Từ trong nhà đi ra nhìn quanh tả hữu, thấy trong sương phòng một bên đèn sáng lập tức đi tới, tung cước đá tung cửa phòng.
Kết quả thấy hai tiểu tỳ nữ xinh đẹp mặc áo lót hoảng hốt thét lên, ôm nhau nhìn Tần Vi Vi xông vào run lên bần bật.
Rất hiển nhiên, có thể ở trong nhà sau động chủ nhất định là thị nữ của Miêu Nghị.
Tần Vi Vi liếc nhìn thị nữ Hồng Miên một mực theo sau lưng, mắt lộ ra vẻ châm chọc, dường như đang nói ngươi xem, nam nhân toàn là phường hiếu sắc.
Hồng Miên cười mà không nói, lần này chỉ có nàng theo tới, Lục Liễu cũng không tới.
Tìm khắp nơi mà không thấy Miêu Nghị đâu, lúc này Tần Vi Vi nhìn chằm chằm hai tiểu nha đầu đang sợ nơm nớp run rẩy lạnh lùng hỏi:
- Động chủ các ngươi đi đâu?
Hai tiểu nha đầu lắc đầu không nói.
Hừ! Tần Vi Vi không thèm so đo cùng hai tiểu thị nữ, khoát khoát tay, lại dẫn người trở về đại điện, leo lên ghế cao nhất ngồi vào chỗ của Miêu Nghị, nhìn chằm chằm ngoài đại môn thét lên:
Advertisement
- Diêm Tu!
Diêm Tu đang ngoan ngoãn đứng cùng mọi người bên ngoài đại điện, lập tức chạy vào gật đầu cúi người.
Tần Vi Vi hỏi:
- Miêu Nghị đi đâu?
Diêm Tu cười bồi nói:
Advertisement
- Động chủ đi dò xét lãnh địa.
Tần Vi Vi ngẩn ra, phát hiện tên kia quả thật hết sức yên tâm về động của mình, vừa mới tới đã dám gạt bỏ chuyện trong động ra ngoài dò xét.
Nàng lại hỏi:
- Khi nào hắn trở về?
- Cái này...
Diêm Tu lắc đầu nói:
- Thuộc hạ cũng không biết lúc nào động chủ trở về.
Tần Vi Vi hừ lạnh:
- Vậy thì lập tức tìm bắt hắn trở về cho ta.
Diêm Tu nhất thời khóc không ra nước mắt:
- Sơn chủ, toàn bộ cảnh nội Đông Lai động lớn như vậy...
Lão không dám nói hết lời, ý là địa phương này rộng lớn như vậy, nàng bảo chúng ta đi đâu tìm hắn?!
Tần Vi Vi suy nghĩ một chút tựa hồ cũng đúng là có chút khó khăn cho người ta, nên không dây dưa chuyện này nữa. Lại bắt đầu gọi từng người một ra hỏi chuyện Tống Phù bị giết, mọi người dâng biểu khiển trách là thế nào.
- Phải chăng là Miêu Nghị đã dùng thủ đoạn gì đó uy hiếp các ngươi?
- Vì sao sơn chủ lại nói như vậy, động chủ tuyệt đối không có uy hiếp chúng ta, chỉ hận Tống Phù kia thật sự là không biết trời cao đất rộng, tuy chúng ta là đồng môn cũng thật sự không nhịn nổi...
Cho dù là không để Đơn Biểu Nghĩa chạy về báo tin cũng vô dụng, bất kể Tần Vi Vi rào trước đón sau thế nào, hoặc đe dọa, uy hiếp lợi dụ thế nào cũng vô dụng. Mọi người đánh chết không nói gì khác, chỉ nói Tống Phù không đúng, kiên quyết ủng hộ Miêu đại động chủ, làm cho Tần Vi Vi hận đến nghiến răng nghiến lợi. Nếu toàn bộ Trấn Hải sơn đều như vậy thì hay biết mấy, đáng tiếc chỉ có một Đông Lai động.
Rất hiển nhiên chuyện này có điều ám muội, bất kể là đám người Diêm Tu đích thân nàng phái tới hay là người của Lam Ngọc môn, thảy đều khăng khăng một mực, đánh chết cũng không hở miệng.
-----------
Tần Vi Vi chuẩn bị chờ Miêu Nghị trở lại tính sổ, thế nhưng đợi ba ngày vẫn chưa thấy Miêu Nghị trở lại, cũng không biết phải chờ đợi hắn lúc nào.
Chuyện khiến cho nàng phải á khẩu nghẹn lời chính là, cho dù Đông Lai động không có động chủ ở đây, nhưng đám thuộc hạ cũng thi hành sự vụ trong động đâu vào đấy.
Ở Đông Lai động không thấy chuyện đệ tử Lam Ngọc môn không chịu thủ sơn môn, làm việc vặt các loại giống như các lộ động chủ khác bẩm báo. Ngược lại bọn Diêm Tu vốn là thủ hạ thân tín của Miêu Nghị lại không cần làm những chuyện này, tất cả đều là đệ tử Lam Ngọc môn tận trung chức thủ.
Hơn nữa thái độ của bọn Vương Tử Pháp đối với Diêm Tu rõ ràng cũng rất khách sáo, như vậy có thể thấy được bọn họ đối với Miêu đại động chủ sẽ thế nào.
Hãy xem Miêu đại động chủ chỉ cần một đêm đã có thể cai quản Đông Lai động nghiêm ngặt như vậy, có được uy vọng cực cao trong mắt đám thuộc hạ.
Người mà nàng bổ nhiệm ngược lại quản không tốt chuyện của các động, ai ai cũng tìm nàng kể khổ. Kẻ nàng không muốn bổ nhiệm lại giải quyết mọi chuyện ổn thỏa đâu vào đấy, đây rõ ràng là cái tát giáng thẳng vào mặt nàng.
Tần Vi Vi yên lặng quan sát suýt chút nữa hộc ra một ngụm máu tươi, chẳng lẽ là mình đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử?
Hiện tại đang có nhiều sự vụ bận rộn, nàng không thể nào ở lại chỗ này mãi được, có quỷ mới biết bao giờ Miêu Nghị trở về.
Đợi ba ngày sau rốt cục Tần Vi Vi dẫn người đi, không biết nàng muốn làm gì, tóm lại cũng mang Đơn Biểu Nghĩa đi.
Chuyện này khiến cho bọn Diêm Tu tập trung trước sơn môn tiễn hành vô cùng căng thẳng trong lòng, ai nấy thi nhau nháy mắt với Đơn Biểu Nghĩa, ngươi phải ráng ngậm miệng!
Trong lòng mọi người đều rõ ràng, một khi Đơn Biểu Nghĩa không chịu nổi khai ra toàn bộ mọi chuyện, lấy được Nguyện Lực Châu của Miêu động chủ hay không đã không còn quan trọng nữa, mấu chốt là người của Lam Ngọc môn sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Đám người Diêm Tu giết đệ tử Lam Ngọc môn, mà người của Lam Ngọc môn tương đương với làm ra chuyện phản bội sư môn.
Bây giờ gây ra động tĩnh này, người của Lam Ngọc môn thật sợ hãi hối hận, hối hận vì sao lúc trước mình lại lên thuyền giặc, làm lớn chuyện tới mức Tần Vi Vi dùng lợi ích dụ dỗ cũng không dám xuống thuyền, còn phải cùng mọi người liều mạng bịt kín các lỗ thủng nước tràn vào khắp nơi, khiến cho con thuyền sắp sửa chìm không vào bờ được.
Dư quang khóe mắt Tần Vi Vi chú ý tới biểu lộ của mọi người, hết sức lạnh lùng, nàng càng thêm khẳng định có chuyện gì ám muội.
Thị nữ Hồng Miên liếc nhìn chủ nhân, không nhịn được khẽ nhếch miệng cười, nghĩ thầm bất kể trong đó có chuyện gì mờ ám, có thể làm được như vậy, rất hiển nhiên Miêu động chủ đã thu thập được những người này. Chẳng trách nào người ta mới tới cũng dám vứt bỏ bất kể sự vụ trong động chạy khắp nơi, nếu những động chủ khác cũng có được năng lực như Miêu Nghị, vậy chuyện của Trấn Hải sơn sẽ trở nên hết sức dễ dàng.
Chỉ là không biết lời sơn chủ nói nếu như Miêu động chủ thật lòng được dưới quyền ủng hộ, sẽ nhường vị trí sơn chủ lại cho Miêu động chủ ngồi có thật hay không...
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!