Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình

“Luật sư sắp đến rồi. Vì ông là ông ngoại của tôi nên tôi cũng muốn tìm hiểu một số vấn đề. Dù sao thì trong tương lai gia tộc Húc Nhật cũng có khả năng sẽ phải đổi tên. Trước khi tiếp quản nó thì tôi cũng muốn hiểu được cách thức mà gia tộc hoạt động.”

Giang Anh Tuấn vừa hỏi vừa thờ ơ xem qua giấy tờ, dù sao anh cũng là người đã xem qua vô vàn tài liệu, tuy rằng không xem quá kĩ lương nhưng vẫn có thể nhìn ra có vấn đề gì hay không. Điều làm anh kinh ngạc là mấy văn kiện anh lật xem đều không có vấn đề gì cả, tất cả đều là tài sản công khai của gia tộc Húc Nhật, cả mấy giấy tờ về cổ phần đầu tư của một số công ty con cũng ở đây.

“Muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi. Ngày hôm nay bàn giao xong mọi thứ tôi sẽ rời khỏi đây, và trong tương lai có lẽ tôi sẽ không quay lại nữa đâu.”

Ông lão vô cùng bình thản khi nói về việc sẽ ra đi.

Có lẽ là hàng chục năm bị giam cầm đã khiến cho tinh thần của ông ta gặp phải nhiều vấn đề. Mặc dù nhìn qua thì có vẻ bình thường nhưng chỉ cần tiếp xúc một thời gian sẽ thấy rằng ông ta toát ra một sự xa cách, cảm giác như ông ta không thuộc về thế giới này vậy.

“Ông làm thế nào để giành lại quyền kiểm soát gia tộc Húc Nhật? Một người bị giam cầm mấy chục năm liền không thể có bản lĩnh lớn như vậy được. Chủ nhân của gia tộc mới mất tích một thời gian mà ông đã chiếm cả gia tộc làm của riêng rồi.”

Một người đã từng bị giam giữ gần ba mươi năm trời thật sự có khả năng tuyệt vời như vậy sao?

Gia tộc Húc Nhật là một gia tộc tương đối độc lập, cho dù Giang Húc Đông không còn nữa thì các trưởng lão trong gia tộc lại càng khó đối phó hơn, muốn lật đổ bọn họ so với lật đổ Giang Húc Đông cũng không dễ dàng hơn là bao.

“Tôi đã lên kế hoạch trong gần hai mươi năm trời, trong thời gian bị giam cầm không thể làm được gì.

Mười năm sau tôi đã làm hết mọi thứ có thể làm được. Tôi lên kế hoạch cho việc này chỉ để giết thời gian mà thôi. Sự xuất hiện của cậu đã đẩy nhanh kế hoạch của tôi vài năm.”

Bị quản lý chặt chẽ mỗi ngày, quanh năm ông ta chỉ nhìn thấy mỗi người phụ nữ đến đưa cơm và quét dọn vệ sinh cho mình. Mấy năm đầu ông ta còn tìm cách bỏ trốn, nhưng sau khi thấy không có bất kỳ tia hi vọng nào cả, ông ta đành bỏ cuộc. Tất cả thời gian ông ta đều dùng vào việc đọc sách, thế nhưng đọc hết sách trong biệt thự rồi, người em trai tốt của ông ta cũng không thèm đến đổi sách. Cái cảm giác khó chịu, buồn chán mà bí bách ấy ông ta không bao giờ muốn trải qua một lần nào nữa nên ông ta đành nghĩ ra chuyện làm để giết thời gian. Trong một lần tình cờ, ông ta vô tình gặp được một người là thuộc hạ cũ từng làm việc dưới quyền mình, sau lần đó dần dần ông ta mới phát hiện ra bản thân thực sự có khả năng làm nên chuyện gì đó, nhờ vậy mà mới có thành tựu như ngày hôm nay.

“Hai mươi năm mài kiếm, quả thực là có thể thành công. Làm sao ông biết tôi là cháu ngoại của ông?”

Chuyện này cũng khiến Giang Anh Tuấn rất khó hiểu, mẹ anh mất sớm như vậy, cho dù ông ta có điều tra cũng khó có thể tra ra được. Hơn nữa, dường như ông ta đã phát hiện ra chuyện này từ rất sớm, nếu không thì gia tộc Húc Nhật cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy sau khi Giang Húc Đông bị bắt đi.

“Mẹ cậu lúc đó bị tôi đưa đi, nhưng ở phía sau tôi vẫn có một chút quyền lực, tôi đương nhiên sẽ phải người đi tìm rồi. Làm sao tôi có thể yên tâm để con gái ruột của mình bơ vơ một mình ở bên ngoài được?

Trước đó chỉ là hành động lúc bất đắc dĩ, không còn cách nào khác mà thôi. Chỉ là số mệnh của tôi không tốt, ngay cả ông trời cũng không đứng về phía tôi. Khi tôi đi tìm mẹ cậu thì mẹ cậu đã xảy ra chuyện rồi.

Ông lão nói mà đôi mắt rơm rớm nước, đến cuối cùng hai cha con họ cũng không được gặp nhau lần cuối, may mà con gái còn để lại cho ông ta một đứa cháu trai như vậy. Nếu không thì năm ấy, khi con gái qua đời, ông ta đã định hủy diệt tất cả gia tộc Húc Nhật.

“Luật sư đến rồi, chúng ta kiểm tra mọi thứ trước đi”

Giang Anh Tuấn không biết nên nói gì, cũng may đúng lúc này luật sư đã tới rồi, anh có chút chật vật đứng lên bê giấy từ tài liệu chuyển ra ngoài, sau đó đi đến bên cửa sổ.
Nhấn Mở Bình Luận