Làm khu vực thường xuyên được Hiệp hội trò chơi quốc tế chọn làm nơi đăng cai tổ chức sự kiện trọng đại, cộng thêm số đông giám khảo nắm quyền đề cử bình bầu đều quy tụ tại đây, không có gì khó hiểu khi mảnh đất châu Âu luôn được coi là chiến trường chủ đạo trong cuộc chạy đua nước rút sau chót. Những màn hợp tác thổi phồng thanh thế cùng giới truyền thông, những chuyến “đi đêm” với kẻ có chức quyền nhằm củng cố tỷ số thắng giải của sản phẩm dưới cờ chưa bao giờ là đặc quyền dành riêng cho Ninja Entertainment hay Navigame cả, mà chúng mặc định nằm trong kế hoạch tác chiến chủ đạo của mọi đơn vị theo đuổi cuộc chơi Video Game Awards đến cùng. Bên cạnh đó, so với những người con đất Việt một lòng truy cầu lợi thế cho bản thân thì những đơn vị này tỏ ra hung ác hơn thế nhiều, khi ngoài hai hạng mục kể trên họ còn chớp lấy từng cơ hội nhỏ nhất để “dìm hàng” các sản phẩm do đối thủ làm ra.
Bao quát “Age of Empires”, tất nhiên rồi.
Nhìn thẳng vào sự thật, ai cũng phải thừa nhận trò chơi chiến thuật thời gian thực của Ninja Entertainment là một hiện tượng đột phá về lối chơi. Yếu tố "lên đời" ấn tượng đến nỗi che lấp hết thảy mảng âm thanh đồ họa chưa đạt chuẩn thời đại, qua đó chiếm được lòng của cộng đồng người chơi đại chúng bất chấp những nỗ lực vây quét không biết mệt mỏi đến từ khối thế lực trò chơi bản địa. Chỉ riêng điều này thôi đã là đủ để cấu thành mối uy hiếp trong mắt hàng loạt đối thủ có chung mục tiêu giải thưởng danh giá, chẳng ai đủ tự tin để "Age of Empires" mặc sức tung hoành hết. Video Game Awards không phải cuộc thi xổ số hàng ngày hôm nay hỏng ăn ngày mai đánh lại, bây giờ không chủ động nhắm vào đến lúc giải thưởng vuột khỏi tầm tay ai sẽ là người chịu trách nhiệm cho mất mát thiệt hại vốn có thể ngăn ngừa từ trước?"
Càng là đại sự càng không thể mạo hiểm. Đó là thiết luật.
Huống hồ, đợt vừa rồi Ninja Entertainment còn đi một nước cờ rất hiểm là tổ chức luôn giải đấu chính quy cho trò chơi chưa đầy tuổi, trong bối cảnh toàn cõi đang ra sức làm nhạt tầm ảnh hưởng của cả hai đối tượng và “mùa eSport” thường niên thì chuẩn bị ập tới. Quy mô hoành tráng thể thức chuyên nghiệp, mấu chốt là lịch trình va chạm lướt qua với hệ thống giải đấu "mùa eSport" nhưng vẫn thu được cái kết viên mãn cho bản thân. Kết thúc viên mãn đấy, thời khắc đội tuyển FlyToSun lên ngôi vương toàn cõi trời Âu dễ phải có đến nửa triệu khán giả chứng kiến lẫn chúc mừng, không màng đến những trận thi đấu nảy lửa khác đang diễn ra cùng giờ. Về phần các đội tuyển tham gia dự giải thì ai nấy đều hết lòng ca ngợi giải đấu lẫn bộ môn, không phàn nàn bất cứ điều gì đồng thời biểu thị sau này nếu có cơ hội sẽ còn tiếp tục tham gia.
Tín hiệu truyền đạt rất rõ ràng: “Age of Empires” hiện tại đang được săn đón cực kỳ nồng nhiệt, quần thể fan hâm mộ đã đủ lớn để tạo ra động tĩnh kinh người và giới tuyển thủ chuyên nghiệp cũng tràn ngập hứng thú với bộ môn thi đấu mới. Này dẫn tới công tác vây quét của khối thế lực chế tác phát hành trò chơi khắp cõi trời Âu giờ đây hầu như không thể triển khai nổi nữa, “chày cối” thực hiện tiếp chỉ tổ tự mình làm hại mình mà thôi. Rồi thì mất đi người o bế thông tin kiểu gì đám giám khảo Video Game Awards cũng sẽ nhìn nhận trò chơi bằng một con mắt khác, bây giờ không vượt lên trước một bước đón đầu đảm bảo sau này sẽ càng có nhiều biến số không thể kiểm soát phát sinh.
Trên hai cơ sở vừa nêu, các thế lực chế tác phát hành trò chơi bản địa nhanh chóng chĩa đầu mâu vào siêu phẩm được nhân vật chính của chúng ta nhập khẩu từ “Địa cầu 1.0” sang, với “con chó dữ” Pierre Hawley phụ trách dẫn dắt bộ sậu chạy đua ráo riết cùng đối thủ trên mọi hành trình. Rất nhiều tiền bạc vật chất lẫn lợi ích vô hình được tung ra chỉ để ngáng chân Ninja Entertainment, khiến đoàn đội Dương Khoa tiếp tục phải sống những chuỗi ngày làm việc khổ sở trên đất châu Âu. Hầu hết những cuộc gặp gỡ, những cuộc chuyện trò đàm phán đều không thể đi đến kết quả mong muốn, thậm chí là đổ bể trước cả khi chúng bắt đầu diễn ra.
Còn may mà Dương Khoa và đồng bọn vẫn có thể kiên trì theo đuổi hành trình tới cùng, không vì tình cảnh liên tục đụng đầu vào tường mà tỏ ý buông xuôi.
Tinh thần mạnh mẽ là một chuyện, trọng yếu là mục tiêu chủ chốt của đôi bên vốn dĩ không hề tương xứng với nhau. Trong khi đám người nham hiểm tìm đủ mọi biện pháp để ngăn cản “Age of Empires” thu hoạch vinh quang chói lọi, thì Ninja Entertainment căn bản chỉ mong trò chơi có thể lưu lại tên trên bảng đề danh sau chót. Mấy năm tung hoành đánh đâu thắng đó vẫn là chưa đủ để người cầm lái công ty - Dương Khoa triệt để từ bỏ phong cách, lối tư duy đậm chất an toàn đã thành thương hiệu của bản thân, chưa kể tiêu chuẩn xếp hạng trò chơi của hai thế giới còn khác biệt một trời một vực. Với vô vàn lý do khách quan như sự bá đạo của hệ máy VR, chất lượng đồ họa âm thanh cách biệt so với lối chơi tạo thành "đôi đũa lệch" vân vân…, cửa thắng giải Video Game Awards của siêu phẩm huyền thoại trong lòng hắn hẳn sẽ không quá cao. Mà đã không nắm chắc trăm phần trăm thắng giải, vậy thì chẳng bằng ngay từ đầu chọn lấy mục tiêu khác phù hợp hơn cho nhẹ lòng. Mơ mộng gì những thứ cao xa để rồi ngã đau. — QUẢNG CÁO —
Người khác có thể không đợi được, muốn thừa dịp có siêu phẩm trong tay cố tranh giải bằng mọi giá chứ Dương Khoa hắn thì thoải mái. Tuổi đời vỏn vẹn đôi mươi bọ, trong đầu lại chất đống siêu phẩm ngang tầm "Ages of Empires" thậm chí là hơn xa, chẳng có lý do gì để hắn phải nóng vội ganh đua nhất thời hết. Cứ bước đi từng bước vững chắc, sớm muộn gì cũng đến lúc hắn đứng trên đỉnh của cái thế giới nghèo nàn ý tưởng trò chơi sáng giá này.
Hai phe cứ "lệch sóng" như vậy dẫn đến một khoảng không gian thao tác vô hình chung nảy sinh, và nhờ có khoảng không gian này mà áp lực nơi đoàn đội dưới trướng Dương Khoa - những kẻ ít nhiều chịu ảnh hưởng từ tư tưởng "an toàn" phía trên tự nhiên cũng vơi đi trông thấy. Dù thế, cả đám vẫn phải thường xuyên động viên lẫn nhau nỗ lực vượt qua khó khăn, tránh cho tương lai tươi sáng còn chưa đến mà mình đã muốn nổ tung vì những cơn stress liên miên.
Văn phòng chi nhánh của Ninja Entertainment tại châu Âu, một ngày cuối tháng năm.
"... I understand. Well then, hopefully we can have a chance to cooperate in the futur…. (... Tôi hiểu. Vậy thì, hy vọng rằng chúng ta có thể có cơ hội hợp tác trong tương la….) “
Tại một góc làm việc mượn của anh em đồng nghiệp chi nhánh, giờ phút này đoàn đội nhân viên dưới trướng Dương Khoa đang gấp rút thực hiện công việc liên hệ móc nối mà cấp trên giao phó. Trong số này có thành viên cầm điện thoại "chém tiếng Anh" là hoạt động năng nổ nhất, bất quá từ nội dung câu thoại có thể thấy được công việc tiến triển không hề thuận lợi chút nào. Điều này càng được thể hiện rõ hơn thông qua đôi lông mày đột ngột đanh lại, cùng với bàn tay cầm điện thoại từ từ siết chặt trông khá giống danh tướng lịch sử nào đó bóp cam.
Ước chừng chục giây sau, người này thả vội chiếc điện thoại trong tay xuống, sau đó hướng về phía đồng đội xung quanh chửi đổng bằng tiếng mẹ đẻ: "** nó chứ, nói chưa xong đã dập máy. Phép lịch sự tối thiểu cũng không biết, cờ hó chứ *** phải người!"
"Sao thế?" Nghe thấy đồng đội than phiền, người nhân viên nữ nổi bật nhất trong chuyến công tác tiền trạm mấy tháng trước, lúc này đang cúi đầu xem xét gì đó lập tức ngẩng đầu hỏi thăm: "Lại thất bại à?"
"Yep. Vẫn cái giọng văn ấy, tôi là người chính trực không bao giờ cấu kết với người khác gian lận thế cả blah blah blah, còn quấy rầy tôi nữa là tôi sẽ báo cảnh sát blah blah blah. Nỏ mồm kinh khủng luôn, *** hiểu ra cái vẻ thanh cao chính trực cho ai xem ở đây. Không cấu kết với người khác gian lận mà có tên rõ ràng trong danh sách anh Tiến đưa? Xàm thấy ớn!" — QUẢNG CÁO —
"Thôi nào. Đừng văng tục nữa ảnh hưởng đến mọi người, chẳng may sếp thấy nó cũng không hay nữa."
Lên tiếng trấn an đôi câu, người nhân viên nữ trở tay cầm bút đánh ngay dấu X vào cái tên dưới cùng trên tờ danh sách đang xem, kế đến là thở dài khuyên nhủ: "Danh sách này cũng hết "mối" rồi không còn ai nữa đâu. Tranh thủ nghỉ ngơi đi bạn, chờ sếp về rồi xin chỉ đạo công việc tiếp."
"Đã xong rồi à. Cuối cùng liên hệ được với mấy người thế?" Một thành viên khác trong đội tò mò tham gia chuyện trò. Để ý kỹ thì đây chính là người có vấn đề trong mắt Thiếu Hoàng, cũng như sở hữu hàng tá biểu hiện mờ ám thời gian gần đây.
"Ít lắm, mà lại toàn là không chắc chắn với chưa gì đã mở lời dọa dẫm bắt chẹt chúng ta." Người nhân viên nữ lắc đầu ngao ngán: "Tý nữa báo cáo tình hình cho sếp Khoa với anh Tiến mới là chết này. Kiểu gì cũng bị cằn nhằn tỷ lệ thành công thấp cho xem."
"Ui giời ơi! Sếp mà cằn nhằn thì cứ nói này chả phải lỗi bọn em bọn em làm hết sức rồi. Người ta nói chuyện chả có tý thành ý nào bọn em cũng chịu chết à, làm gì được người ta." Thành viên năng nổ không chút do dự mở lời kêu rên.
"Ấy đừng đừng, bật sếp tanh tách thế là không nên. Hay là chúng ta tạm thời đừng báo sếp biết vội, cứ nói giảm nói tránh đi là liên lạc chưa xong danh sách với chưa có kết quả. Rồi ca sau mình chèo kéo thêm lượt nữa xem có vớt được ai không thì vớt, chứ từ bỏ thế này vẫn sớm." Thành viên có biểu hiện mờ ám cực lực gợi ý.
"... Không được. Sếp Khoa trông dễ tính vậy thôi chứ chuyện công việc khắt khe lắm. Tình hình như nào mình cứ báo cáo đúng như vậy đừng giấu diếm, kẻo bị phàn nàn chậm chạp còn chết hơn. Lại nói liên tục một đống giám khảo từ chối qua lại với chúng ta thế chứng tỏ sự tình có vấn đề rồi, đừng phí sức chèo kéo làm gì nữa báo cáo ngay thôi kẻo muộn."
Lưỡng lự đôi hồi, người nhân viên nữ tiếp tục lắc đầu thêm cái nữa biểu thị không đồng tình với ý kiến thành viên có biểu hiện mờ ám. Vừa vặn, đúng lúc này phía bên ngoài chợt vang lên thanh âm xao động, kế đến là thân ảnh thư ký riêng của sếp lớn Dương Khoa từ ngoài tiến lại gần chỗ mọi người đang làm việc. Không đợi đối phương mở miệng chào hỏi, người nhân viên nữ vội vàng vớ lấy đối phương lên tiếng: "Linh em! Sếp Khoa cùng anh Tiến về chưa thế?"
"Sếp Khoa anh Tiến về rồi ạ. Vừa về xong, có chuyện gì không chị?" Thùy Linh nở nụ cười tự nhiên đáp lại. — QUẢNG CÁO —
"Có, chị muốn gặp sếp để báo cáo công việc." Nói đến đây người nhân viên nữ bất chợt hạ giọng thăm dò, vẻ xoắn xuýt hiện rõ mồn một trên khuôn mặt có phần mệt mỏi vì công việc căng thẳng: "Nhưng mà chị hỏi này, tâm trạng sếp Khoa với anh Tiến ờ… đang vui hay đang buồn thế? Để chị còn lựa lời báo cáo."
"(Vẫn cười) Có gì khó nói hả chị?"
"Ừ, vẫn là mấy vấn đề cũ ấy em."
"... Em hiểu rồi. Báo cáo có phức tạp không chị? Nếu không phức tạp thì chị cứ nói qua với em để em báo cáo thay cũng được, chỗ em với sếp Khoa nói chuyện nó sẽ dễ hơn." Chỉ thấy Thùy Linh gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, kèm theo đó là lời đề nghị giúp đỡ đàn chị hết sức vô tư.
"Ôi thế thì tốt quá! Đây, không có nhắn gửi gì đâu em cứ đưa nguyên bản danh sách này cho sếp Khoa là sếp tự khắc hiểu. Giúp chị nhá, thanh kiu Linh em!" Được lời như cởi tấm lòng, người nhân viên nữ không chút do dự trao ngay tờ danh sách vừa đánh dấu xong cho cô thư ký tận tâm. Sau đó người này không ngừng nhìn đối phương với ánh mắt cảm kích, thẳng tới khi Thùy Linh làm xong công việc ở đây khoan thai rời đi mới chịu thôi.