Chương 113
Trình Diệu Vì thở dài một hơi. Đã sống nhờ thân xác của người ta rồi thì làm thôi.
Cô xuống giường đứng dậy, sau đó mất cân bằng suýt nữa ngã chống vó.
Cô bám lấy tủ đầu giường, hai chân run rẩy mãi mới đứng thẳng được. Ra đây là gánh nặng của người đàn ông.
Mà Dinic lại có hai cái gánh nặng.
Bảo sao bị áp lực. [..}- Ta biết kí chủ sẽ phát điện. Ta liền biết. Nhưng ta có thể làm gì. Phận hệ thống chính là khổ như vậy. Loạng choạng vào được nhà vệ sinh, Trình Diệu Vi vừa nhìn mình trong gương liền kinh diễm.
Ôi má ơi, ta đẹp trai quá.
Mái tóc trắng hơi bù xù, đôi mắt màu đỏ như máu cùng ngũ quan nghiêm nghị đầy nam tính, lại có thêm một tia ôn nhu ở đuôi mắt, thực sự là con mẹ nó dụ nhân.
Đẹp!
Trình Diệu Vì ở trong lòng cảm thán, cô đã bị chính ngoại hình men lý của mình quyến rũ.
Nhưng ngay sau đó cô lại cảm nhận được bất thường.
Trình Diệu Vi nhìn xuống, thiếu điều hét toáng lên.
Ta chào cờ!!!
Ta mẹ nó chào cờ
Ta bị mặt của chính mình làm cho chào cờ!!!
Á má ơi kinh dị quá
Cảnh tượng hai con hàng đồng loạt chào cờ vừa kinh vừa dill!
Cứu!
Ai cứu tôi với!!!
Đương lúc Trình Diệu Vi hoảng loạn, một suy nghĩ không biết nguồn gốc lại bật ra.
Ta tự thẩm thì dùng một tay hay hai tay? [..]- Nước đi này ta đi nhầm rồi, quay về đi lại được không?
Trong lúc hệ thống đang hối hận, nó lại thấy Trình Diệu Vi tỉnh ruồi cởi quần ra ngắm nhìn hai con mamba trong quần. Nó vội vàng la toáng lên, sau đó nhắm mắt. Á á á á á nó cũng không muốn nhìn hai con đại xã của kí chủ đâu. Á á all
Trình Diệu Vì biết là với tình hình này cô cũng không thể nào ra ngoài được, cho nên quyết tâm giải quyết một lần và mãi mãi. Cô không phải cái gì cũng không biết, thế nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể thản nhiên đụng vào cái con đang mọc trên người mình.
Lấy hết can đảm, Trình Diệu Vi vươn tay về phía một trong hai con hàng của mình. Xúc cảm dị tới độ cô muốn hét lên.
Á á ở ở… hí hí, ô hô hô… ư ư… [.- GIẾT TÔI ĐI! Ai đó làm ơn!!! Sau khoảng nửa tiếng, Trình Diệu Vi phê phê lảo đảo đi từ trong nhà tắm ra, cười khặc khặc.
Cuối cùng cũng biết cảm giác này là như nào rồi đấy.
Nhưng mà nếu có hai con hàng thì làm thế quái nào mà đi ra ngoài xã giao được đây? Người ta không nhìn bằng ánh mắt kỳ lạ sao?
Hệ thống cảm thấy nếu nó còn không phổ cập thêm kiến thức cho kí chủ, vậy thì nó nhất định sẽ tăng xông mà chết.
Sau khi nhận được kiến thức mà hệ thống đưa ra, mặt Trình Diệu Vi còn biến hoá vi diệu hơn nữa. Con mẹ nó, còn thu vào được nữa hả? Con hàng chứ có phải con dao găm đâu mà muốn bật ra thì bật, muốn thu vào thì thu?
À mà cũng có thể là con dao găm thật, dù sao thì sau này ta cũng sẽ gắm cái này vào… [Lúc cô tới là mất kiểm soát mới như thế. Chứ bình thường xà tộc ở dạng người chỉ để một con bên ngoài thôi l Hệ thống lập tức ngắt lời Trình Diệu Vi.
Trình Diệu Vi nhắm mắt, dựa vào những gì hệ thống nói, thu một con hàng vào. khiến cô kinh ngạc là má nó vậy mà lại thành công thật. Nhìn nửa dưới của mình, tâm tình của cô bình tĩnh hơn nhiều.
Thế này thì còn ứng phó được, chứ hai con hàng thì đi vệ sinh kiểu gì có cũng không biết đâu. Một lúc chảy hai đường? Nếu chảy một đường thì làm sao biết được là đường nào? Hay là được tự chọn? Nếu được tự chọn vậy lúc đang đi muốn đổi từ con này sang con khác được không, kiểu chảy tiếp sức ấy? [..]- Tôi xin cô đừng phát rồ nữa được không?
Còn có, thi thoảng có cần đối không?
Kiểu như cứ thu một con lại một thời gian dài nó sun lại thì sao? [KỆ CÔ!]- Hệ thống cuối cùng cũng không chịu được, gào lên một tiếng thống thiết rồi offline.
Sau khi đã giải quyết chuyện hai con hàng xong, Trình Diệu Vi lại ngồi tìm hiểu những thứ khác. Nhờ có kí ức của nguyên chủ, cô đỡ hơn nữ chính ở chỗ là cô có kiến thức cơ bản về thế giới này.
Hiện tại, cô đang ở nhà riêng bên ngoài của Dinic, trong nhà còn có một phòng tập luyện. Không hiểu là vì thế giới trước khám phá ra được niềm vui hay là máu thủ nhân làm cho cô có chút hứng thú với chuyện đánh nhau, Trình Diệu Vì lập tức đứng dậy, lon ton chạy tới phòng luyện tập.
Trên đường tới, cô gặp con robot quản gia và một đống thiết bị trí năng khác đang làm nhiệm vụ dọn dẹp nấu nướng. Nhờ có kí ức của Dinic mà cô cũng không cảm thấy ngạc nhiên làm, chỉ nhìn lâu hơn vài giây sau đó liền đi vào phòng huấn luyện.
Nơi này vô cùng rộng rãi, lại có đủ loại dụng cụ luyện tập, như một phòng gym cỡ nhỏ vậy. Ngoài ra còn có một khoang mô phỏng cơ giáp để luyện tập lái cơ giáp. Đúng là thiếu gia nhà không có gì ngoài điều kiện. Trình Diệu Vi nhớ thể lực của Dinic là A+, cũng sắp lên tới S.
Ở lứa tuổi này của y, thể lực như vậy là cực kì hiếm. Ngoài Đại hoàng tử và Tam hoàng tử, y là người trẻ tuổi nhất sắp tiếp cận tới thể lực cấp S.
Nam chính là Thiếu tướng trẻ tuổi nhất Liên bang, là Tam hoàng tử, có thể lực như vậy là bình thường. Đại hoàng tử là boss cuối mà nam chính phải hạ, thể lực ngon là đương nhiên.
Nhưng Dinic là nhân vật phụ xuống đài sớm, vậy mà cũng được buff kinh khủng như vậy, hi vọng là không có chuyện gì mờ ám đẳng sau. Cô không muốn chơi mấy vở kịch hoàng tử thất lạc hay quái quỷ gì đó đâu.
Haha.
Nghĩ tới có chút sợ.
Để phân tâm chính mình, Trình Diệu Vì bắt đầu thử mấy thứ dụng cụ kì lạ để luyện thể hình kia. Mặc dù ban đầu vẫn còn không quen, nhưng khi tìm được cảm giác, cô bắt đầu high không dừng được.
Ô hồ hồ ta dùng tay không kéo được ta 300kg.
Quào, chạy 20km mà không thấy mêt.
Quào, kỉ lục chống đẩy của nguyên chủ là 2000 cái.
Quào…
Trình Diệu Vi tò mò không chịu được, cuối cùng vẫn là lấy từ trong không gian ra thanh bảo kiếm của mình, hít sâu, vung vào mục tiêu chịu tải ở trên tường. Thứ này chuyên dùng để đấm đá, chịu lực cực tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!