Chương 406
“Tình hình sao rồi?”
Chu Nguyên Hạo ngồi trên ghế gỗ màu vàng kim ở sau bàn làm việc, ngẩng đầu nhìn về phía hai người.
Thím hai nhà họ Chu nói: “Gia chủ, vòng chặn đánh đầu tiên, chúng ta thắng, đối phương tổn thất nghiêm trọng.”
Khóe miệng bà ta cong lên, cười nói: “Tối thiểu bọn họ tổn thất xấp xỉ chín mươi nghìn tỉ đồng, e rằng sẽ không có thực để phát động vòng chặn đánh thứ hai với chúng ta đâu.”
Chu Nguyên Hạo cười một tiếng, nói: “Thím hai, nếu như đối phó với người bình thường thì có lẽ không cần lo lắng, nhưng đối phương là…”
Anh ngừng lại một chút rồi nói: “Không thể xem thường, chuẩn bị ứng phó vòng chặn đánh thứ hai.”
Thím hai nhà họ Chu nói: “Dạ, gia chủ.”
Nói xong thì đi ra ngoài.
Chu Nguyên Hạo hỏi chú Trịnh: “Việc tôi kế nhiệm gia chủ, ông ta và Chu Nguyên Chính có phản ứng thế nào?”
Anh nói ông ta, chính là Chu Văn Mộc.
Chú Trịnh nói: “Sau khi cậu kế vị, ông cụ đã gọi điện thoại cho ông ta, ông ta và… Cậu hai cũng không nói gì cả.”
Chu Nguyên Hạo cười lạnh, nói: “Nhà họ Chu bây giờ không ổn định, tất nhiên lúc này bọn họ sẽ không nói gì, chờ khi bọn họ lấy được món bảo vật đó ở bến sông Hoàng Hà rồi, mà tôi lại dẹp xuống nguy cơ của nhà họ Chu, bọn họ sẽ trở lại để ngồi không mà vẫn hưởng lộc.”
Chú Trinh nói: “Cậu cả, bước tiếp theo cậu có tính toán gì?”
Chu Nguyên Hạo im lặng trong chốc lát, nói: “Chuyện kia ở bến sông Hoàng Hà là cạm bẫy, nhưng món đồ bên dưới tôi rất cần.”
Chú Trịnh khom lưng nói: “Cậu cả, cậu yên tâm, chuyện của nhà họ Chu tôi sẽ xử lý tốt, sẽ không để cậu phải có nỗi lo về sau đâu.”
Chu Nguyên Hạo vẫy vẫy tay với chú ấy, chú ấy lập tức đi lên, Chu Nguyên Hạo hạ thấp giọng nói: “Cẩn thận nội gián.”
Vẻ mặt chú Trịnh như thường, lùi về phía sau một bước, cúi đầu nói: “Dạ, cậu cả.”
Lúc ăn cơm tối, khi xuống dưới lầu thì thấy Vân Kỳ tự mình dọn thức ăn ra bàn, tôi nhìn thấy đầy một bàn thức ăn vô cùng phong phú, kinh ngạc nhìn anh ta: “Những thứ này đều là anh làm?”
Vân Kỳ cười, đơm cho tôi một bát cơm, nói: “Nếm thử một chút đi, kiếp trước cô thích ăn nhất là canh thịt này.”
Canh thịt làm vô cùng ngon, tôi dùng cái thìa múc lên, ăn vào miệng, trong miệng tràn đầy mùi thơm của thịt.
Ăn món ngon canh thịt này, tôi lại chợt nhớ đến một vài chuyện.
Kiếp trước tôi trấn thủ địa ngục, địa ngục giống như tên của nó, chính là nơi ngục tù, trong địa ngục thường xuyên sẽ có quỷ vật vượt ngục lén chạy ra ngoài.
Nếu như là một vài tên lệ quỷ cấp thấp, chỉ cần để mấy đạo sĩ trần gian đến xử lý là được, nhưng nếu là quỷ vương thì tôi sẽ đích thân đi đến trần gian để bắt bọn họ trở lại địa ngục.
Có một lần, tầng thứ chín của địa ngục có một quỷ vương chạy đi, chuyển thế đến trần gian, tôi đến trần gian để lùng bắt anh ta, nhưng khi đi ngang qua một rừng cây thì gặp được một con võng lượng có dung nhan tuyệt đẹp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!