Vào lúc Điền Minh Cường muốn đánh Triệu Tứ lần nữa.
Trong chiếc Limousine đỗ sau bọn họ không xa, Miêu Lạc đang vô cùng vui vẻ ngồi quan sát qua cửa sổ xe.
Lần này anh ta đến Đông Hải là muốn nghĩ cách đưa Diêu Nhược Nam lên giường.
Thật không ngờ lại xuất hiện một thần trợ công là Điền Minh Cường, lại còn gây chuyện với Hứa Hiếu Dương nữa.
Hứa Hiếu Dương là bố vợ của Lý Phong.
Nếu Điền Minh Cường đánh chết Hứa Hiếu Dương.
Chắc chắn Lý Phong sẽ đấu với Đao Gia.
Đến lúc đó, Lý Phong sẽ chết chắc.
Ha ha! Ông trời đúng là có mắt mà!
Lúc này Miêu Lạc cảm thấy vô cùng đắc ý.
Anh ta vừa đắc ý thưởng thức cảnh đẹp trước mặt vừa nghĩ nên làm thế nào để đẩy ngã Diêu Nhược Nam đang ngồi ở một bên khác trong xe lên giường.
Diêu Nhược Nam chẳng những là người đẹp được cả tỉnh công nhận, còn là người thừa kế của Đao Gia nữa.
Chỉ cần Đao Gia chết, cô ta sẽ là người khống chế thế giới ngầm của Giang Châu trong tay.
Bây giờ nếu anh ta ngủ được với Diêu Nhược Nam, lại khiến cô ta sinh một đứa con.
Đến lúc đó, chắc chắn nhà họ Miêu của bọn họ sẽ thay thế nhà họ Tô, trở thành gia tộc đứng đầu tỉnh!
Miêu Lạc chỉ nghĩ thôi cũng thấy rất hưng phấn rồi!
Còn Diêu Nhược Nam ngồi ở một bên khác thì không có chút hứng thú nào với cảnh diễn ra trước mắt.
Ở trong mắt cô ta, Triệu Tứ chỉ là một tên lâu la giỏi đánh nhau hơn người bình thường một chút mà thôi.
Tuy rất có ý chí nhưng trình độ còn kém nhiều, anh ta hoàn toàn không phải đối thủ của Điền Minh Cường.
Lúc này, trong tầm mắt Diêu Nhược Nam xuất hiện một chiếc Mercedes màu trắng và một chiếc xe bánh mì màu đen.
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!”
Hứa Phi Phi nhanh chóng chạy xuống từ trong xe bánh mì.
Tiếng la của bà ấy khiến Điền Minh Cường đang đánh Triệu Tứ vội quay đầu lại.
Khi nhìn thấy Hứa Phi Phi, gã lập tức cười tươi như hoa.
Điền Minh Cường vội vàng chạy về phía Hứa Phi Phi.
Nhưng đúng lúc này, Lý Nhị Ngưu đứng sau lưng Hứa Phi Phi đột nhiên xông lên.
Nhìn thấy có người tiến lên, Điền Minh Cường cất tiếng cười to: “Đến thì tốt lắm, ông đây đang đánh không đã ghiền, lại có một tên đến tìm đường chết nữa rồi”.
Nói xong, Điền Minh Cường và Lý Nhị Ngưu lập tức lao vào đánh nhau.
Sau khi nhìn thấy bản lĩnh của Lý Nhị Ngưu, Diêu Nhược Nam vốn không có hứng thú hơi nhướng đôi mày liễu lên.
“Tuy người này mạnh hơn Triệu Tứ một chút, nhưng vẫn không đánh lại chú Cường”.
Quả nhiên, lúc Lý Nhị Ngưu và Điền Minh Cường đánh ba mươi mấy hiệp.
Lý Nhị Ngưu càng đánh càng yếu, còn Điền Minh Cường càng đánh càng mạnh.
Chẳng mấy chốc, Lý Nhị Ngưu đã rơi vào thế yếu, bị Điền Minh Cường đá một cước vào bụng.
Sau đó bay người ra ngoài, liên tục lăn mấy vòng trên cỏ mới dừng lại.
Lúc Điền Minh Cường xông lên muốn cho Lý Nhị Ngưu một đòn chí mạng.
Hứa Phi Phi đột nhiên chạy đến chặn trước mặt Lý Nhị Ngưu.
Bà ấy giang hai tay, trợn mắt nhìn chằm chằm Điền Minh Cường: “Anh không được đánh cậu ấy!”
“Phi Phi, em, em sao thế? Anh là Minh Cường đây mà!”
“Tôi biết anh là Điền Minh Cường, nhưng anh không thể đánh cậu ấy, tôi phải lòng người đàn ông này, tôi muốn làm người phụ nữ của cậu ấy!”
“Em, em, em nói cái gì?”
Điền Minh Cường duỗi tay chỉ vào Lý Nhị Ngưu đang bò dậy từ dưới đất: “Em phải lòng một tên nhóc quê mùa như thế ư?”
“Anh ở tỉnh muốn thân phận có thân phận, muốn địa vị có địa vị, muốn tiền có tiền, muốn người có người, cậu ta tốt hơn anh chỗ nào?”
“Tôi không biết, dù sao tôi cũng phải lòng cậu ấy đấy!”
“Bây giờ cậu ấy không có hứng thú với tôi, nhưng tôi tin chẳng bao lâu nữa cậu ấy sẽ yêu tôi thôi!”
“Tôi sẽ sinh cho cậu ấy một đứa con trai, không, tôi sẽ sinh hai đứa!”
Nghe thấy lời nói hùng hổ của Hứa Phi Phi, ngay cả người làm anh hai là Hứa Hiếu Dương cũng ngơ ngác.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!