"Khiếp, nhìn em nó đắm đuối vừa thôi bà. Cẩn thận không có mang tiếng les giờ." Mặt chạm mặt, thành viên năng nổ ngay lập tức mở lời chọc ngoáy.
" ( ̄ヘ ̄) Kệ người ta. Ngắm "em yêu" có tý cũng kêu, ghen tị nói lời vô vị à?"
Người nhân viên nữ cũng không vừa. Cô nhanh chóng mở miệng bật lại, sau đó chuyển sang huyên thuyên một hồi: "Mà công nhận cái Linh nó tốt tính thật. Hỏi gì nói nấy không có che che lấp lấp như người khác, lại còn tâm lý chưa cần mở miệng nhờ vả đã xung phong giúp đỡ vô tư. Đẹp nết đẹp cả người yêu quá là yêu luôn!"
“Tốt tính á, cá nhân mình không thấy thế đâu. Người ta làm vậy là có ý đồ của người ta cả chứ chả có gì gọi là vô tư." Thành viên mờ ám đảo mắt phản bác.
" (⊙_⊙) Hử, giúp đỡ nhiệt tình vậy mà còn kêu không vô tư. Sao lại dìm "em yêu" của tôi thế?"
"Thì có ai bảo không nhiệt tình đâu, nhưng bạn không để ý thấy "em yêu" của bạn từ xưa đến nay chỉ toàn nhận giúp những việc có dính dáng đến sếp Khoa thôi à? Đợt này vừa vặn đội nhóm bọn mình làm việc trực tiếp dưới quyền sếp, suốt ngày phải gặp sếp báo cáo này nọ nên người ta mới giúp, chứ đổi sang những công việc khác không liên quan còn lâu mới nhờ vả được dù chỉ là nửa câu. Không tin lần tới gặp người ta bạn cứ thử vẽ ra một việc cỏn con mà nhờ xem người ta nói gì?"
"Tất nhiên, nói gì thì nói chuyện người ta giúp chúng ta một tay là chuyện tốt không xấu. Cơ mà người ta cũng lấy công việc của mình làm cái cớ đường đường chính chính quấn lấy sếp Khoa, đôi bên cùng có lợi nên mình mới nói là không vô tư. Hiểu chưa?"
"Ông cứ tưởng tượng thế nào ấy chứ, tôi thấy em Linh với sếp Khoa bình thường mà? Đặc thù công việc thư ký nó thế quấn đâu ra mà quấn?" Nghe xong lời giải thích ngắn gọn của thành viên mờ ám, người nhân viên nữ giơ hai tay chống cằm suy tư một lúc còn thành viên năng nổ thì lên tiếng phản bác thay. Có vẻ ấn tượng của người này về Thùy Linh cũng là rất tốt, nên mới không ngần ngại đứng ra phân bua giúp như thế.
"À, cái này thì bạn lại phải chịu khó đi hóng chuyện thiên hạ giống mình mới biết được. Bây giờ bạn không tin bạn cứ thử hỏi thăm mấy phòng Media với lễ tân ấy, rồi sẽ thấy người bên đó đang đồn thổi đầy ra là người ta chết mê chết mệt sếp Khoa ngay. Thói đời không có lửa làm sao có khói, mình là có căn cứ mình mới suy đoán chứ rảnh đâu mà đi tưởng tượng cho nó nhức đầu?"
"... Thì cũng chỉ là lời đồn, ai biết được thật hay giả…."
"Bạn mình ạ, kinh nghiệm của mình mấy chuyện như này thà rằng cứ tin là có còn hơn là không, huống hồ sự việc xâu chuỗi lại nó nghe còn hợp tình hợp lý quá thế. Tóm lại mọi người nghĩ thế nào thì nghĩ, chứ mình đánh giá cô thư ký này khá là tinh quái đấy, "nghệ" cả vườn đấy không có đơn giản đâu."
Thành viên mờ ám ung dung nở nụ cười chốt hạ vấn đề trong sự ngỡ ngàng của thành viên năng nổ. Chứng kiến đối phương im lặng suy tư theo đồng nghiệp, được đà người này tiếp tục ăn nói càn rỡ: "Mà sếp Khoa nhà mình chắc là cũng vừa mắt cô thư ký cực phẩm này lắm. Còn trẻ vậy mà đã cất nhắc lên vị trí cao ngất, rồi thực tập nhảy phắt lên luôn chính thức trong một nốt nhạc, chiếu cố đầy đủ tận tình hơn cả người yêu làm bên Media. Nói không có gian tình chắc chả ai tin."
“Này ông kia, không biết gì thì ngậm miệng đừng có đàm tiếu linh tinh. Sếp Khoa với em Linh hai người ngày xưa là bạn học cùng lớp, chơi thân với nhau lâu rồi giờ sếp Khoa làm nên nghiệp lớn dang tay giúp đỡ bạn bè chứ gian tình gì ở đây? Chốn công sở nghiêm túc ăn nói cho cẩn thận, còn không muốn làm việc ở đây nữa thì đi nơi khác mà nói, đừng bắt bọn tôi chết chung."
Nghe đến đây một thành viên khác trong đội không kìm được đứng ra dẹp bỏ cuộc trò chuyện tào lao. Nhắc nhở thành viên mờ ám xong, người này đánh mắt về phía còn lại thúc giục: "Hai ông bà nữa, xong chỗ danh sách ấy rồi thì qua giúp bọn tôi một tay đi chứ chưa gì đã rủ nhau nghỉ ngơi sớm thế? Đang rối hết cả lên đây nè."
"Được được, bình tĩnh cho tôi thở tý đã. Gì căng?"
"Rối hết cả lên à? Nghe sợ thế, đâu rối chỗ nào bọn tôi giúp cho nào?" Được đồng nghiệp bắc cho cái thang cả người nhân viên nữ lẫn thành viên năng nổ không chút do dự trèo xuống ngay tắp lự, chẳng ai đả động gì tới cuộc trò chuyện tào lao thêm nữa. Bất quá, nếu để ý kỹ sẽ thấy trên khuôn mặt hai người vẫn còn đọng lại vẻ lăn tăn sau khi nghe xong những lời phân tích về Thùy Linh, chắc hẳn tâm tư ai nấy đều chịu tác động không ít thì nhiều. Về phần thành viên mờ ám, bị đồng nghiệp giở giọng gắt song người này vẫn lễ phép gật đầu biểu thị xin lỗi vì đã lỡ lời, kế đó cúi đầu quay trở lại với công việc như chưa có gì xảy ra.
Này khiến cho bầu không khí làm việc trong phòng nhanh chóng quay về trạng thái ban đầu. Chỉ là chẳng ai để ý được rằng, khoảnh khắc cúi đầu không để ai trông thấy mình nữa thành viên mờ ám chợt lén lút nở nụ cười, một nụ cười nom hết sức gian manh.
"Đoàn đội có báo cáo mới nhất gửi sếp ạ."
Quay trở lại với tâm điểm của cuộc trò chuyện tào lao mới nổ ra, lúc này Thùy Linh vừa vặn tiến vào một căn phòng làm việc khác đưa tờ danh sách đang cầm trong tay cho Dương Khoa, sau đó điềm đạm lùi bước về phía sau. Trình bày rõ ràng ngắn gọn không có bất kỳ từ ngữ dư thừa, động tác cũng nghiêm chỉnh đoan trang không cố ý pha chút mập mờ như mọi ngày. Nhìn thế nào cũng không giống với nhận định một mực quấn lấy sếp lớn nêu lên ở phía trên kia.
Không phải hôm nay tự dưng cô đổi tính, chỉ đơn thuần là do trong phòng ngoại trừ hai người họ ra còn có mặt những người khác mà thôi, không muốn điều tiếng phát sinh nên cô đành thu liễm tâm tư quyến rũ Dương Khoa lại chờ đợi dịp khác tung ra. Tự kiếm cho mình một chiếc ghế ngồi nơi góc phòng, Thùy Linh khoan thai ngồi xuống đợi phân phó mới đến từ cấp trên, bàn tay thuận tiện cầm lên giấy bút bắt đầu ghi lại những nội dung thảo luận bản thân cho là trọng yếu. Phong thái chuyên nghiệp ngày càng hiển lộ rõ ràng nơi người thư ký mới chuyển chính thức chưa được bao lâu, chỉ là thói quen một mực hướng ánh mắt về phía thân ảnh ngồi ghế chủ tọa, không màng bất kỳ ai khác thì vẫn vậy chẳng có gì đổi thay.
May mắn là người ngồi trong phòng, bao quát Dương Khoa ai nấy đều đang bận trao đổi hăng say không chú ý tới cô nàng. Người ngoài cũng không ai bén mảng tới, bằng không những lời đồn thổi trong công ty kiểu gì cũng sẽ được thể rộ lên.
"... Mọi người phải để ý cái lúc anh giả vờ lơ đãng lẩm nhẩm số tiền cơ, lúc đấy da mặt ông giám khảo co giật liên hồi trông buồn cười chết đi được. Không có cái cảnh đấy thì anh còn tưởng mọi người ở đây chuyên môn tìm đến người thanh cao, coi tiền như giấy lộn chạy chọt cơ.” Ngồi cạnh ghế chủ tọa, Dương Viễn không chút cố kỵ hướng về phía Dương Khoa cười nói một cách hào hứng. Độ này công việc bên phía chi nhánh Bắc Mỹ đang tương đối nhàn, ngồi không trong văn phòng cũng buồn thế là anh mới nhân dịp đoàn đội Dương Khoa ghé thăm ngỏ ý muốn theo cùng sang châu Âu. Một mặt là để hỗ trợ đoàn đội nếu được, mặt khác là để mở rộng tầm mắt một phen xem bên này và bên Bắc Mỹ của anh có gì khác nhau.
Thỉnh cầu của anh được Dương Khoa chấp thuận ngay, không những vậy anh còn được nhờ cậy tham gia cùng đoàn đội “đi đêm” với đám giám khảo có chức quyền tại miền lục địa già luôn. Rồi thì không sang đến nơi thì thôi, sang đến nơi một cái là cả tá tiết mục mua vui nối đuôi nhau bày ra trước mắt người con xa xứ. Rõ ràng nhìn từ góc độ nào cũng thấy những đối tượng Ninja Entertainment nhắm đến đều là những kẻ dễ tính cởi mở trong cuộc chơi Video Game Awards, chỉ cần có tiền chuyện gì cũng có thể thương lượng hết. Thế mà vừa mới lôi cái tên “Age of Empires” ra là ai nấy lập tức quay ngoắt nói mình thanh cao này nọ, đừng hòng mua chuộc những lá phiếu bầu công bằng từ tay họ vân vân mây mây…. Phản ứng thái quá đến độ người ngu cũng nhận ra có gì đó không bình thường ở đây.
"Anh Viễn đừng đùa nữa, thời buổi cấp bách lắm rồi ai lại rỗi hơn đến mức đi tìm người thanh cao “chạy” phiếu đề danh?" Dương Khoa nhăn mặt đáp lại, bàn tay cầm tờ danh sách đạm dấu chằng chịt lên xem sau đó tặc lưỡi lắc đầu: “Chà chà, trường hợp từ chối thẳng thừng nhiều vô biên. Với cả gì nữa đây, “đồng ý đề cử trò chơi của chúng ta nhưng với cái giá gấp mười lần bình thường”? Vô lý đến độ này thì chắc chắn là có bóng dáng đám truyền thông lưu manh kia phá bĩnh sau lưng chúng ta rồi. Anh Tiến thấy sao, đủ chứng cứ mà anh muốn chưa?”
“... Vậy là đủ rồi.”
Liếc mắt ngó qua tờ danh sách Dương Khoa đẩy tới phía mình, người cố vấn phía Navigame mặt không cảm xúc nhếch miệng trả lời gỏn lọn. Về cơ bản, làm người chuyên môn phụ trách công việc móc nối các bên suốt bao năm nay anh vốn đã đánh hơi thấy sự bất thường ngay từ những ngày đầu mở lại hành trình du thuyết, và kết hợp với tất cả những gì từng trải qua không quá khó để anh nhận định đối tượng ngáng chân chính là thế lực truyền thông cầm đầu bởi tay bình luận lưu manh Pierre. Bất quá để đưa ra kết luận sau cùng thì vẫn cần phải có chứng cứ, chính là thành quả công việc của đoàn đội đặt trước mắt anh đây. Tỷ lệ đàm phán tan vỡ ngay từ bước đầu tiên cao bất thường thế này chắc chắn là nhóm giám khảo nắm quyền bình bầu đề cử bị tác động rồi, chẳng còn lý do giải thích nào khác thích hợp hơn.
Có điều, ngoại trừ thế lực tay Pierre ra ắt hẳn còn có thế lực nữa tham gia ngáng chân Ninja Entertainment thế này. Vì tác động vào nhóm giám khảo để họ chủ động ngoảnh mặt với một siêu phẩm xuất chúng nào đó là một chiêu số hại người hại mình, cái giá bản thân phải bỏ ra tuyệt đối không thể thấp hơn cái giá Ninja Entertainment phải bỏ ra. Đám người tham tiền như mạng kia còn lâu mới chịu đầu tư chơi lớn thế, nhất định phải có bóng dáng tài chủ đứng sau hậu thuẫn. Tỷ như… đối thủ cạnh tranh trực diện tại cuộc chơi Video Game Awards năm nay chẳng hạn, hoặc cha đẻ của những trò chơi cùng thể loại với “Age of Empires”, nhưng không muốn thấy trò chơi thắng giải rồi thừa thắng xông lên cướp đoạt thị phần cũng có thể xếp vào diện hiềm nghi.
“Cơ mà dù là ai thì cũng khiến sự tình thêm phần phức tạp a.”
Cảm giác buồn bực bất chợt xuất hiện, Tiến không tự chủ thở hắt ra một hơi cảm thán trong lòng. Không thể ngờ nổi hành trình cố vấn móc nối các bên năm nay tưởng nhàn hạ mà cuối cùng lại sinh ra lắm rắc rối như vậy, cơ hồ sắp sửa bắt kịp những năm Navigame phải chiến đấu kịch liệt cho một suất đề danh chứ chả chơi. Mà giờ muốn sinh ý thối lui cũng không được, không những người ta không cho phép mà chính bản thân anh vì danh dự cá nhân cũng không cho phép điều đó xảy ra. Chỉ có thể cắn răng tiếp tục tiến bước mà thôi, thật sự là gian nan.
“Không thể tin được, đến nước này rồi cái lũ chó dại ấy vẫn còn muốn bám riết lấy chúng ta không chịu buông tha thật.” Thế rồi nhân lúc Tiến còn đang bần thần chưa kịp nói gì, ngồi cạnh anh tổng quan chi nhánh châu Âu Markus đã tỏ ra sốt sắng xen vào: “Theo boss Khoa với mọi người chúng ta nên làm gì bây giờ? Đừng nói với anh là mọi người cứ để mặc lũ chó dại ấy tác oai tác quái đấy nhé. Hiện tại giải AoE Championship mới kết thúc chưa được mấy ngày, danh tiếng trò chơi đang lên rất cao không tận dụng nó đả động ban giám khảo sẽ rất phí.”
Truyện siêu giải trí, không vô não trang bức, trùng cùng cổ đa dạng,
« Vận Rủi Trùng »+ « xà hạt »= « Đoạt Mệnh Cổ »
« tửu trùng »+ « Hầu Nhi Tửu »= « Tửu Cổ »
« Kim Hành Trùng »+ « Mộc Hành Trùng »+ « Thủy Hành Trùng »+ « Hỏa Hành Trùng »+ « Thổ Hành Trùng »= « Cực Linh Hỗn Độn Cổ »
Tinh Nguyệt Cổ, Huyết Nha Cổ, Phệ Hồn Cổ, Hóa Thân Cổ, Đại Mộng Xuân Thu Cổ...