Hắn chống cằm thưởng thức ly sứ màu trắng, cười khanh khách nói: "Ta không quá thích vừa rồi em nói những thứ đó về ta.""Em nói sai rồi.” Hắn đáp ngón tay ở trên mu bàn tay Tần Phi Thường, "Em biết em nói sai chỗ nào không?”Cô đương nhiên biết.
Tần Phi Thường mặt không đổi sắc, "Anh sẽ nhẹ nhàng buông tha bọn họ, nhưng sẽ không bỏ qua em.”Bá Đặc: "Ha ha ha ha "hắn cười to, bộ dáng rất là vui vẻ, bắt lấy tay Tần Phi Thường, trong mắt lại không có ý cười, Tần Phi Thường biết, hẳn bất mãn với những lời cô nói vừa rồi đó."Những tên ngu xuẩn đó, khả năng nếu chết đi thì sẽ thoát khỏi ta, nhưng em không có khả năng, dù em chết, chỉ cần ta muốn, em vẫn sẽ biến thành u linh ở bên ta, đã hiểu chưa? Trêu chọc ta, không có kết cục tốt.”Tần Phi Thường không để kẻ điên biến sắc mặt này dọa đến, cô thực bình tĩnh mà trả lời hắn: "Mỗi tháng em đều làm kiểm tra, thân thể thực khỏe mạnh, nếu không có gì ngoài ý muốn, hẳn là có thể làm nhân loại sống đến 80 tuổi, em quen mỗi mười năm làm một kế hoạch, hiện tại còn chưa kế hoạch đến sau khi chết, chờ tới lúc nên làm, em sẽ suy xét đến.”Một loạt câu nói thực phù hợp phong cách của cô.Bá Đặc giận quá mà cười, "Được, em thật là!”Tiểu công chúa vừa tức giận, quay đầu đã không thấy tăm hơi.
Tần Phi Thường nhìn chỗ ngồi trống trơn, bưng nước lên lại uống một ngụm, trong mắt cất giấu ý cười.Lại không phải chỉ có một mình hắn lấy chọc cô tức giận làm vui.Bá Đặc không thoải mái, liền phải tìm người phát tiết, vì thể hắn nhớ tới khoảng thời gian trước Lợi Ngang tìm phiền toái cho hắn cùng với ba vị vu sự linh môi không thể khơi mào sóng gió đã bị hắn phể đi.Thực nhanh, những người chơi Trang Viên Hoa Hồng sau đó nằm mơ đều phát hiện ở cảnh trong mơ vô cùng chân thật có thêm ba vị vụ sư, linh môi.
Ba vị "npc" hoàn toàn mới này sẽ xuất hiện ở trên đường đào vong lúc bọn họ bị u linh đuổi giết, làm đồng bọn của bọn họ cũng thừa nhận đủ loại nguy nan.
[Non-player character viết tắt: NPC[1] hay nhân vật không phải người chơi) là một nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi không thể điều khiển được.[2] Trong những video game thì nhân vật này được điều khiển bằng máy tính thông qua trí thông minh nhân tạo.
– nguồn wiki]Những người chơi trò chơi đó cảm thấy mới mẻ thú vị, rốt cuộc bọn họ chỉ chơi trò chơi xong ngẫu nhiên làm một ác mộng, nhưng đối với ba vị vu sự linh môi bị bắt đi vào giấc mộng mà nói, tình huống lại rất không ổn.Bọn họ không thể không thường xuyên cùng những người khác nhau thể nghiệm "Trò chơi ác mộng thực tế ảo”, ở trong trò chơi rèn luyện kỹ năng đối phó u linh và quái vật, thực nhanh liền trở nên giống như thanh thiếu niên nghiện mạng thức đêm chơi trò chơi, treo hai cái quầng thâm mắt và túi mắt to tướng, mỗi ngày ngáp liên tục.Còn Lợi Ngang, nhóm cứu binh của cậu, ốc còn không mang nổi mình ốc, cậu càng chỉ có thể bị Bá Đặc đùa bỡn, cha cậu cho cậu công ty, thiếu chút nữa bị chơi đến phá sản.Cậu mắc phải chứng sợ hãi tiếng chuông, mỗi một lần nghe thấy chuông điện thoại vang lên, liền không tự giác da đầu tê dại, nhưng lại không dám không tiếp.Đầu kia điện thoại kia truyền đến thanh âm ma quỷ: "Ta, Bá Đặc, thu tiền."Lợi Ngang thật sự hối hận.Trước khi cậu bị đùa chết, Tần Phi Thường kịp thời tới cứu, cô đón Bá Đặc từ trong nhà Lợi Ngang về.Trước khi cô đi đón người, cô cầm hợp đồng cha Lợi Ngang gửi đến, lộ ra tươi cười vừa lòng.Công tác thuận lợi, nhưng Bá Đặc tức giận thì không dễ dỗ như vậy.Tần Phi Thường trơ mắt nhìn mỹ thiếu niên ngồi vào ghế sau trong xe của mình, nháy mắt biến thành một bộ xương khô, tức khắc minh bạch, hắn đây là còn đang tức giận mà.Cô trực tiếp hủy bỏ bữa tối ánh nến vừa chuẩn bị và hành trình đã an bài tốt, nếu không cô sợ mang theo một bộ xương khô đi nhà hàng ăn cơm sẽ dọa đến mọi người, hơn nữa cô cũng không muốn lên tin tức vì yêu thích đặc thù đó.Cứ như vậy chở một bộ xương khô về đến nhà, bộ xương khô một câu cũng không nói cùng cô, đẩy cửa xe đi xuống, quang minh chính đại mà đi lên lầu.Bà lão chủ nhà nghe thấy thanh âm, ra chào hỏi bọn họ, Bá Đặc cũng không có ý tứ tránh đi, tuy rằng hẳn chỉ còn là bộ xương khô, nhưng Tần Phi Thường khẳng định hiện tại hắn tuyệt đối là một biểu tình xem kịch vui, gia hỏa này chính là cố ý tìm phiền toái.Mắt thấy bà lão chủ nhà vừa quay đầu liền phải nhìn thấy bộ xương Bá Đặc, Tần Phi Thường nhanh chóng tiến lên, đỡ lấy bà lão, cứng rắn đỡ bà đến phòng khách ngồi xuống sô pha.Bà lão chủ nhà: "?"Tần Phi Thường nghiêm trang hỏi: "Ngài không có việc gì đi, vừa rồi thấy ngài lung lay một chút giống như muốn té xỉu, là tuột huyết áp sao?”Cô nói thành khẩn lại đứng đắn, bà lão chủ nhà cũng bắt đầu hoài nghi chính mình, "A? Tôi vừa rồi? Hình như không có gì không thoải mái?”Ứng phó xong bà lão, Tần Phi Thường thấy bộ xương khô Bá Đặc đang dựa vào cầu thang mà run rẩy.Một người và một bộ xương khô một trước một sau vào cửa, bộ xương khô nhốt mình vào trong phòng tắm.Bồn tắm có một tầng bọt che khuất mặt nước, bộ xương khô tròng lên phao bơi nhi đồng, chỉ lộ ra cái đầu ở trên mặt nước, hai tay đáp ở bên cạnh bồn tắm.Tần Phi Thường mở cửa phòng tắm ra liền cảm giác bên trong tràn ngập hương hoa hồng nồng đậm -- đến từ sữa tắm, dầu gội, các đồ dùng và sản phẩm tắm rửa.Vị điện hạ này không biết có cái tật xấu gì, tắm một lần là muốn bỏ nhiều thứ hoa hòe lòe loẹt như vậy, như bóng tắm rửa này sẽ liên tục không ngừng ở trong nước phun ra bọt cầu vồng.Bọc khăn tắm tiến vào, Tần Phi Thường khả nghi mà chần chờ một chút, không biết muốn bỏ chính mình vào cái bồn tắm cầu vồng này hay không.Cuối cùng cô vẫn mặt không đổi sắc mà chen vào.
Dùng chân đẩy bộ xương khô trong bồn tắm sang bên kia, chính mình chiếm cứ một bên."Làm gì?” bộ xương khô Ecgbert ở trong bồn tắm bày tư thế ôm ngực.
hắn biết rõ hồ ly giảo hoạt này khẳng định là muốn tới xin lỗi.Kết quả hắn nghe thấy Tần Phi Thường mở miệng nói -- "anh thực phiền toái, chậm trễ rất nhiều công việc của em.”....!Cái gì? Bá Đặc phát hiện mình không nghe lầm, bộ xương cào bồn tắm một chút, phát ra một tiếng kẽo kẹt chói tai.Tần Phi Thường không để ý tới uy hiếp hung tàn này, tiếp tục nói: "Em chưa từng tốn quá nhiều thời gian và tâm tư như vậy ở trên bất kì một người nào, anh là người đầu tiên, cũng là phiền toái lớn nhất trong nhân sinh của em.”Thanh âm xương cốt bén nhọn cào bồn tắm đột nhiên im bặt.Tuy rằng đây không phải lời hay gì, nhưng......!Bá Đặc quỷ dị mà cảm thấy sung sướng.Tần Phi Thường cuối cùng nói: "Về sau trong nhân sinh của em sẽ không xuất hiện một người khác có thể làm em lãng phí nhiều tâm tư và thời gian như vậy nữa.”Đây đại khái là lời tỏ tình rõ ràng nhất mà cô có khả năng nói ra.Bộ xương khô trầm mặc một lát, ở trong bồn tắm biển thành bộ dáng mỹ thiếu niên, oán hận mà búng bọt trên tay lên trên đầu cô, "Cô gái giảo hoạt!”.