Sau khi nói xong, cô cũng chẳng thèm quan tâm đến phản ứng của Lục Hướng Bắc mà đóng cửa "rầm" một cái, tự mình đi làm.
Bình thường cô và Lục Hướng Bắc đi làm cùng nhau, anh là phó tổng giám đốc công ty còn cô là trợ lý của anh kiêm giám đốc phòng thư ký.
Ba cô sắp xếp như vậy vì muốn để cô học tập anh để quản lý công ty cho tốt, ngoài ra còn một ý đồ khác. Giữa tổng giám đốc trẻ tuổi và thư ký hình như hay có một vài câu chuyện ám muội, để cô quản hết các thư ký chính là để loại bỏ hết tin đồn này.
Đồng Nhất Niệm cảm thấy thật buồn cười, nếu như trái tim người đàn ông không đặt ở chỗ cô thì để cô quản hết những người phụ nữ quanh anh là đủ rồi sao? Phụ nữ trên đời rất nhiều cô có thể quản được hết sao?
Cũng may con thỏ Lục Hướng Bắc này lại không thích ăn cỏ gần hang, vì vậy, khi ở công ty, hai người bọn họ lại có thể ngầm phối hợp với nhau tạo nên hình ảnh một đôi vợ chồng ân ái, rất xứng đôi.
Hai năm trở lại đây, ba cô dần dần giao quyền hành cho Lục Hướng Bắc, trên danh nghĩa anh là phó tổng giám đốc nhưng thực ra đã dần dần ngồi lên vị trí tổng giám đốc rồi. Ba cô, trừ việc thứ sáu hàng tuần đến công ty nghe báo cáo như đi thị sát ra thì công ty giống như đã là thiên hạ của Lục Hướng Bắc rồi.
Văn phòng của cô nằm bên cạnh văn phòng của Lục Hướng Bắc, bên trên có một tấm biển ghi trợ lý phó tổng tài và giám đốc phòng thư ký Đồng.
Chức danh này vì quá nhiều chữ đã dẫn đến việc để hợp với những tấm biển khác một cách ngay ngắn và hợp mỹ quan nên không ghi đầy đủ họ tên của cô mà chỉ ghi họ thôi.
Từ thang máy muốn đi đến văn phòng của cô và Lục Hướng Bắc phải đi qua khu vực của thư ký tổng tài. Thư ký của Đồng thị quốc tế khác với thư ký công ty khác là vì Đồng Nhất Niệm là giám đốc phòng thư ký cho nên tất cả những bình hoa muốn lấy thân phận thư ký để tiếp xúc tổng giám đốc hoặc giám đốc các bộ phận để tạo quan hệ đều bị chặn từ ngoài cửa.
Thư ký của Quốc tế Đồng thị, mỗi người đều có năng lực thực sự. Các thư ký đều rất chăm chỉ, trước khi Lục Hướng Bắc và cô đến thì bọn họ đã đến trước rồi.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, vừa vào đến khu vực thư ký thì các thư ký trong bộ đồng phục ngay ngắn đều đứng dậy chào cô, cô nở nụ cười cứng cỏi của nghề nghiệp gật đầu với họ. Không ngờ lại phát hiện trong đó có thêm một gương mặt mới, hơn nữa còn là một gương mặt mới trẻ trung,xinh đẹp, thanh khiết.
Mới chỉ một tuần không đi làm thôi mà công ty đã tuyển người mới rồi sao? Cô là giám đốc phòng thư ký mà tại sao không ai nói với cô một tiếng chứ?
“Di Đóa, theo tôi vào trong.” Sắc mặt cô của cô vẫn như bình thường.
Di Đóa là bạn tốt của cô, vừa tốt nghiệp cô liền giới thiệu bạn vào Đồng thị quốc tế làm việc, từng bước vững chắc thăng tiến lên đến tầng cao nhất của Đồng thị. Cô đã làm thư ký của Lục Hướng Bắc được một năm rồi. Di Đóa dường như đã biết Đồng Nhất Niệm gọi cô vào là vì việc gì. Đóng cửa cẩn thận, sau đó ôm lấy cô nịnh nọt: “Niệm Niệm, cuối cùng thì cậu cũng chịu đi làm rồi. Cậu có biết rằng tớ nhớ cậu nhiều lắm không?"
Đồng Nhất Niệm ném cho cô một ánh mắt lạnh lùng: “Tiểu thư này, chẳng phải tối qua chúng ta mới gặp nhau sao?” Tối hôm qua, chính là tại nơi ở mới, Di Đóa trước khi đi vẫn không quên ném cho cô biểu hiện vô cùng sắc tình. Di Đóa cười giễu cợt: “Ừ ha, đúng vậy, tớ quên mất… Phải rồi, tại sao sắc mặt cậu lại kém như vậy? Đêm qua vui sướng quá độ sao?" Di Đóa quyết định chuyển chủ đề.
Sắc mặt Đồng Nhất Niệm càng ngày càng lạnh: “Thư ký Di Đóa, bây giờ là giờ làm việc mà lại thảo luận vấn đề không lành mạnh, trừ thưởng tháng này!”
“Đừng như vậy mà! Chúng ta là ai chứ? Cậu nói xem về phương diện đó của Lục tổng có phải là rất lợi hại không?” Di Đóa để lộ bộ dạng đen tối của mình.
“Hai tháng!” Đồng Nhất Niệm nhấc điện thoại định gọi cho phòng tài vụ.
**********Hết chương 7