Theo tư duy quán tính thì cô cho rằng đó là Lục Hướng Bắc nhưng lại không phải.
Giọng nói lạ lẫm, hơi thở lạ lẫm, vòng ôm lại lẫm.
Cô cố gắng ngẩng đầu nhìn thì hình như có quen biết..
Lục lọi trong đầu một lúc mới nghĩ ra tên anh ta là Hạ Tử Tường.
Cô sống ở đâu tất nhiên không liên quan đến Harry nhưng hình như cũng không liên quan gì đến anh ta..
"Xin cho qua, cám ơn!" – Cô gạt cánh tay anh ta ra.
"Thì ra anh cũng không phải là bạn cô ấy!" – Harry nhìn ra Hạ Tử Tường và Đồng Nhất Niệm không quen nhau liền đưa tay ra đỡ cánh tay cô dìu cô ra bên ngoài.
"Đứng lại! Bỏ tay khỏi người cô ấy ra!" – Hạ Tử Tường đuổi theo tóm lấy cánh tay còn lại của cô.
Đồng Nhất Niệm như bị hai người giằng co qua lại, cô vô lực cảm thấy buồn cười: "Cả hai người đều buông ra!"
"Không!" – Cả hai người đều nhìn nhau hằm hằm giống như đối phương là đại sắc lang vậy.
"Tôi là bạn của chồng cô ấy!" – Hạ Tử Tường nắm chặt cánh tay Đồng Nhất Niệm nói.
"Cô ấy kết hôn rồi sao?" – Harry rõ ràng rất bất ngờ hơn nữa còn có chút thất vọng nhưng nhanh chóng nói: "Ai tin anh chứ! Anh gạt người à!"
"Không tin cậu có thể hỏi cô ấy!" –Hạ Tử Tường lắc lắc người đã đã mềm oặt của Đồng Nhất Niệm: "Cô nói đi, tôi có quen chồng cô mà để tôi đưa cô về! Đừng có theo tên quỷ tây xa lạ này, nguy hiểm lắm!"
Harry không vui: "Gọi ai là quỷ tây chứ? Đi với ai nguy hiểm chứ? Còn chưa biết anh là người nào đâu đấy, nói không chừng là một tên cưỡng bức người ta cũng nên ý chứ!"
"Anh.." – Hạ Tử Tường ăn phải cục tức, nhìn con heo chết kia, đã có mấy người thích xem chuyện vui đang nhìn về phía này vì thế nên gật đầu: "Được, chúng ta ai cũng không đi, cứ đứng chờ ở đây đợi chồng cô ấy đến đón!"
"Được! – Harry cũng không hề yếu thế.
Hai người đàn ông liền ngồi xuống hai bên Đồng Nhất Niệm ngồi, ai cũng không muốn nhượng bộ, mỗi người kẹp một bên.
Hạ Tử Tường buồn chán lấy di động ra gọi:" Alô, anh Lục phải không? Tôi là Tử Tường, xin hãy đến đây ngay, vợ anh uống say rồi, anh mà không đến thì cô ấy sẽ đi theo một người nước ngoài đấy, có xảy ra chuyện gì tôi cũng không dám bảo đảm đâu, tôi sắp không chống đỡ nổi rồi! "– Nói xong, anh liền báo ra địa chỉ của quán ba.
Một đám người vốn cùng Hạ Tử Tường đến uống rượu bây giờ nhìn thấy anh ta ngồi đó không động đậy bắt đầu cảm thấy kỳ lạ.
Một cô gái ăn mặc trang điểm dịu dàng tiến đến ngồi trên chỗ để tay ghế, chống một tay lên vai anh ta, giọng nói yêu kiều:" Hạ thiếu, xảy ra chuyện gì vậy? Nhiều người đang chờ anh kìa! "
" Mọi người chơi trước đi, tôi một lúc nữa sẽ qua! "– Hạ Tử Tường cũng không thèm nhìn cô ta, hai mắt chỉ nhìn Harry và Đồng Nhất Niệm, sợ Harry sẽ có hành động gì.
Người con gái đó đúng là không hiểu chuyện, tự cho rằng thời gian này được sự quan tâm của Hạ thiếu nên có chút được sủng mà kiêu ngạo, lắc lắc người dán ngực lên người anh ta rên rỉ:" Hạ Thiếu.. "
Còn chưa nói xong Hạ Tử Tường đã cau mày không chút khách khí:" Biến đi, đừng để tôi nói lần thứ hai! "
Cô gái kia giờ mới mất hứng rời đi, trước khi đi còn nhìn Đồng Nhất Niệm một cái.
Trên mặt Harry hiện lên nụ cười nhạo báng và khinh thường còn mang theo thâm ý gì đó nhìn bóng dáng cô gái kia rời đi, hắng giọng.
" Cậu hắng cái gì mà hắng? "– Hạ Tử Tường có chút tức giận vì bị mất mặt trước tên quỷ tây này, đúng là làm mất mặt đất nước mà! Anh ta có chút căm hận người con gái kia!
Harrry cười ngấm ngầm làm mặt Hạ Tử Tường co lại càng chặt.
Nhưng không lâu sau một người mặt còn cau có hơn đã xông vào đó là Lục Hướng Bắc..
" Niệm Niệm! Niệm Niệm! "– Anh vừa vào đã nhìn thấy Đồng Nhất Niệm nằm lệch người trên sa pha liền lập tức dùng tất cả khí thế bá đạo đè nén xông vào giữa ba người nhanh chóng bảo vệ Đồng Nhất Niệm vào trong lòng.
Harry liếc anh một cái:" Anh đúng là chồng cô ấy sao? "
Lại có người chất vấn anh vấn đề này!
Phản ứng đầu tiên của Lục Hướng Bắc là phẫn nộ nhưng lại bị câu hỏi tiếp theo của Harry hỏi trúng:" Anh nói anh là chồng cô ấy là thật sao? Anh lấy gì làm chứng cứ đây? Ai biết được nhỡ anh và anh ta là hợp tác lừa tôi thì sao? Sao tôi lại cảm thấy hai người không giống vợ chồng nhỉ? "
Hạ Tử Tường vừa nghe liền phát hỏa, mắng chửi:" Cậu TM từ đâu đến thì biến về đó đi, ai cần phải lừa cậu làm gì chứ? "
" Tôi chỉ là không muốn cô gái này bị tổn thương thôi. "– Harry thành thật rất có chính nghĩa nói hơn nữa còn rất có nguyên tắc, việc đã nhận định thì sẽ không dễ dàng thay đổi.
Lục Hướng Bắc lại bình tĩnh lại bất ngờ có một cảm giác bi thương không nên xuất hiện trên người anh đang dần nảy sinh trong lòng. Đúng thế anh lấy chứng cứ gì để chứng minh anh và Đồng Nhất Niệm là vợ chồng thân thiết ngoài quyển sổ đỏ kia ra chứ? Mà thường thì ai lại có thói quen mang theo quyển sổ đó bên người chứ..
Harry nói xem ra bọn họ không giống vợ chồng vậy thì vợ chồng thì nên như thế nào chứ? Anh và Đồng Nhất Niệm vốn là hai người xa lạ của hai thế giới, hơn nữa cuối cùng liệu có giống như hai đường thằng giao nhau, sau khi nhanh chóng giao nhau liền kéo dài đến vô hạn sao? Vậy thì sẽ là càng ngày càng xa rồi, mãi mãi sẽ không thể kéo gần khoảng cách được..
Trong tim bỗng nhiên xuất hiện một màn lạnh lẽo.
Anh gật đầu với Harry:" Để tôi chứng minh! "– Anh quỳ xuống nhự nhàng vỗ lên mặt Đồng Nhất Niệm:" Niệm Niệm, Niệm tỉnh lại đi, chúng ta về nhà! "
Anh thật sự không dám chắc, nếu như Đồng Nhất Niệm lúc này giận giữ với anh không thừa nhận anh là chồng cô, thì liệu anh có thật sự phải quay về lấy giấy đăng ký kết hôn đến đây không..
Vừa đau lòng lại vừa cảm thấy tình cảnh này buồn cười, anh thế mà lại phải ở trước mặt người lạ chứng minh quan hệ vợ chồng của anh và cô. Vợ không phải là người thân cận nhất trên thế gian sao? Càng buốn cười là cái quan hệ này đúng thật là có nguy cơ không chứng minh nổi..
Đồng Nhất Niệm tuy say bí tỉ nhưng vẫn nghe thấy bọn họ tranh luận, hình như cái người tên nước ngoài kia và Hạ Tử Tường đều không để mình về nhà nhất quyết dòi Lục Hướng Bắc đến đón, khi Lục Hướng Bắc vỗ mặt cô cô liền cau mày tỉnh lại, đã ở đây lâu rồi cũng thấy chán, cô say đến hồ đồ hình như không nhớ nổi đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy bốn bề đều đau, trong dạ dày đau rát, trong tim cũng đau, cô chỉ muốn tìm một nơi để nghỉ ngơi ngủ một giấc, ngủ dậy rồi có thể sẽ không sao nữa..
Thứ đầu tiên xuất hiện trong đầu cô là tấm đệm trong phòng kính ở nhà, cô rất muốn nằm ườn trên tấm đệm đó ôm lấy cái gối ôm mềm mại dựa vào tấm đệm mềm mại dày dày, như vậy chắc sẽ rất thoải mái, rất thoải mái..
Vì thế, cô nghiêng ngả đứng dậy, tóm lấy cánh tay Lục Hướng Bắc, cau mày nói với Harry và Hạ Tử Tường:" Bây giờ anh ấy đến rồi, tôi có thể về được chưa? "
Lục Hướng Bắc không ngờ cô lại hợp tác như vậy còn Harry có chút bất ngờ, không ngờ là anh ta đúng là chồng của cô..
Chỉ nhìn thấy Lục Hướng Bắc không chút do dự ôm lấy Đồng Nhất Niệm ra khỏi quán ba, mặt Hạ Tử Tường mang chút sắc mặt không chút khách khí với người bạn nước ngoài:" Thế nào? Cậu thua rồi nhá! "
Harry lại không hề tỏ ra yếu thế:" Người đàn ông để vợ mình một mình đến quán ba uống rượu say thì cũng không phải là người đàn ông tốt gì! "
Cả đường từ quán ba đến nhà Đồng Nhất Niệm luôn yên lặng cuộn tròn trên ghế xe như một con mèo hít thờ đều đều chỉ là trong hơi thở toàn là mùi rượu.
Có vẻ cô đã uống rất nhiều..
Lông mày Lục Hướng Bắc dần xoắn lại.
Lái xe thẳng về đến nhà cô vẫn chưa tỉnh, cơ thể vẫn trong tư thế cuốn lại như vậy làm anh rất muốn cấu cô một cái, anh biết sự nỗ lực trong suốt ngày vừa qua có thể vì việc ngày hôm nay mà biến thành bọt biển hết..
Mở cửa xe ôm lấy cô lên thẳng lên lầu vào phòng ngủ.
Dáng vẻ say của cô rất đáng yêu, tuy cau mày nhưng theo tiềm thức vẫn dựa vào nơi ấm áp trên người anh. Khi anh đặt cô lên giường liền hôn lên mắt cô hít sâu hưởng thụ một chút. Khi anh đứng dậy thì đôi mày cau lại của cô lại giãn ra.
Một sự mềm mại dịu dàng lướt qua trái tim anh.
Dường như cả thế giới trở lên yên tĩnh chỉ có sự hít thở của anh và cô quyện vào nhau cùng thiêu đốt quấn quýt lấy nhau..
Nhưng anh biết sự yên tĩnh này chỉ là tạm thời, không biết cô sau khi tỉnh lại sẽ có sự lạnh lẽo như thế nào..
Anh than thầm đóng cửa lại để cô nghỉ ngơi.
Đầu rất đau..
Đó là cảm giác đầu tiên của Đồng Nhất Niệm khi tỉnh dậy.
" Nước.."– Cô mơ hồ kêu ra một tiếng, khát vọng muốn uống nước khi tỉnh dậy sau khi say là rất lớn.
Lục Hướng Bắc bên cạnh cô liền phát hiện ra ngay, trên tủ đầu giường đã chuẩn bị sẵn nước, là người thường chìm trong rượu nên anh rất hiểu cảm giác khát nước của người sau khi say.
Đồng Nhất Niệm cảm thấy bản thân như sa mạc khô cằn, nhanh chóng uống nước lọc mát lạnh vào làm cho bụng thấy dễ chịu hơn nhiều, nước mát nhanh chóng chảy vào làm cơ thể cũng tỉnh táo hơn.
Cô say rồi..
Tối qua uống rượu tại quán ba gặp được một anh chàng người nước ngoài đẹp trai và còn có anh chàng Trung Quốc Hạ Tử Tường đẹp trai nữa, cuối cùng là Lục Hướng Bắc đến đón cô..
Lục Hướng Bắc..
Cô nhớ lại chuyện anh nói dối để đi gặp Oanh Oanh, cô vì thế nên mới đi uống rượu, trong lòng lại đau như bị đâm một nhát..
Cuối cùng cô cũng ý thức được việc cô đang ngủ trên giường trong phòng ngủ của nhà mình còn Lục Hướng Bắc thì ngủ cạnh cô..