“Được!”
La Vân không ngờ Phương Thần lại tự lao đầu vào chỗ chết, để tránh hắn đổi ý, La Vân lập tức đồng ý ngay!
Sau đó, hắn ta lại không yên tâm nên nói tiếp: “Chỉ nói miệng không bằng chứng thì có tác dụng gì?”
La Vân vung tay lên, một tờ giấy vàng óng ánh hiện ra trong tay hẳn ta, hắn ta dùng ngón tay viết vài chữ lên đó rồi đưa cho Phương Thần.
“Đây là giấy sinh tử của tông môn, thời gian, kỳ hạn đều đã ghi rõ ràng, đã ký rồi thì nhất định phải tuân thủ lời hẹn, người nào làm trái thì sẽ phải tự phế tu vi, bị đuổi khỏi tông môn! Ngươi ấn vân tay vào đi.”
Phương Thần không hề do dự, ấn ngón tay lên đó, giấy sinh tử đã được lập xong! Nó lại bay về tay La Vân.
La Vân thấy vậy cực kì hài lòng, lạnh lùng nói với Phương Thần: “Ngươi chỉ còn sống được ba tháng nữa thôi, cố gắng trân trọng thời gian đi.”
Sau đó, hẳn ta không nán lại đây thêm nữa, lập tức dẫn theo người của mình, đem theo thi thể của La Ngạo bỏ đi.
Tô Uyển Nhi cũng muốn đi theo nhưng bị một ông lão ngăn lại.
Ông lão nói gì đó, sau đấy Tô Uyển Nhi rời đi cùng với ông ấy.
Sau khi bọn La Vân rời khỏi đây, cuộc khảo hạch của Thất Phong này cũng coi như đã kết thúc tốt đẹp.
Ban đầu mọi người cứ nghĩ nhân vật chính của buổi khảo hạch Thất Phong hôm nay sẽ là La Ngạo, không ngờ cuối cùng lại hóa ra là Phương Thần.
Hắn không chỉ giết chết La Ngạo mà còn trở thành vị hôn phu của Mộng Dao.
Một khi tin tức này được lan truyền, chắc chẳn toàn bộ Thiên Vũ Thần Tông sẽ rung chuyển.
Tuy nhiên, hầu hết mọi người đều cho rằng Phương Thần được như vậy là nhờ ăn may, nếu không thì hản đã chẳng qua nổi vòng đầu tiên.
“Chúc mừng ngươi.”
Mộng Dao đích thân mang phần thưởng tới cho Phương Thần.
Phương Thần nhận phần thưởng, trong đó có khoảng năm cây lạc linh thảo và một viên Vân Tiên Đan!
Có những tài nguyên này, lại thêm một giọt máu Kiếm Ma còn lại trong cơ thể, hẳn có thể đột phá lên tới Hậu Thiên Cảnh chỉ trong một thời gian ngắn!
Sau này, chắc chẳn hẳn có thể mở được tầng thứ ba của ngọn tháp nhỏ. Sau ba tháng nữa, giết chết La Vân chỉ còn là chuyện nhỏ đối với hẳn.
Có lẽ sẽ khá áp lực nhưng có áp lực mới có động lực.
“Phương ca ca, giờ ngươi có thể chọn gia nhập bất kỳ phong nào trong số bảy phong của nội môn. Ngươi thấy thế nào? Đến Phong thứ hai của ta đi, có phần thưởng đó.”
Mộng Dao thì thầm nói bốn chữ cuối đầy mê hoặc, không quên liếc mắt đưa tình với Phương Thần.
Phương Thần im lặng, sau đó lắc đầu: “Xin lỗi, ta đã hứa với sư nương sẽ đưa sư nương quay trở lại Phong thứ bảy rồi.”
Mộng Dao hơi ngạc nhiên khi nghe được đáp án này nhưng nàng ấy biết Phương Thần vốn chính là người của Phong thứ bảy, trở về Phong thứ bảy âu cũng là chuyện bình thường.
Tuy vậy, nghĩ tới tình cảnh hiện tại của Phong thứ bảy, Mộng Dao vẫn nhắc nhở hắn: “Chắc ngươi vẫn chưa biết phải không, hiện tại Phong thứ bảy đã thành phong bỏ hoang rồi, ngoài một vài trưởng lão bế quan ra thì không còn ai khác nữa”
“Năm năm trước, lúc sư tôn của ngươi còn sống thì Phong thứ bảy còn có thể phân cao thấp với Phong thứ nhất, nhưng sau khi sư tôn ngươi qua đời thì linh khí ở chủ phong của Phong thứ bảy cũng đột ngột tiêu tán, kéo theo Phong thứ bảy cũng chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, tốt hơn hết là ngươi hãy tới Phong thứ hai đi.”
Phương Thần hơi sững sờ, hẳn thật sự không biết tình hình bây giờ của Phong thứ bảy.
Hản im lặng một lát rồi lắc đầu nói: “Không, ta vẫn muốn về Phong thứ bảy, đây là điều ta đã hứa với sư nương và sư tôn. Nếu như Phong thứ bảy đã xuống dốc thì ta sẽ vực nó dậy một lần nữa!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!