Hôm nay, cục nợ kia dám làm một chuyện rất tày đình...
Cô dám bỏ nhà ra đi?
Cảm nhận của người nào đó lúc này chỉ đơn giản hai từ "ban đầu". Hắn tốt với cô như vậy, thậm chí còn tha cho cô, vậy mà cô nói đi là đi vậy sao? Kể cả một lời tạm biệt tử tế cũng không nói ra.
Hãy là hắn đoán cho cô sợ rồi?
Thiên trầm ngâm suy nghĩ, rất tỉnh táo mà vào phòng con bé kia để kiểm tra xem lịch sử truy cập. Và chẳng mất bao lâu, địa chỉ truy cập gần đây có tiêu đề là: "Nhà trọ xung quanh trường đại X."
Ở Tân Phú thì còn trường nào ngoài trường này?
Được rồi, cứ bình tĩnh chờ đợi. Dù gì hắn cũng có người quen ở trường này, muốn tìm người cũng không phải chuyện khó. Cứ để cục cưng tự dung tự tác vài hôm, đâu lại vào đó thôi.
(...)
Dạo gần đây cuộc sống của An tốt đẹp đến kì lạ.
Cô phải làm thêm ở cửa hàng tiện lợi gần trường để kiếm thêm thu nhập. An đăng ký toàn thời gian, mà rất nhanh cô đã làm quen được công việc ở đây. Thậm chí, còn quen được một chị khoá trên tốt bụng.
Cứ vậy, gần đến ngày nhập học, An đăng ký được một chỗ trong ký túc xá trường rồi chuyển đi. Cứ nghĩ, mọi chuyện có thể bắt đầu lại từ đầu, nhưng mà cô trăm nghìn lần cũng không ngờ mẹ lẫn em trai mình tìm đến đây.
Ngày hôm đó An vừa học xong rồi đi đến chỗ làm thì bắt gặp một đám đông đang vây quanh chỗ nào đó. Vốn dĩ, cô định rời đi, nhưng lại bị người nào đó gọi lại: "An, An, mẹ đây... con..."
An vội vàng né tránh, cô ba chân bốn cẳng chạy đi về phía trước. Phải khó khăn lắm mới có thể chạy được khỏi gia đình đó, cô không dại gì mà lần nữa tự chui đầu vào tròng. Về gặp mẹ để trở thành một con osin không công đúng nghĩa sao? Hay lại trở về thành đứa con gái hết lần này đến lần khác biến thành chỗ trút giận của mẹ?
Nhưng, sự việc chẳng hề dễ dàng đến vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!