Cho nên gia quyết định cố gắng đáp ứng thỉnh cầu của hắn, tránh cho vương tử các ngươi nói hết lời lại bị từ chối, như thể lúng túng biết bao! Đây cũng là nỗi khổ tâm của gia!” Lạc Tử Dạ ra vẻ đứng đắn nói.
Đang yên đang lành, lời Thân Đồ Diệm nói với nàng cá thể biến thành lời “thỉnh cầu” nàng.
Sau khi nói xong, nàng lại tiếp tục nghiêm trang nói: “Gia nghĩ dù gì hắn cũng là một vương tử, nếu muốn nhường, nhường có ba chiều còn ra gì, nói không chừng truyền ra ngoài, người ta lại nói hắn hẹp hòi, vì vậy mới đề xuất ba mươi chiều, không ngờ hắn vẫn không đồng ý, chỉ nhường mười chiêu
Đúng là lãng phí hết khổ tâm3muốn giữ mặt mũi cho hắn của gia, nhường có mấy chiếu hắn còn mặc cả, bây giờ mọi người đều biết hắn là một tên quỷ hẹp hòi rồi đúng không?”
Mọi người: “...” Bọn họ không biết vương tử Thân Đồ có phải quỷ hẹp hòi hay không, nhưng tất cả bọn họ đều biết Lạc Tử Dạ là một tên vô lại không biết xấu hổ! Không ngờ là Thân Đồ Diệm nghe vậy nửa ngày cũng không tức giận
Nụ cười nơi khóe miệng lại càng thêm nghiền ngẫm, dùng một loại ánh mắt tra xét quan sát trên dưới Lạc Tử Dạ hồi lâu, hắn nhíu mày, mở miệng nói: “Thằng nhóc nhà ngươi thật sự rất thú vị, không bằng chúng ta đánh cược, nếu người thua thì đừng làm1Thái tử quái quỷ gì đó của Thiên Diệu nữa, tới Chuẩn Cách Nhĩ với ông đây, cho ngươi địa vị tương đương với vương gia! Dù sao Thiên Diệu các ngươi trên có Hoàng đế, dưới có Nhiếp chính vương, một Thái tử không quyền không thế như ngươi cũng không thể nói gì, đến thảo nguyên với ông đây, ông đây cho người dẫn hai trăm nghìn binh mã, thế nào?”
Hắn vừa nói ra câu này, tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh.
Bộ lạc Chuẩn Cách Nhĩ là bộ lạc lớn nhất và hùng mạnh nhất đại mạc bọn họ, nhưng dù sao cũng chỉ là dân du mục, số binh mã nhiều nhất không quá bốn trăm nghìn, hắn lại muốn đưa hai trăm nghìn binh mã cho6Lạc Tử Dạ, có phải hắn điên rồi không?
Không chỉ như vậy, cho dù hắn nói thật, nhưng cứ thế nói toạc móng heo chuyện Lạc Tử Dạ không quyền không thế, trực tiếp bàn về triều chính Thiên Diệu, như vậy có phải quá kiêu ngạo rồi không? Mọi người vốn cho rằng Lạc Tử Dạ sĩ diện hão, khi nghe thấy hắn nói nàng không quyền không thể nhất định sẽ nổi giận.
Nhưng nàng hoàn toàn không nổi giận, không chỉ vậy mà sau khi nghe lời này, trong lòng nàng còn rất xúc động
Mẹ, sau khi chuyển kiếp, mọi người đều biết nàng là Thái tử, có bao nhiêu người biết tình cảnh của nàng gian nan như vậy chứ, trên dưới đểu là áp lực, không thể nói bậy, lại4còn thường xuyên phải ẩn giấu, vương tử Thân Đổ này thật sự có một trái tim giải phát hiện sau khổ thế gian.
Nàng thở dài một hơi, nhìn vào mắt đối phương, mở miệng nói: “Được chứ! Chuyện này không thành vấn đề, chỉ cần ngươi thắng, gia sẽ đi cùng ngươi tới Chuẩn Cách Nhĩ
Nhưng nếu người thua...” “Thua thì sao?” Thân Đồ Diệm nhướng mày, chờ Lạc Tử Dạ mở miệng.
Điều kiện của Thân Đồ Diệm thật ra cũng hơi liên quan tới phạm vi quốc tế
Nếu Thân Đồ Diệm thắng, hắn có giao một nửa binh quyền của Chuẩn Cách Nhĩ cho Lạc Tử Dạ thật hay không còn khó nói, nhưng chỉ cần Lạc Tử Dạ theo hắn tới thảo nguyên thì chẳng khác nào khiến Lạc Tử Dạ3buông bỏ địa vị Thái tử của một nước! Cho nên điều kiện của Lạc Tử Dạ nhất định cũng không được nhé!
Lạc Tử Dạ nhướng mày: “Nếu người thua thì cởi quần áo, để gia sờ cơ bắp của ngươi
Quần cũng phải cởi, để gia xem thử cảnh tượng có hùng vĩ hay không
Nếu gia không nhịn được mà muốn làm gì đó với hoa nhỏ trên mông ngươi, ngươi cũng phải nhịn, thỏa mãn gia!” Nàng nói xong câu thứ nhất, không hiểu sao Thân Đồ Diệm cảm thấy trong lòng mình cảm thấy hơi sợ hãi.
Nàng nói xong câu thứ hai, hắn lại cảm thấy dường như quần mình cũng mặc không yên, nhất là ánh mắt thô bỉ kia của nàng còn quét một vòng ở đũng quần hắn, khiến hắn cảm thấy hình như chỗ đó lọt gió
Nghe xong câu sau cùng nàng nói ra, hắn cảm thấy cả người mình không ổn.
Ý của Lạc Tử Dạ rõ ràng chính là muốn đè hắn! Mặc dù hắn biết đồng tính đã phổ biến tại nhiều nơi ở Trung Nguyên, nhưng chuyện này xảy ra với hắn thì quả thực khiến người ta quá buồn nôn!