Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình

Giang Anh Tuấn cầm điện thoại đọc tin nhắn mà ban nãy cô vừa gửi, ánh mắt anh tràn đầy vẻ nhung nhớ và khát khao.

Chờ cho đến khi tất cả mọi người đều được giải quyết xong, chờ cho NhanHướng Minh có thể tự mình đảm đương một phần, chờ cho tất cả mọi người đều tìm được hạnh phúc của riêng mình. Anh sẽ đưa cô gái nhỏ này rời khỏi đây, cùng trải qua thế giới của riêng hai người họ, cùng cô đi vòng quanh thế giới!

Trời bên ngoài đã bắt đầu hửng sáng, thời gian ban đêm trôi qua tương đối mau, Giang Anh Tuấn dường như cũng không hề chợp mắt một chút nào. Bây giờ anh đang ở một nơi rất gần với biệt thự của Tần Văn Hưng, thậm chí anh còn đang đứng trên ban công, anh có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ trong biệt thự.

Hoặc Anh Tuấn cũng không có sở thích muốn rình rập người khác, anh chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi quay mặt đi, vẻ mặt không cảm xúc quay trở về phòng. Anh nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh tắm rửa thay quần áo, lặng yên không một chút tiếng động đi tới biệt thự nơi Dương Thừa Húc đang ở.

Lúc anh vừa đi tới cửa, đúng lúc nhìn thấy Dương Thừa Húc ra khỏi cửa. Giang Anh Tuấn nhíu mày, trời vừa mới sáng mà anh ta đã ra ngoài, Dương Thừa Húc đúng là khiến anh nhìn với cặp mắt xưa, không ngờ anh ta lại chăm chỉ như thế, ngược lại lại giống với người bình thường.

Anh không đi tới nữa, thế nhưng Dương Thừa Húc liền phát hiện ra có gì đó không đúng, mím môi xoay người nhìn sang. Khi nhìn thấy là Giang Anh Tuấn thì chậm rãi thở ra một hơi, nghiến răng chạy tới nói: “Trước tiên mau vào đây trước đẫ, nơi này không phải nơi để nói chuyện!”

Vừa nói anh ta vừa cầm lấy điện thoại gửi tin nhắn cho người quản gia, sau đó đưa Giang Anh Tuấn về nhà lần nữa, nhanh chóng đi lên một căn phòng trên lầu ba.

“Lần này tổng giám đốc Anh Tuấn tới đây là vì muốn biết điều gì? Hay chẳng qua chỉ đơn giản muốn đến xem tôi có làm việc chăm chỉ hay không?”

Giọng nói của Dương Thừa Húc không mấy vui vẻ, lời nói mang theo mùi thuốc súng, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được vẻ mặt anh ta đang trở nên trầm xuống.

“Đúng lúc đi ngang qua, tin tức tôi cần đã có chứ?”

Đã nửa tháng trôi qua thế nhưng cũng không có bất kì tin tức nào được gửi tới cho anh. Nếu không phải trong tay anh vẫn đang nắm giữ Dương Minh Hạo thì anh cũng cho rằng Dương Thừa Húc đã bỏ chạy mất rồi.

“Sẽ lập tức có ngay thôi! Tới bây giờ tôi vẫn chưa lấy được sự tin tưởng của quản gia, bây giờ Abel cũng không có ở đây. Anh cho tôi thêm chút thời gian đi, hơn nữa hãy chăm sóc bố tôi thật tốt. Nếu như ông ấy xảy ra chuyện gì thì xem như việc hợp tác của chúng ta sẽ chấm dứt ngay!”

Hơn nửa tháng mà chẳng điều tra ra được bất cứ chuyện gì, nói ra thì Dương Thừa Húc cũng cảm thấy có chút khó xử, sắc mặt trở nên buồn bực. Bàn tay anh ta hơi run rẩy, đây là hậu di chứng của việc xem xét tài liệu trong một thời gian dài. Nó đã bắt đầu từ mấy ngày trước thế nhưng cho đến tận bây giờ vẫn không có chuyển biến tốt.

“Tôi cho anh tối đa là mười ngày, nếu như sau mười ngày nữa mà không có tin tức gì cả thì cuối cùng bố anh có như thế nào thì chắc hẳn tôi cũng không cần nói.”

Giang Anh Tuấn gác chân lên, hai tay khoanh lại đặt trên bụng, lưng dựa vapf ghế, nghiêng đầu nhắm mắt thư giãn.

“Mười ngày là đủ rồi. Nếu tổng giám đốc Anh Tuấn có việc thì hãy mau đi xử lý đi, còn không có việc gì thì cứ tự nhiên. Thế nhưng tôi hy vọng là Nhật Linh không nhìn thấy anh. Chắc hẳn anh cũng biết, Nhật Linh vẫn luôn cho rằng anh đã phải chịu nhiều đau khổ, vì thế không hy vọng anh sẽ đụng mặt cô ấy!”

Khi nói tới điều này, giọng nói của Dương Thừa Húc không được tốt lắm. Dù sao thì anh ta đã hao tổn biết bao nhiều tâm huyết, vất vả lắm mới có thể để cho Nhật Linh trở nên tốt hơn. Nếu để cô ta nhìn thấy Giang Anh Tuấn lần nữa thì xem như những gì mà anh ta làm trước đây đều đổ sông đổ biển!

“Anh cứ yên tâm đi, tôi không có hứng thú với Trần Nhật Linh, à còn ngưởi ở trong biệt thự bên cạnh biệt thự của anh là ai thế?”
Nhấn Mở Bình Luận