Chương 441
Anh ta không dám tin, nhìn tôi, sau đó từ từ ngã xuống. Tôi nhìn anh ta ngã trong vũng máu, lúc này sắc mặt anh ta cực kỳ tái nhợt, lại nổi bật trong màu sắc đỏ tươi, có một loại đẹp đẽ khó mà diễn tả bằng lời.
“Quên tôi đi.” Tôi nói với anh ta, “Tôi chẳng qua chỉ là một giấc mơ của anh vào một nghìn bảy trăm năm trước, cũng đến thời điểm tỉnh rồi.”
Vân Kỳ nở nụ cười, vừa cười, máu đã từ trong miệng của anh ta trào ra. Anh ta nói: “Trừ khi em giết anh.
Nếu không, anh sẽ không, không thể ngừng mà yêu em.”
Tôi hít sâu một hơi: “Vậy tôi sẽ giết anh!”
Tôi lại giơ chuỷ thủ lên, mạnh mẽ đâm xuống.
Mấy phút sau, tôi đi ra khỏi Tụ Bảo lâu, sắc mặt rất khó coi. Chu Nguyên Hạo thấy cả người tôi đều là máu, hơi híp mắt lại hỏi: “Đây là máu của Võng Lượng?”
Tôi trực tiếp đi qua người anh, anh lại ôm lấy tôi từ phía sau. Tôi liều mạng giãy dụa, anh lại gắt gao ôm chặt lấy tôi. Tôi tức giận nói: “Anh buông tôi ra!”
“Anh không buông!” Anh ta ở bên tai tôi quát nhẹ, “Em là của anh, anh tuyệt đối sẽ không buông em ra nữa!”
“Anh tránh ra!” Tôi liều mạng đẩy anh, “Anh cũng chuyển thể đầu thai từ Địa ngục, anh không sợ tôi sẽ để quân Trấn Ngục bắt anh về lại Địa ngục sao.”
Chu Nguyên Hạo lại nghịch ngợm, vô lại nói: “Quỷ từ trong Địa ngục đều đã bị giết hết, bọn chúng đã quay về Địa ngục rồi.”
“Vậy tôi sẽ lại triệu hồi chúng!” Tôi giận dữ nói.
“Liên tục mở cửa Địa Ngục, triệu hồi quân Trấn Ngục sẽ khiến cho cân bằng giữa dương thế và Địa mất đi. Với sức mạnh của em lúc này vẫn chưa có cách nào khống chế sự cân bằng này.” Chu Nguyên Hạo nói, “Trừ khi em muốn thả nhiều quỷ ra hơn nữa.”
Anh dứt lời, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng xoạt xoạt. cúi đầu nhìn xuống, trên tay của tôi đã đeo một chiếc vòng màu đen.
Tôi nhìn anh với ánh mắt khác: “Đây, đây là…”
“Không sai, đây là xiềng xích trong Địa ngục trấn hồn.” Chu Nguyên Hạo nói, “Có thể phong ấn linh lực trong cơ thể em. Là năm đó em dùng nó để tra khảo anh.”
“Anh, anh khốn kiếp!” Tôi kêu lớn, Chu Nguyên Hạo tiếp tục chơi xấu, “Vậy em cứ coi anh là khốn kiếp đi.
Chỉ cần em có thể để quay lại bên cạnh anh, để anh làm gì cũng được.”
Anh nói xong, khiêng tôi lên, nhanh chóng đi ra ngoài địa cung. Trong chính điện còn đang loạn thành một đoàn. Những con quỷ kia đều là lệ quỷ cấp cao và quỷ nhiếp thanh. Thi thể của bọn chúng đang còn ở trong chính điện, trên người còn có oán khí n, thậm chí thân thể kết tinh của quỷ bị những người tu đạo may mắn sống sót chia làm chiến lợi phẩm. Chu Nguyên Hạo cứ như vậy nghênh ngang mang tôi đi, ra khỏi địa cung, một đường đi về phía bắc. Sau khi đi mấy chục cây số, tôi nhìn thấy một một chiếc máy bay trực thăng đang đỗ ở bên trên đỉnh núi.
Người lái máy bay trực thăng chính là chú Trịnh.
Chu Nguyên Hạo đưa tôi lên máy bay trực thăng, nói: “Chú Trịnh, đi thôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!