Trên mặt Mộng Dao hiện ra nụ cười, khiến gương mặt vốn tuyệt đẹp càng khuynh thành quyến rũ.
Sau khi biết được Phương Thần sẽ tham gia khảo hạch Thất Phong lần này, nàng quyết định sang đây xem Phương Thần thi đấu, sau đó lại kéo hắn vào Đệ Nhị Phong!
Như thế thì ngày sau dù thân thể Túng Dục của nàng bộc phát nữa cũng không có việc gì.
"Là Mộng Dao sư tỷ!"
"Trời ơi! Thật sự là Mộng Dao sư tỷ! Sao Mộng Dao sư tỷ lại đến ngoại môn?"
"Xem ra là đến quan sát khảo hạch Thất Phong lần này!"
Là mỹ nhân trong Băng Hỏa Song Kiêu của Thiên Vũ Thần Tông, thanh danh của Mộng Dao cực lớn, gần như không ai không biết không người không hay.
Hơn nữa dung nhan và dáng người tuyệt thế của nàng còn làm người ta điên cuồng, là tình nhân trong mộng của không biết bao nhiêu người.
Mộng Dao không có sự ngông nghênh của một thiên tài, nàng nhìn lướt qua dưới đài một vòng, những đệ tử được nàng liếc nhìn đều vô cùng kích động, trái tim đập mạnh liên hồi.
Họ rất chờ mong cuối cùng đôi mắt xinh đẹp của Mộng Dao sẽ rơi lên người mình, thế thì đời này họ đã thỏa mãn.
Nhưng Mộng Dao chỉ nhìn lướt qua họ một cái rồi dừng lại trên người Phương Thần.
Khi nhìn thấy Phương Thần thì mắt nàng lập tức sáng lên, sau đó nháy mắt quyến rũ với hắn một cái.
Nhưng vị trí của Phương Thần không chỉ có một mình hắn mà còn có không ít người.
Cái nháy mắt này lập tức làm mọi người ở gần Phương Thần ngơ ra, sau đó thì trở nên hưng phấn và điên cuồng!
"Cái nháy mắt của Mộng sư tỷ nhất định là cho ta!"
"Chó má! Rõ ràng là cho ta!"
"Nhất định là ta! Ta anh tuấn tiêu sái như vậy, chắc chắn Mộng sư tỷ coi trọng ta!"
"Là ta!"
Họ tranh đến đầu rơi máu chảy vì quyền sở hữu một cái nháy mắt.
"Tất cả im miệng cho ta!" Tùy tùng của La Ngạo nhìn họ chằm chằm và nói: "Các ngươi là thứ gì?! Mộng sư tỷ nhất định là nháy mắt với lão đại! Các ngươi cũng xứng tranh à!"
La Ngạo cũng bị Mộng Dao làm cho thần hồn điên đảo, trong lòng càng kích động.
"Chắc chắn Mộng sư tỷ đã nghe nói về ta nên mới cố ý đến xem khảo hạch Thất Phong lần này, nhất định là vậy!" Trong lòng gã thầm nói, sau đó ánh mắt trở nên rất kiên định: "Ta nhất định phải biểu hiện thật tốt, sẽ không để Mộng sư tỷ thất vọng."
Nhìn thấy đám người xung quanh say mê Mộng Dao, trong lòng Tô Uyển Nhi tràn đầy đố kị.
Ả ta cảm thấy Mộng Dao hơi quen mắt, nhưng nhất thời lại không nhớ ra.
Trước đó mặc dù ả ta đã gặp Mộng Dao, nhưng chỉ nhìn thấy nửa bên mặt và bóng lưng.
Cộng thêm trong mắt ả thì Phương Thần chỉ là thứ tạp chủng đê hèn, tất nhiên sẽ không liên tưởng Mộng Dao cao quý và hắn với nhau.
Trong một căn phòng khác, Lâm Tuyết Nghiên cũng có mặt.
Chỉ là nàng ấy không lộ diện mà đứng trên một lầu cao thấy rõ được cảnh này.
Nhìn thấy Mộng Dao liếc mắt đưa tình với Phương Thần, trong mắt nàng ấy tràn đầy bất đắc dĩ.
Trong khoảng thời gian gần đây Mộng Dao luôn muốn đi gặp Phương Thần, nhưng đều bị nàng ấy ngăn lại.
Nàng ấy vốn nghĩ Mộng Dao sẽ quên đi tên này, nhưng không ngờ vẫn đến vì hắn.
Nhìn qua Phương Thần, trong lòng nàng ấy hung tợn nói: "Phương Thần, Ta nhất định sẽ không để Mộng Dao mắc bẫy của ngươi!"
Trong một cao lầu khác, La Vân cũng tới.
Nhìn thấy Mộng Dao, hắn ta hơi kinh ngạc đồng thời trong mắt lóe lên một tia dục vọng.
Trong Thiên Vũ Thần Tông này có ai không muốn giành được vật báu Mộng Dao này, tất nhiên hắn ta cũng muốn. Thậm chí lúc trước hắn ta lựa chọn gia nhập Đệ Nhị Phong cũng có một phần nguyên nhân là vì nàng.
"Sao nàng cũng tới đây?" La Vân nghi ngờ nhìn qua khuôn mặt quyến rũ tuyệt đẹp của Mộng Dao.
Chẳng qua dù hắn ta nghĩ nát óc cũng không đoán được nguyên nhân, chỉ có thể khẽ lắc đầu lẩm bẩm: "Thôi, có lẽ nàng tới để xem ngoại môn khảo hạch thôi."
Hắn ta nhắm ngay vào Phương Thần: "Hình như tu vi của tên tạp chủng này có tiến bộ, thú vị lắm. Trên người hắn nhất định có bí mật gì đó, để tạp chủng này bị loại trước rồi lại bắt giữ. Ta phải tra khảo hắn ta để hỏi ra bí mật hắn khôi phục."
Nghĩ tới đây, hắn ta cười dữ tợn một tiếng.
Vì khảo hạch Thất Phong lần này mà hắn ta đã chuẩn bị nhiều thứ, có tự tin tuyệt đối khiến Phương Thần không qua được cả cửa ải đầu tiên!
Phương Thần không biết mình đã bị không ít người để mắt tới, đối mặt với cái nháy mắt của Mộng Dao, hắn thầm cười khổ một tiếng xem như không thấy gì cả.
Cùng lúc đó, trưởng lão chủ khảo đứng dậy tuyên bố: "Được rồi, đều an tĩnh lại, khảo hạch Thất Phong chuẩn bị bắt đầu."
Lời này vừa nói ra, phía dưới lập tức yên tĩnh trở lại.
Trưởng lão chủ khảo tiếp tục nói: "Khảo hạch Thất Phong có tổng cộng ba ải, ải thứ nhất là thiên phú, ải thứ hai là ý chí, ải thứ ba là lôi đài."
"Chỉ cần qua được hai ải đầu trong ba ải là được tiến vào Thất Phong nội môn, chẳng qua ải lôi đài thứ ba có phần thưởng phong phú, có lợi ích không nhỏ sau khi các ngươi vào nội môn."
Phía dưới có người hỏi: "Trưởng lão! Ban thưởng là cái gì?!"
Trưởng lão chủ khảo nói: "Tám người đứng đầu đều lấy được một cây cỏ Lạc Linh cấp hai để gia tăng tu vi, bốn người đứng đầu lấy được ba cây! Người đứng đầu không chỉ đạt được năm cây cỏ Lạc Linh mà còn có ban thưởng đặc thù!"
Nói đến đây, ông ta lộ ra nụ cười thần bí.
Mọi người lập tức tò mò, ban thưởng đặc thù này sẽ là cái gì? Chẳng lẽ là một cái thơm của Mộng sư tỷ!
Có người thầm mơ mộng trong lòng.
Trưởng lão chủ khảo mỉm cười và nói: "Ban thưởng đặc thù lần này do Mộng sư điệt cung cấp, là một viên Vân Tiên Đan cấp ba!"
Lời này vừa nói ra, bên dưới lập tức rối loạn lên.
"Ta không nghe lầm chứ, Vân Tiên Đan! Đây là đan dược thiết yếu để bước vào Hậu Thiên cảnh, nó cực kỳ quý giá, cho dù là đệ tử nội môn cũng phải bỏ ra rất nhiều mới lấy được!"
Bên ngoài rất khó tìm được Vân Tiên Đan, chỉ có đại tông giống như Thiên Vũ Thần Tông mới có không ít.
Đương nhiên dù có không ít thì cũng cực kỳ khan hiếm đối với Thiên Vũ Thần Tông, không phải đệ tử nào cũng lấy được.
Điều này cũng dẫn đến không ít tu sĩ cả đời chỉ có thể ở lại Tụ Linh cảnh, không cách nào bước thêm một bước.
Đám người kích động, trong mắt bốc lên ngọn lửa nóng.
Có lẽ đây sẽ là cơ hội để họ một bước lên trời.
Trong đó La Ngạo là kích động nhất, cho dù là La gia hùng mạnh thì cũng rất khó kiếm được một viên Vân Tiên Đan.
Nếu có viên linh đan này thì gã sẽ bước vào Hậu Thiên cảnh càng nhanh.
"Quả nhiên Mộng sư tỷ đến vì ta, ta là người có triển vọng đoạt giải quán quân lần này. Trừ ta ra thì ai có thể lấy được viên linh đan này?!" Trong lòng gã rất kiên định, cảm thấy Mộng Dao tới đây vì mình.
Trong mắt Phương Thần cũng hiện lên một tia sáng, Vân Tiên Đan cũng rất quan trọng đối với hắn.
Nhìn thấy khí thế của các đệ tử dâng cao, trưởng lão chủ khảo rất hài lòng.
Nhưng không ai chú ý tới ánh mắt ông ta đột nhiên tùy ý liếc nhìn Phương Thần đằng xa, nhưng rất nhanh đã thu lại không để ai phát hiện.
Ông ta từ tốn nói: "Được rồi, hiện tại bắt đầu tiến lên báo danh nhận lấy số thứ tự chuẩn bị ải khảo hạch đầu tiên."
Lập tức có cả trăm đệ tử xuất hiện, mỗi người bưng một cái hộp gỗ bước lên phía trước.
Có hơn năm ngàn người tham gia khảo hạch Thất Phong, nhưng tốc độ báo danh để rút thăm cũng không chậm.
Phương Thần xếp gần cuối, sau thời gian một nén hương mới đến phiên hắn.
Hắn nghe gọi tên mình thì mới bắt đầu rút thăm, tay vừa luồn vào liền đụng phải một trang giấy.
Phương Thần không suy nghĩ nhiều đã trực tiếp cầm lấy tờ giấy đó rồi đi qua một bên.
Mở ra xem là số 5,321.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!