Long Ngạo Địch nhếch khóe môi lạnh như băng, cặp đồng tử đỏ như máu kia nhìn chằm chằm vào Lạc Tử Dạ, vẻ mặt không rõ là đang vui hay đang giận
Hắn nói: “Quả thật bản tướng quân rất để ý đến việc tin tức kia là thật hay giả! Thế nhưng chỉ cần Thái tử hiểu rõ, hẹn ước với bản tướng quân không phải chuyện có thể xem nhẹ, như vậy là được rồi!”
Hắn nói vậy là để cảnh cáo Lạc Tử Dạ, nếu như nàng dám giở trò gì với hắn, sau khi hắn làm được chuyện kia mà nàng không giết Phượng Vô Trù, vậy tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cho Lạc Tử Dạ!
Lạc Tử Dạ nghe thấy hắn nói vậy, nàng thu hồi biểu cảm thiểu2đúng đắn của mình, nghiêm mặt nói: “Xin Tướng quân yên tâm, bản Thái tử cũng không phải là người nói không giữ lời! Vài ngày nữa, ta sẽ đưa mạng chó của Phượng Vô Trù đến phủ Tướng quân!”
Đương nhiên bây giờ nàng phải tỏ vẻ nghiêm túc, dù sao Vân thừa tướng vẫn chưa đi xa, nếu lúc này mà chọc giận Long Ngạo Địch, hắn phái người truy sát Vân thừa tướng thì không xong rồi! Đợi mấy ngày nữa, đến khi Vân thừa tướng chạy xa hơn rồi tính..
Còn về lời uy hiếp của Long Ngạo Địch.
Dù sao từ những ngày Lạc Tử Dạ tới nơi đây, số lần Long Ngạo Địch tính kể nàng chẳng hề ít, hai bên đắc tội nhau cũng khá nhiều, quan hệ vô cùng7tồi tệ, vì vậy nàng thật sự không sợ mối quan hệ này lại tồi tệ thêm! Chẳng sao cả, thật đó!
Long Ngạo Địch thấy nàng nói vậy thì cười lạnh một tiếng, lúc này mới xem như đã hài lòng, quay người rời đi! “Như vậy, mạt tướng đợi tin tức tốt từ Thái tử điện hạ!” Sau khi hắn đi xa, Lạc Tử Dạ mới thu hồi vẻ mặt nghiêm túc của mình, nàng nhìn Vân Tiêu Náo, hỏi: “Tiếp theo ngươi định làm như thế nào?”
“Ta muốn đi theo Thái tử! Không phải Thái tử có Thần Cơ doanh ư? Để cho ta vào đó đi mà, còn chuyện hôn ước giữa ta với Diêm Liệt thì cứ để đó là được rồi, hắn không muốn lấy ta, mà ta9cũng chẳng muốn gả cho hắn!” Vân Tiêu Náo nói thẳng.
Thời đại này đã có nữ tướng quân, cho nên Vân Tiêu Náo muốn gia nhập Thần Cơ doanh, Lạc Tử Dạ cũng không có phản ứng quá lớn.
Sau khi nàng nghe xong cũng gật gật đầu, lại nói thêm một câu: “Ngươi hiểu rõ thì tốt, dù sao ngươi cũng đang ở phủ đệ của ta, khó tránh khỏi sẽ có những lời đồn nhảm!” Dường như những cô gái thời cổ đại đểu để ý những chuyện này, dù sao thì mình hiện giờ cũng là một người đàn ông, mà Vân Tiêu Náo lại ở trong quý phủ của nàng.
“Ta không quan tâm, dù sao cũng đã đến bước đường này rồi, còn để ý cái gì nữa chứ! Đợi đến5lúc ta đi theo Thái tử, tạo ra một vùng trời cho riêng mình thì trên đời này sẽ không còn ai dám nghị luận về ta nữa!” Nói đến đây, đôi mắt Vân Tiêu Náo sáng lên.
Lạc Tử Dạ nhìn nàng rồi gật đầu nói: “Đúng vậy! Trên đời này, sở dĩ có nhiều người dám nghị luận về ngươi, ức hiếp ngươi, dùng ngôn ngữ công kích ngươi, tùy ý vu oan giá họa ngươi như vậy, suy cho cùng cũng chỉ là bởi vì ngươi không đủ mạnh mà thôi! Chờ đến khi ngươi đủ mạnh mẽ rồi, hãy dùng quả đấm của ngươi dạy cho bọn họ câm miệng!” Nói xong, nàng quay đầu bước đi
Cuộc sống này chính là như vậy, dù ngươi có làm bất cứ chuyện gì,3người không ưa người vẫn sẽ cảm thấy ngươi sai, hơn nữa còn có thể thêm mắm dặm muối, nói bậy nói bạ tận tình vu oan cho ngươi.