Sau khi La Trân thóa mạ xong lau đôi mắt đỏ, phất tay rời đi.
Miêu Nghị không nói được gì, hắn có thể hiểu được tâm trạng uất nghẹn của La Trân, đổi lại là mình bị người khác gọi Thập Hàng chọc vào nỗi đau mãi, cũng không thể nào chịu được.
Bất quá hiển nhiên Diêm Tu có ý nghĩ của riêng mình.
- Miêu lão đệ, không nên so đo với nữ nhân có kiến thức hẹp hòi.
Diêm Tu uống đã ngà ngà nắm lấy cổ tay Miêu Nghị, vui vẻ nói:
- Thể diện đã là gì chứ, thể diện không là gì cả, làm sao thể diện quan trọng bằng tính mạng mình được?! Đầu hàng mười lần đã không chịu được rồi sao?! Bà ấy lại không thấy trong bao nhiêu năm qua, Phù Quang động đổi bao nhiêu người, lại chết bao nhiêu người? Chỉ có hai chúng ta còn sống, có thể sống được là tốt hơn hết thảy, đây chính là bản lãnh. Thiên Địa Lục Thánh muốn cho tu sĩ chúng ta tự giết lẫn nhau, ta không mắc bẫy đâu!
Miêu Nghị cũng phát giác Diêm Tu có đạo lý, bất quá nghe câu cuối cùng lập tức sững sờ, nghi ngờ nói:
Advertisement
- Thiên Địa Lục Thánh muốn cho chúng ta tự giết lẫn nhau ư, có nghĩa là gì?
Diêm Tu ra vẻ ngươi không hiểu, khoát tay nói:
- Nguyện lực của chúng sinh chỉ có bấy nhiêu, mà tu sĩ lại càng ngày càng nhiều, mọi người đều muốn có được nguyện lực trợ giúp tu hành, thử nghĩ kéo dài mãi như vậy sẽ có hậu quả thế nào. Chắc chắn không tránh được càng ngày càng có thật nhiều tu sĩ bí quá hóa liều, một khi xảy ra loạn kẻ phải chịu tai ương đầu tiên chính là những chúng sinh cống hiến nguyện lực kia.
- Đến lúc đó chắc chắn sẽ khuấy động tới mức Thiên Địa Lục Thánh cũng đừng mơ ung dung tự tại hưởng thụ hương hỏa nguyện lực, cho dù là bọn họ lợi hại tới mức nào cũng không thể giết sạch tất cả tu sĩ trong thiên hạ. Cho nên sáu người bọn họ lập ra quy tắc trò chơi, sau đó mắt nhắm mắt mở không để ý tới, cho dù là có năng lực cũng không ngăn lại, để cho các lộ Quân Sứ dưới quyền tranh cướp địa bàn lẫn nhau, để cho tu sĩ thiên hạ chém giết nhau không ngừng, nhờ đó tiêu hao giảm bớt tu sĩ thiên hạ.
- Dù sao bất kể người nào cướp được địa bàn cũng không dám thiếu nguyện lực Lục Thánh, phải nộp đủ số lượng. Cho dù là tu sĩ chết nhiều hơn nữa cũng không liên quan tới bọn họ, còn có thể làm cho người uy hiếp được địa vị bọn họ tự giết lẫn nhau. Lão đệ, chính là vì ta nhìn rõ ràng hơn người khác nên mới không ngu xuẩn như họ, đầu hàng thì đã sao, còn tốt hơn là mất mạng!
Advertisement
Tu sĩ tu vi Kim Liên và Thái Liên có thể siêu thoát tinh cầu nơi mình ở, phi hành trong vũ trụ, lão Bạch xếp vào tam pháp phi thiên.
Đáng để nhắc tới chính là cảnh giới Thái Liên, mỗi nhất phẩm có thể xuất ra chín cánh hoa màu sắc bất đồng, cho nên đẳng cấp cao nhất đạt tới cửu phẩm tổng cộng có chín chín tám mươi mốt cánh hoa màu sắc rực rỡ.
Tứ pháp vô biên mới là cảnh giới tối cao theo lời lão Bạch, lão Bạch nói tu vi đến trình độ này đã đạt đến cái gọi là cảnh giới pháp lực vô biên, Mi Tâm Ấn Đường có thể ảo hóa ra đồ hình thuộc về mình. Cảnh giới này là cảnh giới tối cao ảo ảnh Mi Tâm từ hư hóa thực, cửu cửu quy nhất tự thành một đạo, tạo thành đồ hình thuộc về mình, tỷ như có người Mi Tâm có một điểm đỏ như chu sa.