“Tất cả đều câm miệng lại đi!” Đột nhiên một giọng nói uy nghiêm vang lên, tất cả mọi người dùng lại nhìn trên giường.
Kha Chân không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, tức giận nhìn hai anh em đang đánh nhau lộn xộn thành một mớ bòng bong.
Cả hai anh em trên mặt đều phát sốt: “Bố ơi”
“Nhìn xem hai người các con đều thành bộ dáng gì rồi! Bố còn chưa có chết đâu, nếu như bố chết, hai người các còn có phải sẽ đánh cho tới mức mày chết tạo sống thì mới chịu dừng phải không?” Kha Chân bày ra một bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Ông còn tỉnh lại làm cái gì vậy?” Dì Tiết chỉ vào ông ta và hét lên: “Tại sao ông không chết sớm một chút đi, tại sao không chết nhanh đi!”
Thân thể của Kha Chân vẫn còn rất yếu, ông ta n miễn cưỡng từ trên giường đứng lên, bỗng nhiên vươn tay cho dì Tiết một cái bạt tai.
“Con khốn này!”
Dì Tiết bị đánh cho nghiêng đầu, khóe miệng chảy ra một ít máu.
“Con khốn, trong cái nhà này khi nào thì đến lượt mày nói chuyện!” Kha Chân tức giận nói.
Toàn thân Dì Tiết run lên: “Ông, ông.hangtruyen.com
“Bà nghĩ là bà là cái thứ đồ chơi gì?” Kha Chân lạnh lùng nói: “Bà cũng chỉ là một người từ nông thôn đi ra, trong nhà nghèo đến đói. Bà thật sự cho rằng tôi thích bà sao?”
Nước mắt Dì Tiết lập tức tuôn rơi: “Tôi đã ở bên cạnh ông gần ba mươi năm rồi!”
“Năm đó tôi đã nói sẽ cho bà ba tỷ để bà sang nước Anh du học nhưng bà cứ nhất quyết muốn làm người giúp việc ở đây” Kha Chân nói tiếp.
“Người giúp việc thì nên có dáng vẻ của người giúp việc, còn dám mơ tưởng trở thành bà chủ chính thức của nhà họ Kha hay sao? Tuổi của bà cũng đã cao rồi sao lại còn có thể mơ mộng hão huyện như vậy chứ?”
Thân thể dì Tiết lung lay một cái rồi tuyệt vọng ngồi sụp xuống đất.
“Bố!” Kha Duy Vi bước tới “Nói cho con biết, những gì vừa rồi bà ta nói có phải là sự thật không?”
Kha Chân nhìn qua anh ta: “Kha Duy Vi, con chó cái này muốn hại bố, bố muốn con thề rằng cả đời này sẽ không nhận bà ta. Nếu vậy con vẫn là con của bố còn nếu muốn nhận bà ta thì cút khỏi nhà họ Kha với bà ta đi!” Biểu cảm trên mặt Kha Duy Vi rất kỳ quái.
Anh ta nắm thật chặt nắm đấm, nhìn dì Tiết một chút, dì Tiết cũng đang nhìn anh.
Sau vài phút, Kha Duy Vi đưa ra lựa chọn: “Mẹ của con chỉ có một người là Tưởng Tuyết mà thôi”
Kha Chân hài lòng nhưng dì Tiết lại tuyệt vọng.
Kha Chân nói với dì Tiết: “Niệm tình bà đã làm việc trong nhà chúng tôi nhiều năm như vậy, hôm nay tôi sẽ không gọi cảnh sát, bà mau cút đi cho tôi”
Dì Tiết giống như một cái xác không hồn bước ra ngoài, sắc mặt của Kha Chân cũng khá lên một chút, quay sang tôi và nói.
“Thưa thầy, cảm ơn thầy đã cứu tôi lần này, nếu không tôi sẽ bị con tiện nhân kia giết chết rồi” Sắc mặt tôi lạnh lùng: “Không cần, con trai ông đã đưa tiền cho tôi. Tôi sẽ không quấy rầy buổi đoàn tụ gia đình của ông nữa, tạm biệt”
Kha Chân nói: “Vậy tôi không giữ thầy ở lại lâu nữa, Kha Duy Ngôn, thay bố tiễn cô ấy ra ngoài đi.”
Kha Duy Ngôn đưa tôi ra ngoài và nói: “Thật xin lỗi, lại để cô nhìn thấy mấy chuyện xấu trong nhà tôi”
“Không sao đâu” Tôi thờ ơ vẫy tay, anh ta muốn lái xe đưa tôi đi nhưng tôi đã từ chối rồi tự mình lên xe.
“Làm sao?” Chu Nguyên Hạo ở một bên chế giễu tội “Có phải là có chút hối hận vừa rồi mình chạy quá nhanh không?”
Tôi nghiêm túc nhìn anh ta hỏi: “Chu Nguyên Hạo, tôi có chuyện này hỏi anh, anh phải nói thật cho tôi biết”
“Em hỏi đi” Anh nói một cách thờ ơ.
“Anh có người phụ nữ nào khác không?”
Anh ta sửng sốt một chút: “Ý em là gì?”
“Dù lúc anh còn sống hay sau khi chết, anh có những người phụ nữ khác hay ma nữ nào không?” Tôi hỏi.
Anh nhìn tôi khó hiểu rồi nói: “Sao đột nhiên em lại hỏi chuyện này?”
Tôi rất chân thành nói: “Tôi chỉ là không muốn bằng một cách nào đó lại trở thành một kẻ thứ ba thôi.”
Anh bật cười một tiếng: “Thì ra là bởi vì cái này. Vậy em có thể yên tâm, tôi không có người phụ nữ nào, càng không hứng thú với ma nữ, em xem như là người đầu tiên”
Tôi nhẹ nhàng thở ra, bỗng dưng không hiểu sao bị một tên ma nam quần lên người đã đủ xui xẻo rồi, nếu là còn tự dưng biến thành kẻ thứ ba, vậy tôi sẽ thua lỗ lớn mất.
Anh ấy tiếp tục nói: “Em cho rằng tôi cùng mấy tên thiếu gia ăn chơi giống nhau sao, mặc kệ là dạng phụ nữ nào chỉ cần dáng dấp đẹp mắt một chút đều thèm muốn? Em đang hoài nghi phẩm vị của tôi đấy sao?”
Nghe nói như thế, trong lòng tôi có chút mừng thầm, đây là nói tôi vẫn được tính là ưu tú sao?
Trở lại cửa hàng, Chu Nguyên Hạo chui vào đỉnh chứa ma đói lúc nãy để hấp thụ âm khí, đến tối lại chui ra khỏi đỉnh và làm chuyện đó với tôi.
Cả đêm đều bị giày vò, biến hóa nhiều tư thế khác nhau, tôi cũng không biết anh học ở đâu ra nữa.
Lúc ban ngày, anh lại chui vào trong đỉnh chứa ma đói cả ngày, gọi thế nào đều không có phản ứng.
Trong nháy mắt đã qua năm ngày hôm nay Cao Thanh Hoàng gọi điện cho tôi, tôi cầm hoa quả đến gặp anh ta. Lần này Vân tá của anh ta là một phụ nữ trung niên và chăm sóc anh ta rất chu đáo.
Tôi vẫn còn hơi thấp thỏm, nghĩ rằng anh ta lại sẽ ngỏ lời muốn tôi làm bạn gái anh ta lần nữa nhưng anh ấy không nói, chỉ hỏi tôi dạo này thế nào, nói chuyện với anh ta vài câu, tôi luôn cảm thấy không được tự nhiên nên đã rời đi mới cảm thấy thoải mái hơn một chút
Khi tôi trở lại cửa hàng đã là buổi tối, Chu Nguyên Hạo ngồi trên giường lạnh lùng nhìn tôi: “Em đã đi đâu vậy?”
Tôi giật giật khóe miệng: “Đi gặp một người bạn”
“Bạn nào?” Anh hỏi lại.
“Cao Thanh Hoàng” Tôi kể lại cho anh nghe toàn bộ chuyện đi bắt cương thi lần trước, chỉ là tôi không đề cập đến việc Cao Thanh Hoàng tỏ tình với tôi mà thôi. Nếu không có lẽ anh ấy sẽ bay tới bệnh viện lấy cái mạng nhỏ của Cao Thanh Hoàng mất.
Anh lạnh lùng nhìn tôi: “Không có chuyện khác nữa sao?”
Tôi bực bội: “Còn có thể có chuyện gì nữa chứ?”
Anh hừ lạnh một tiếng, cũng không tiếp tục truy vấn, chỉ vẫy tay ra hiệu: “Lại đây”
“Tới làm gì?” Tôi vẫn luôn cảm thấy biểu hiện của anh có chút không đúng.
“Tới hầu hạ tôi”
Mặt tôi đột nhiên đỏ bừng, tức giận nói: “Giữa thanh thiên bạch nhật, anh đừng có không đứng đắn như vậy!”
“Phục vụ cho tôi thoải mái, thì tôi mới không so đo với Cao Thanh Hoàng” Anh nói.
Tôi hét to một tiếng lưu manh: “Tôi với Cao Thanh Hoàng căn bản là không có gì!”
Anh nhìn một cách dữ tợn: “Giờ em qua hay là không qua đây? Nếu em không qua thì tự tôi tới”
Ở trong lòng tôi mắng một câu thô tục nhưng vẫn là ngoan ngoãn đi tới, anh nắm tay của tôi, kéo một phát lên giường, trong nháy mắt liền bổ nhào lên người tôi.
Tôi giận dữ, hàm hàm hồ hồ mắng một câu thô tục.
Anh cười và nói: “Vẫn còn sức để chửi bới. Có vẻ như tôi làm việc chưa đủ chăm chỉ rồi”
Trước khi trời sáng, anh vỗ nhẹ vào mặt tôi để ngăn tôi thu hút ong bướm rồi chui vào đỉnh ma đói.
Rất kỳ quái, mấy ngày nay mặc dù luôn luôn giày và cả đêm nhưng tôi không có một chút rã rời nào. Tôi hỏi qua Chu Nguyên Hạo, anh nói với tôi là do anh hấp thu ma đói trong cái vạc âm khí sau đó thông qua chuyện kia truyền một bộ phận cho tôi.
Tôi là người sống, tôi không thể hấp thụ trực tiếp những khí âm này, chỉ có thể dựa vào loại phương thức này hấp thu, điều này rất tốt cho tôi.
Quả nhiên tôi cảm thấy thị lực, khứu giác, thính giác đều tốt hơn nhiều, sức lực cũng lớn hơn, trước kia tôi bị cận khoảng hai độ thì hiện tại thị lực đoán chừng có một độ rưỡi mà thôi.
Không chỉ vậy, tôi thấy rằng “lôi thể” của tôi hiện có thể được sử dụng hai lần trong một khoảng thời gian ngắn mà sức mạnh của nó không bị giảm.
Làm chuyện đó mấy hồi thôi mà cũng có thể mạnh lên, trên đời lại có chuyện tốt như vậy!
Tôi đang ăn sáng thì bất ngờ nhận được cuộc gọi từ người dì hai.
Dì hai là mẹ của Hùng Huy, người dì này có chút bợ đỡ. Ở đây chúng tôi có phong tục những người thân và bạn bè thân thiết nhất phải thay phiên nhau ăn bữa cơm đoàn viên trong Tết Nguyên Đán. Có lẽ là dì sợ tôi mượn tiền nên kể từ khi bố tôi qua đời, dì ấy cũng không gọi tôi đến ăn cơm nữa.
Người trong nhà dì gần gũi với tôi nhất là Hùng Huy, vì anh ta thường đến gặp tôi để vay tiền.
Dì hai ở đầu dây bên kia khóc đến tê tâm liệt phế, khóc trọn vẹn mười phút mới dừng lại, tôi cảm thấy có chút đau đầu, hỏi di chuyện gì xảy ra, dì ấy một bên nức nở một bên nói.
“Khương Lăng, anh họ của cháu bị một con hồ ly tinh mê hoặc rồi”
Tôi tự nghĩ người phụ nữ nào lại không có mắt như thể. Hùng Huy đó chính là một khối kẹo da trâu, nếu như bị anh ta dính lên muốn chạy đều chạy không thoát.
“Dì hai, đây không phải là chuyện tốt sao?” Tôi nói “Anh họ không còn trẻ nữa cũng nên tìm một nàng dâu mới phải chứ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!