Chương 40
Trình Ngọc lập tức quay sang nhìn Tư Dịch, thu hết nanh vuốt ban nãy về, nhanh chóng cáo trạng.
Tư Dịch, cô ta hiếp người quá đáng– Trình Ngọc chỉ Hoàng Phụng Hân.
Tư Dịch nhìn sang Hoàng Phụng Hân, hơi nhíu mày, sau đó đi tới.
Hoàng tiểu thư, tuy tôi và cô có hôn ước, nhưng giữa chúng ta có tình cảm hay không cô là người hiểu rõ nhất. Hôn ước này tôi cảm thấy có cũng được, không có cũng chẳng ảnh hưởng gì tới Tư gia, mong có hiểu rõ Hiện tại người tôi yêu là Trình Ngọc, mong cô có tự trọng, đừng tới tìm Trình Ngọc gây khó dễ nữa. Chẳng có tác dụng gì đâu, hơn nữa còn khiến tôi hận cô hơn.
Hai người bạn của Hoàng Phụng Hân tức giận, vốn muốn nói gì đó, lại bị Hoàng Phụng Hân cản lại. Hoàng Phụng Hân gật đầu.
Đây là chính miệng anh nói. Tôi cũng đã ghi âm lại. Lát nữa về sẽ đưa cho gia đình hai bên. Hôn ước này huỷ đi – Hoàng Phụng Hân chắc nịch khẳng định.
Cô Tư Dịch ngạc nhiên, hoàn toàn không dám nghĩ tới Hoàng Phụng Hân còn có cái thao tác ghi âm. Mặc dù anh biết rõ là chuyện này đã sớm lộ ra trong vòng tròn, thế nhưng người như Hoàng Phụng Hân mà đứng ra làm rõ, vậy thì biểu lộ là Tư Dịch anh đã làm ra chuyện gì đó cực kì quả quất không thể dung thứ được.
Hoàng Phụng Hân xưa nay là một quý tiểu thư dù xinh đẹp tài giỏi nhưng chỉ hứng thú với công việc. Yến hội không đi, bạn bè cũng chỉ có vài người. Mỗi lần cô xuất hiện thì chỉ đến cho có rồi về, cũng chẳng giao lưu với ai. Nhưng điều đó không biểu lộ là có nhiều người không ưa cô, mà là hoàn toàn ngược lại. Thành tựu của Hoàng Phụng Hân trong ngành y dược nhiều tới độ cô gần như trở thành quốc bảo, được người người ngưỡng mộ. Trong giới, số người hâm mộ và muốn nịnh bợ cô nhiều vô kể.
Nếu vị Hoàng Phụng Hân luôn luôn im lặng ấy lúc này đột ngột xác minh tin tức anh hẹn hò với Trình Ngọc, huỷ đi hôn ước, vậy thì danh tiếng của Tư Dịch trong vòng sẽ hết đường cứu vān.
Tư Dịch vốn muốn nói gì đó, nhưng nhìn sang Trình Ngọc, cuối cùng lại cắn răng.
Cô muốn làm gì thì làm. Hiện tại người tôi yêu là Trình Ngọc.
Hoàng Phụng Hân bỏ lại ghi âm vào túi áo khoác, sau đó nhún vai.
Anh yêu ai mặc kệ anh, làm như tôi quan tâm.- Cô đưa mắt nhìn sang nơi khác. Ngay từ đầu, lý do mà tôi đồng ý hôn ước với anh cũng chẳng phải là bởi vì tôi thích anh hay gì.
Hoàng Phụng Hân, cô đừng mạnh miệng: – Trình Ngọc lúc này lại bước ra. – Nếu năm đó cô không thích Tư Dịch, sao lại đồng ý hôn ước? Nếu không thích anh ấy, thì tại sao cô lại làm khó tôi khi tôi muốn cô rời xa anh ấy? Theo tôi thấy, cô đây là đang muốn giữ mặt mũi cho bản thân mà thôi. Nếu không phải vì cô, Tư Dịch và tôi đã sớm ở bên nhau, sao phải chờ tới bây giờ?
Hoàng Phụng Hân nhìn Tư Dịch, thấy anh ta không nói gì, điệu bộ cũng hoàn toàn đồng ý với lời của Trình Ngọc. Đại ý chính là năm đó, khi Tư Dịch vẫn còn là một đứa con ngoan, hoàn toàn không dám phản kháng bà Tư, vì hôn ước này mà không dám thổ lộ với Trình Ngọc mình thích từ lâu, cuối cùng nuối tiếc sang Mỹ, chờ đợi mấy năm trời lại phát hiện Trình Ngọc đã ở cùng một chỗ với Sở Vĩnh D
ương.
Toàn bộ những điều này đều bị quy lên người Hoàng Phụng Hân.
Hoàng Phụng Hân thở dài,
Ngu xuẩn. May mà chưa kết hôn.
Cô còn không biết xấu hổ nghĩ tới chuyện kết hôn? Vậy mà còn nói không thích Tư Dịch.- Trình Ngọc cười khẩy.
Hoàng tiểu thư, dù sao đi nữa thì hiện tại tôi và cô cũng chấm dứt. Mong cô đừng bám dính lấy tôi và Trình Ngọc nữa. – Tư Dịch chân thành nói.
Hoàng Phụng Hân nhìn hai con người tự biên tự diễn đứng trước mặt, cảm thấy rất nhàm chán vô vị. Nhưng dù vậy, cô cũng là một con người. Bị kẻ khác khinh thường chế giễu, cô cũng sẽ cảm thấy tức giận. Hoàng Phụng Hân thực sự không phải là một quả hồng mềm muốn bóp thì bóp. Cô cũng là một vị tiểu thư của nhà danh giá, được giáo dục đàng hoàng. Cô nhàn nhạt nói.
Tư Dịch, anh đang hơi tự đề cao bản thân rồi đấy.
Cô nói cái gì?
Trước kia tôi đồng ý hôn ước, nguyên nhân đơn giản là bởi vì tôi thấy gen của anh tốt, sau này sinh ra con nhất định thông minh. Nhưng hiện tại tôi thấy được, là tôi sai rồi. Cha ruột của anh thay vì là ông Trình 10 107 thì lại là một gã đàn ông bán hoa, IQ chỉ ở mức 83. Hiện tại, anh không đọ lại được với Tư Phàm trong cuộc chiến gia tộc cũng thể hiện bản lĩnh anh yếu kém. Loại như anh, nếu tôi kết hôn, sinh con ra, vậy thì xác suất nó thừa hưởng 1Q của tôi chỉ là 50 50. Quá mạo hiểm. Tôi không điên. – Hoàng Phụng Hân nhàn nhạt nói.
Cô!- Tư Dịch bị nói tới đỏ bừng mặt. Anh ta không ngờ Hoàng Phụng Hân có thể chính miệng nói ra những lời như vậy ở đây, vạch trần thân thế của anh ta. Quan trọng hơn, là trước mặt Trình Ngọc.
Anh thua Tư Phàm, là yếu kém. Anh mù quáng bảo vệ cho một người mà không nghe ý kiến từ hai bên, cũng là yếu kém. Anh vì tình yêu mà chấp nhận bỏ đi gia tộc, đó là ngu xuẩn. Loại như anh nếu có con, bất kể là di truyền hay dạy dỗ con cái, cũng đều không ra sao. – Hoàng Phụng Hận bồi thêm.
Hai cô bạn đứng cạnh không biết là nên cười hay nên cần Hoàng Phụng Hân lại. Bọn họ cũng không biết là trước kia có đồng ý hôn sự lại là vì cái lý do này. Bọn họ cũng tưởng Hoàng Phụng Hân là thực sự thích Tư Dịch. Hiện tại nghĩ… trước đó bọn họ lo cho Hoàng Phụng Hân là vì cái gì vậy? Tư Dịch và Trình Ngọc đều bị Hoàng Phụng Hân nói tới ngu người. Cô rất cuộc là nghĩ cái gì trong đầu vậy chú?
Vậy cho nên, Trình tiểu thư và Tư nhị thiếu gia sau này muốn yêu đương hay làm gì không phải việc của tôi. Đừng làm phiền cuộc sống riêng tư của tôi. Cảm ơn.
Nói xong, Hoàng Phụng Hân nhanh chóng xoay người bỏ đi, để lại Trình Ngọc và Tư Dịch không biết nói gì. Ra tới đại sảnh, Hoàng Phụng Hân lại thấy Trình Diệu Vi, lúc này đang đứng cùng Sở Nhân Kiệt trò chuyện. Mặc dù hai người đều đứng rất xa, thế nhưng Hoàng Phụng Hân có thể thấy được, không khí giữa cả hai cực kì thoải mái gần gũi, giống như
Nhìn xem, kia không phải là
Trình Diệu Vi sao?
Phải. Dù nói là con nuôi, nhưng nhìn xem. Khí chất đó còn giống tiểu thư gia giáo hơn cả Trình Ngọc. Chưa kể, hiện tại trình độ học vấn lẫn nghiệp vụ đều hơn Trình Ngọc kia.
Tôi nghe nói ở công ty, ai ai cũng yêu quý cô ấy, không như vị nào đó. Ý mình là tiểu thư liền ăn hiếp nhân viên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!