Quan trọng hơn là chạy quá nhiều rồi, rất mệt mỏi, không thể không nghĩ biện pháp tìm địa phương nghỉ ngơi. Miêu Nghị nhìn quanh bốn phía, sau đó tiến vào đám loạn thạch dưới chân một ngọn núi.
Xông vào trong đó phát hiện trong loạn thạch có một huyệt động không lớn, hắn thở phào nhẹ nhõm, qua đêm ở chỗ này là tốt nhất, bên ngoài có đám loạn thạch che chở.
Thế nhưng chuyện mà hắn không ngờ là mới vừa chui vào bên trong động, đột nhiên một bàn tay từ đâu xuất hiện bóp vào cổ hắn. Miêu Nghị theo bản năng đâm ra một đao giết heo tự cứu, nhưng phản ứng của đối phương không phải là tầm thường, bất ngờ chộp trúng cổ tay hắn.
Rốt cục hai người trong động đối mặt với nhau, sau khi Miêu Nghị thấy rõ mặt đối phương bèn chớp mắt, ý bảo đối phương buông mình ra.
Đối phương chính là vị đại hán râu rồng trước kia, không nghĩ tới cũng trốn ở nơi này.
- Là ngươi ư?
Đại hán râu rồng có hơi sững sờ, cau mày từ từ buông Miêu Nghị ra, đồng thời đoạt lấy đao giết heo trong tay hắn. Dường như đại hán này không yên tâm về Miêu Nghị, cảnh tượng hắn ra tay tàn độc khi nãy vẫn còn rành rành trước mắt, nên lo rằng hắn sẽ đâm sau lưng mình.
Advertisement
- Khụ khụ…
Miêu Nghị cảm thấy đau nơi cổ, bèn ho khan hai tiếng.
Đại hán râu rồng nhanh chóng bịt lấy miệng hắn, hạ thấp giọng quát:
- Chớ làm ồn, quái vật kia còn bên ngoài hay không?
Có lẽ y sợ quái vật mới chạy trốn vào đây.
Advertisement
Miêu Nghị khoát tay áo một cái, đợi sau khi đối phương buông tay ra bèn thở hào hển lắc đầu nói:
- Lúc ta tới đây không thấy quái vật.
Đại hán râu rồng thò đầu ra ngoài động quan sát một chút, sau đó rụt đầu vào nhìn chằm chằm Miêu Nghị cau mày nói:
- Tiểu tử, tuổi còn trẻ lại xuất thủ rất tàn độc. Hiện tại nhớ lại ta cảm thấy có cái gì không đúng, ngươi không giống như là cướp thứ gì, mà như muốn trừ ba tên tiểu tử đó thật nhanh. Tiểu tử, ngươi hãy nói thật, trên người ba tên kia có tiên thảo hay không?
Miêu Nghị nhìn chằm chằm đao giết heo đã lọt vào tay đối phương, suy nghĩ một chút cũng không giấu giếm, kể ra tình huống đại khái.
- Thật đúng là ba tên ngu xuẩn đáng chết! Ta thấy tiểu tử ngươi tuổi còn trẻ, thế nhưng hại người lại không hồ đồ chút nào. Hừ, ta cũng không thông minh gì, cũng bị ngươi lợi dụng, thiếu chút nữa mất mạng.
Đại hán râu rồng tự giễu một tiếng.
Y nhìn lại bao trên người Miêu Nghị hỏi:
- Cố chạy trối chết, đồ ăn uống mang trên người đã rơi mất, tiểu tử ngươi không ngại chia chút thức ăn cho ta chứ?
Miêu Nghị không nói nửa lời, lấy bao xuống mở ra, trong đó có lương khô và nước đưa ra, nói:
- Đại thúc, buổi tối chúng ta thay phiên nghỉ ngơi, thay phiên gác đêm có được chăng? Vạn nhất một người ngủ quá say, e rằng ở địa phương quỷ quái này không an toàn.
Hắn nhìn thấu đối phương là người luyện võ, nếu xảy ra động thủ mình không phải là đối thủ của đối phương, cũng có chút lo lắng đối phương sẽ không có hảo ý, cho nên trước hết cho y biết mình vẫn còn có tác dụng.
Đại hán râu rồng nhìn hắn một cái đầy thâm ý, khóe miệng khẽ nhếch cười không nói gì, nhận lấy thực phẩm ăn, vừa ăn vừa nhìn ra ngoài động lẩm bẩm:
- Suy đoán sắc trời bên ngoài còn chưa tối như vậy, nơi này sương mù quá nhiều nên chúng ta cảm thấy tối.
Hai người cứ ăn như vậy, mỗi người nói một câu hàn huyên. Thì ra vị đại hán râu rồng này tên là Yến Bắc Hồng, vốn là quan võ thống lãnh của một thành thị trăm vạn nhân khẩu. Nhưng vì gian dâm với tiểu thiếp của thành chủ gây ra phiền phức, cuối cùng làm liên lụy tới cả thân nhân mình, vì vậy dưới cơn nóng giận làm thịt thành chủ kia rồi bỏ trốn.
Cuộc sống bị truy nã không dễ chịu gì, có lẽ đã lâm vào đường cùng, y dứt khoát xông vào Vạn Trượng Hồng Trần liều một chuyến.
Yến Bắc Hồng cũng không hiểu vì sao Miêu Nghị tuổi còn trẻ lại chạy đến nơi đây tìm chết. Hợp tác phải tỏ rõ thành ý, Miêu Nghị không giấu y.
Đêm đó hai người y theo ước định, thay phiên nghỉ ngơi, thay phiên gác đêm.
Một đêm qua hợp tác thoải mái, cộng thêm hôm qua Miêu Nghị nói một câu liền đưa đến một nhóm người đánh cướp, khiến cho hắn cảm nhận sâu sắc chỉ có mình mình cho dù là hái được tiên thảo chỉ sợ cũng phiền phức, vì vậy hôm sau hắn chủ động yêu cầu kết minh với Yến Bắc Hồng.
Yến Bắc Hồng không đáp ứng cũng không cự tuyệt, sau khi trời sáng ném trả đao giết heo lại cho Miêu Nghị, cùng nhau lên đường.
Có tao ngộ Minh Đường Lang trước đó làm vết xe đổ, hai người cũng không dám khinh suất chạy ra khỏi lộ tuyến an toàn. Chuyện may mắn chạy thoát như hôm qua cũng không phải là lần nào cũng được, nên ngoan ngoãn tuân thủ lộ tuyến an toàn trên bản đồ đi về phía trước.
Bất quá dọc theo đường đi thấy tình huống mới biết, cái gọi là lộ tuyến an toàn tựa hồ cũng không an toàn, trên lộ tuyến an toàn cũng có thể thấy tay cụt chân gãy.
Từ thi thể đầm đìa máu bị xé ra hoặc bị cắn nát mà phân tích, rất hiển nhiên không ít người đi trên lộ tuyến an toàn cũng gặp phải Minh Đường Lang tập kích.
Thậm chí hai người nấp sau một tảng đá chính mắt thấy một đám Minh Đường Lang nhàn nhã bò qua, khiến cho họ sợ hãi kinh hồn khiếp vía.
Hai người mơ hồ phát hiện, mặc dù Minh Đường Lang thích giết chóc nhưng cũng không phải là loại đuổi tận giết tuyệt, ít nhiều gì cũng chừa lại cho người ta một con đường sống. Dường như là người càng nhát gan trốn chạy, Minh Đường Lang sẽ càng không bỏ qua.
Càng đi vào trong càng phát hiện những tình huống như núi đồi sụp đổ, sông hóa thành đường, mặt đất thủng lỗ chỗ, hiển nhiên là bị sức mạnh nào đó làm ra mà con người không thể nào làm được. Chuyện này khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng nơi này đã từng xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ năm xưa nơi này thật sự đã xảy ra tiên ma đại chiến?
Tao ngộ kế tiếp khiến cho Miêu Nghị may mắn cùng Yến Bắc Hồng kết bạn chung một chỗ.
Mặc dù Vạn Trượng Hồng Trần đặc biệt sinh sản tiên thảo Tinh Hoa, nhưng dù sao không phải là đâu đâu cũng có. Hai người xâm nhập Vạn Trượng Hồng Trần đi được mấy ngày, cũng không thấy bóng một gốc tiên thảo nào cả.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!