Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhật Kí Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn - Khương Lăng

Chương 574

“Mẹ nó, đồ nhãi ranh, mày dám đá tao à, hôm nay ông đây nhất định phải chọc mù mắt mày, bắt mày phải làm ăn xin kiếm tiền cho ông đây cả đời mới xong!” Nói rồi tên đàn ông đáng khinh kia hét lớn: “Còn ngơ ra đó làm gì? Bắt bọn chúng lại cho tao!”

Cậu bé nhảy lên, đá thẳng vào mặt một tên côn đồ rồi lập tức kéo tôi bỏ chạy.

Lúc ấy tôi hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra cả, bị câu bé kia túm tay chạy loạn khắp nơi, ngả trái ngả phải trong đám đông, chui tới chui lui qua mấy tòa nhà, cũng không biết chạy bao lâu, chạy đến khi chân tôi không cử động nổi nữa mới cắt đuôi được đám người đó.

Tôi lập tức nằm liệt trên mặt đất, nói gì cũng không chịu ngồi dậy.

Cậu bé kia bước đến vỗ mặt tôi, nói: “Cuối cùng cũng tìm được em rồi.”

Tôi kỳ quái mà nhìn cậu bé đó, hôm đó ánh nắng mặt trời rất sáng, chiếu từ trên giếng trởi xuống, dừng lại trên cơ thể cậu ta. Cậu bé kia cười vô cùng đẹp. Tôi chưa từng gặp được cậu bé nào đẹp đến như vậy, nhất thời nhìn đến mức ngay người. Cậu ta bỗng nhiên bước đến, ôm lấy tôi, đặt cằm trên vai tôi, nói: “Có thể gặp lại được em thật sự quá tốt.”

Lúc ấy đầu óc tôi chợt trống rỗng.

Khi đó tôi không được xinh đẹp cho lắm, bà nội cũng không trang điểm cho tôi, ngược lại còn cho tôi mặc mấy bộ quần áo quê mùa nhất, bà nói quần áo của con nít có thể che kín cơ thể là được, không cần phải ăn mặc đẹp, tránh việc yêu sớm.

Vì vậy, toàn bộ thời tiểu học, tôi đều trong bộ dạng vừa xấu xí vừa quê mùa, hơn nữa bố mẹ tôi còn kinh doanh một cửa hàng bán hoa tang, thế nên căn bản không có ai chịu làm bạn với tôi. Đây là lần đầu tiên tôi đến gần một cậu bé đến như vậy, còn là một cậu bé đẹp trai nữa chứ. Cả người tôi đều co quắp, căng thẳng vò vò góc áo, cúi cầu không dám nhìn cậu ta.

“Lăng, em còn nhớ anh chứ?” Cậu bé kia hỏi.

Lúc ấy tôi quá khẩn trương, cũng không nghĩ đến vì sao cậu ta lại biết tên tôi.

“Em, em không quen biết anh.”

Cậu ta dường như thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói: “Không nhớ rõ là tốt rồi.”

Tôi ngẩng đầu lên nhìn trộm cậu ta, thấy cậu ta nhìn lại thì vội vàng cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào cậu ta nữa.

“Lăng, em đi theo anh được không?” Cậu ta nắm lấy tay tôi, nói: “Về nhà với anh, nhà anh rất lớn, em có thể sống chung một chỗ với anh. Em muốn cái gì anh cũng sẽ cho em, mỗi ngày có thể ăn nhiều sơn hào hải vị đếm không xuể, em còn được mặc nhiều váy đẹp.”

Đôi mắt tôi sáng lên, đáp: “Em có thể mặc váy công chúa xinh đẹp, có hoạ tiết ren không? Công chúa nhỏ ở lớp chúng em có một cái, nghe nói là do cậu của cậu ấy mang từ thủ đô về, cậu ấy mặc vào trông rất xinh đẹp.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận