Chapter 174 Bạo chúa công lược (14)
Sau gần một tuần ở chung, Cảnh Trì đã quen với việc mỗi khi y thiết triều trở về, Trình Diệu Vi sẽ xuất hiện trước mặt y, sau đó bế y lên đi một vòng. Dù Cảnh Trì không hiểu mục đích của Trình Diệu Vi khi làm vậy là gì, thế nhưng y lại vô thức quen với điều đó.
Nhưng hôm nay, từ khi y thiết triều trở về tới khi dùng xong ngọ thiện, Trình Diệu Vi cũng không xuất hiện.
Cảnh Trì đoán là bởi vì cô nói răng chiều nay cô sẽ bắt đầu trị chân cho y.
Nhìn đôi chân của mình, Cảnh Trì rơi vào trầm tư.
Thực sự có thể chữa khỏi ư?
Từ lúc y bị đầu độc tới nay, từ thái y tới danh y bên ngoài, ai ai cũng nói răng loại độc này không giải hoàn toàn được. Y giữ được mạng đã là thần kì lắm rồi Nhưng Trình Diệu Vi lại nói răng cô có thể giúp y đi lại được.
Cảnh Trì có chờ mong không? Y có. Chỉ là y sợ mình quá hi vọng, ngược lại sẽ đổi lấy thất vọng, Nhưng y đã lỡ hứa với Trình Diệu Ví rồi. Hiện tại lo lảng bất an cũng không thể thay đổi được gì.
Nhưng chờ tới chiều, bên phía Trình Diệu Vi cũng không có động tĩnh gì. Lúc hỏi ra thì mới biết, chiều nay Trình Diệu Vi đã đồng ý gặp mặt Trình Khả Khả Cảnh Trì nhướn mày.
Trình Khả Khả?
Cảnh Trì đối với cái tên này có ấn tượng. Đó là người đầu tiên mà y nhm tới cho vị trí Vương phi Nhưng khi đó Thừa tướng lại lấy lý do thân thể của Trình Khả Khả không khoẻ, đại phu cũng nói là khả năng sinh sản bị ảnh hưởng, lại có bát tự không hợp, cho nên đẩy Trình Diệu Vĩ ra Y cũng điều tra qua, biết được quan hệ của Trình Diệu Vi và Trình Khả Khả trước kia không tốt. Hiện tại lại vì đồng ý gặp mặt với Trình Khả Khả mà lỡ hẹn với y?
Trình Diệu Vi đây là trốn tránh?
Ánh mắt Cảnh Trì tối đi, khiến cho hạ nhân đang quỳ dưới đất sợ tới ngừng cả thở, vội vàng cúi rạp người xuống, chỉ hận không thể tự chôn mình xuống đất luôn Cảnh Trì cười lạnh, tâm trạng cũng chùng xuống.
Y vậy mà đã hi vọng.
Y vậy mà đã thực sự mong chờ, thực sự suy nghĩ tới viễn cảnh mình có thể nhờ cô mà đi lại được.
Y vậy mà đã nghĩ nếu y thực sự đi được y sẽ trả ơn Trình Diệu Vi thế nào.
Y vậy mà lại để cho một nữ nhân xỏ mũi dắt xoay quanh.
Phó Ngạn nhìn tay của Cảnh Trì dần dần siết chặt, cảm thấy không hay rồi. Đúng lúc này, Linh Đan lại tiến vào sân. Tới trước mặt Cảnh Trì, nàng quỳ một gối xuống Chủ tử, Vương phi cho mời.
Cảnh Trì im lặng ba giây, sau đó gõ gõ tay vịn xe lăn.
Không phải nàng gặp mặt với Trình Khả Khả sao?
‘Vâng. Cho nên Vương phi nói là người nên mau qua trước khi Trình Khả Khả tới.- Linh Đan cung kính nói Cảnh Trì gõ gõ tay vịn xe lăn một chút, sau đó nói với Phó Ngạn.
Tới Đông uyển.
Vâng.
Phó Ngạn nhìn bàn tay của Cảnh Trì đã buông lỏng, trong lòng lại lần nữa phục Vương phi tới sát đất. Đây là lần thứ hai Phó Ngạn nhìn thấy Cảnh Trì bực mình tới độ này mà ngay sau đó lại bình tính lại được ngay đấy.
Quả nhiên là không nên khinh thường ai mà Không thể biết được sau này người đó sẽ làm ta ngạc nhiên tới độ nào đâu.
Lúc Cảnh Trì tới nơi, Trình Diệu Vi đang ngồi dưới gốc cây trong viện thưởng trà. Nhìn cô vô cùng thong thả thảnh thơi, ánh mắt phóng ra xa, giống như không thuộc về thế giới này.
Trong khoảnh khắc đó, Cảnh Trì có xúc động muốn vươn tay giữ cô lại Tới rồi?
Trình Diệu Vi đặt chén trà xuống, đứng dậy đi tới trước mặt Cảnh Trì Không phải ngươi nói sẽ gặp.
Chưa để Cảnh Trì nói hết câu, Trình Diệu Vi đã bế y lên, đặt y xuống chỗ cô vừa ngồi ban nấy, sau đó ngồi luôn xuống bên cạnh.
Cảnh Trì bị đặt ngồi xuống ghế, chớp chớp mắt, vẫn chưa hiểu Lúc này, Trình Diệu Vi lại vươn tay tới hầu bao của y. Cảnh Trì muốn giữ cô lại, thế nhưng không hiểu vì sao y lại ngây ra, trơ mắt nhìn cô lấy đồ ra khỏi túi Tới khi cô ngồi thẳng lại, Cảnh Trì phát hiện, cô lấy thuốc trong túi của y ra.
Trình Diệu Vi mở túi vải, lấy viên thuốc giải độc cấp tốc, đưa tới bên miệng Cảnh Trì Ăn. Cô nói Cảnh Trì hơi lùi lại, nheo mắt.
Có ý gì?
Nhanh lên. Trình Khả Khả chuẩn bị tới bây giờ, Trong đầu Cảnh Trì dường như loé lên cái gì đó, nhưng y chưa kịp bắt được. Tuy nhiên, có lẽ y cũng đã hiểu, mở miệng ngậm lấy viên thuốc kia.
Mặc dù y đã cố tránh, thế nhưng viên thuốc trong tay Trình Diệu Ví vừa tròn vừa nhỏ, dù tránh cũng không tránh được. Khoảnh khắc môi y chạm vào ngón tay Trình Diệu Vi, mắt cô hơi tối đi, thế nhưng vẫn rất trấn tĩnh thu tay về. Cảnh Trì dường như cũng biết mình khi nấy đã lỡ chạm phải tay Trình Diệu Ví, cũng có hơi gương gạo.
Không khí ái muội giữa hai người không kéo dài, Linh Noãn đã đi tới, nói Trình Khả Khả đã tới nơi, đang ở bên ngoài Trình Diệu Vi nhếch môi, kiềm chế hưng phấn trong lòng, Tới!
Nữ chính hắc hoá lên sàn.
Trình Khả Khả vừa đi tới liền nhìn thấy Trình Diệu.
Ví cùng Cảnh Trì. Ánh mắt cô ta trong thoáng chốc.
khẽ đổi, nhưng được che giấu rất tốt.
Trình Khả Khả đi tới trước mặt hai người họ, hạ mình thỉnh an. Trình Diệu Vi nhìn thấy trong mắt cô †a một tia ác ý. Đây là vì kiếp trước đã lên tới vị trí dưới một người trên vạn người, cho nên hiện tại không thích cúi đầu trước kẻ khác, nhất là khi đó là đứa em gái mình luôn luôn coi thường Tỷ tỷ đứng dậy đi. Không cần câu nệ.- Trình Diệu Vi phất tay.
Gọi là tỷ tỷ, nói là không căn câu nệ, thế nhưng Trình Diệu Vi cũng không qua đỡ, thậm chí ánh mắt còn có chút ý cười, Trình Khả Khả liền lập tức hiểu sai rằng cô đang nhạo báng cô ta, ánh mắt cũng tối đi vài phần Không ngờ tới Nhiếp chính vương cũng ở đây.
Như thế này… Trình Khả Khả nhìn Trình Diệu Vi, dường như đang ám chỉ tới nội dung thư.
Không sao.- Trình Diệu Vi mỉm cười.- Không phải tỷ nói có mứt lạnh muốn cho ta ăn thử sao? Ta cũng muốn cho Vương gia nếm thử cho nên đã gọi Vương gia tới đây. Còn có đồ của mẫu thân nữa.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!