũng chẳng khá hơn là bao.
Căn bản mỗi nhân vật trong "Slay the Spire" đều có phong cách chiến đấu của riêng minh, và phong cách của nhân vật sát thủ The Silent, tuy linh hoạt hơn nhân vật cơ bản là chiến binh The Ironclad nhưng đồng thời cũng khó khăn phức tạp hơn. Để chơi cho ra dáng thì người chơi sẽ vừa phải "thuộc bài" vừa có tư duy linh hoạt tương ứng, và hai yếu tố này tuyệt không phải thứ mà các "ma mới" như Thế và Nhật Anh có thể nắm bắt vào tay ở thời điểm hiện tại. Đã vậy thánh vật khởi điểm của cô nàng sát thủ lả lướt lại là một món đồ giúp bốc thêm bài chứ không sở hữu công năng hồi phục như của anh chàng chiến binh, không hỗ trợ người chơi giữ máu thành thử sinh lực nhân vật vẫn cứ "tụt dần đều" theo thời gian. Có tìm đến mấy đống lửa trại thưa thớt trên đường nghỉ ngơi hồi sức cũng chả ăn thua.
Hai mươi lăm phút sau.
"-Ngươi đã bị tiêu diệt."
"-(Lời trăn trối của nhân vật) Cảm giác quen thuộc quá."
"-Điểm leo tháp: 55"
"-Điểm giết địch: 14"
"-Tổng điểm: 67"
"-Đánh giá: Thất bại toàn tập"
"Thất bại toàn tập cái đầu mày ý game!!! Mày cho con tinh anh khỏe vật vã như này thì qua bằng răng à giời ơi hu hu. Bộ bài "múa dao" của tôi. (ノД`) “
Tiếng gào thét, chửi đổng cộng thêm tiếc nuối của Thế vang lên khắp căn phòng chẳng khác gì một bản hòa tấu êm tai. Còn ở phía trên màn hình máy tính, nhân vật sát thủ được anh điều khiển giờ phút này đã chịu chung số phận của người đi trước, tức là tiếp tục bại trận trước một con quái tinh anh. Cứ việc bản thân ngay từ đầu đã học khôn chủ động né cái biểu tượng to lù lù trên bản đồ song không ăn thua, chặng đường leo tháp lần thứ hai này lối đi nào cũng có tinh anh chặn đường hết, chỉ là gặp sớm hay gặp muộn mà thôi. Và lần này kẻ hạ sát nhân vật của anh là Lagavulin - một con quái vật dạng ốc khổng lồ vừa mạnh vừa "trâu máu", đã vậy còn sở hữu khả năng trừ chỉ số khiến nhân vật ngày càng yếu đi theo thời gian.
Nói không ngoa chứ, tại thời điểm đầu của cuộc hành trình "leo tháp xoắn" trận chiến với nó có thể xem như trận đánh khó khăn bậc nhất đối với người chơi "Slay the Spire" nói chung. Chuẩn bị "bài vở" kỹ càng, máu me đủ đầy đồ đạc hỗ trợ dắt cả đống theo mình còn bị nó hành cho "lên bờ xuống ruộng" nữa là nhân vật tàn phế, xây dựng chưa ra đâu vào đâu của hai tay mơ mù mờ thông tin.
"... Ok, tôi cũng bắt đầu cảm thấy độ khó game này hơi bị vô lý rồi đấy. Chênh lệch sức mạnh giữa tinh anh và quái thường khó chấp nhận quá, hai phần ba cây máu mà vẫn đánh không lại. Bảo là "trùm sò" nghe còn có lý." Ngồi bên cạnh Nhật Anh cũng mơ hồ cho thấy dấu hiệu không hài lòng nơi bản thân. Thành thực mà nói, chứng kiến bạn mình chơi đùa từ nãy tới giờ cảm nhận của anh về xuất phẩm mới nhất của Ninja Entertainment nhìn chung là không quá tệ. Mảng nghe nhìn mang đậm phong cách ma huyễn và khá được lòng người chơi dễ tính, còn lối chơi thì có chiêu sâu và sở hữu nét lôi cuốn nhất định, không khô khan khó hiểu như mấy trò thẻ bài khác ngươi đánh một cây ta đánh hai cây.
Chỉ có mỗi cái độ khó của nó là không yêu thương được. Dễ gây choáng ngợp nơi người chơi mới quá, với cả hơi tý lại nhét mấy chữ "thất bại toàn tập" vào mồm người chơi thế kia thì còn gì là lý thú? Hạt sạn to tướng thế này cũng để sót, nước cờ mới của Ninja Entertainment hơi bị khó hiểu à nha.
"-Mở khóa nhân vật the Defect."
"Ờ, giờ thì mở khóa đến con người máy mặt tròn trong đoạn trailer. Thế nào, chọn chơi thử cho biết ch...?" Trong lòng nảy sinh ý định khi nào về câu lạc bộ nhất định phải tải ngay trò chơi về rồi tự thân trải nghiệm xem đầu cua tai nheo thế nào, ngoài mặt anh lại hỏi xem Thế có muốn nhảy qua chơi thử nhân vật mới không. Bất quá, lời còn chưa dứt thì chàng thanh niên streamer đã vội gạt đi, giọng điệu mười phần cay cú:
"Không, để đấy tôi chơi em sát thủ thêm một ván nữa đã. Đợi tý quen bài đánh một cái là hai ta bán lại hành cho mấy con củ chuối này ngay thôi…. Với cả gì nhỉ, nãy ông mách nước chọn bài "múa dao" hay phết. Tiếp tục "song kiếm hợp bích" cùng tôi nhé, lần này cố gắng đánh thẳng lên tầng nóc mới được. Cay quá rồi."
"... Cay quá rồi à. Ok song kiếm thì song kiếm, chỉ sợ ông chán không theo được thôi chứ tôi thì vô tư." Chứng kiến Thế nổi xung Nhật Anh đột nhiên mỉm cười, sau đó lắc nhẹ đầu gạt hết tâm tư rối rắm để tập trung trở lại hỗ trợ người bạn trên con đường chinh phục thử thách chông gai. Tâm thái lạc quan là vậy, thế nhưng sau cùng suốt buổi livestream ngày hôm đó hai người bọn họ vẫn không tài nào leo lên đến "tầng nóc" như đã định. Thậm chí đến cả con trùm đầu tiên cũng chỉ chạm trán được có vài ba lần, còn đâu nhân vật họ điều khiển toàn bị quái vật mai phục ở các tầng triệt để vùi dập. Khiến cuộc chơi nhìn chung chỉ có thể hình dung bằng bốn từ "muôn vàn đắng cay".
Hệt như số đông người chơi tiên phong "liều mình thử độc" khác trong cùng một ngày.
…