Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nhục thể lang chạ kéo dài

Cố Kiều Tuyết xem Hoắc Vi Vũ rời đi, hất tay Ngụy Ngạn Khang ra, chất vấn hỏi: “Anh Khang, anh nói, em sinh con ra vóc dáng thay đổi, anh có hay không đi tìm phụ nữ bên ngoài?”

“Tiểu Tuyết, em đừng nóng giận, bác sĩ nói em có dấu hiệu sinh non, không thể bị kích động.” Ngụy Ngạn Khang ôn nhu trấn an nói.

“Em như thế nào có thể không kích động, bác sĩ nói em nằm trên giường nghỉ ngơi ba tháng, không thể vận động mạnh, anh nhẫn nại ba tháng được sao? Anh nếu là nhẫn nhịn được cũng sẽ không yêu Hoắc Vi Vũ thời điểm này! Em không cần sinh con.” Cố Kiều Tuyết nổi giận đùng đùng nói, đi quá nhanh, chân phải va chân trái, té lăn quay trên mặt đất.

Xuất huyết đỏ tươi.

Cố Kiều Tuyết hoảng loạn, “Máu, đổ máu, anh Khang, cứu em.”

Ngụy Ngạn Khang bế Cố Kiều Tuyết lên, hướng Phòng cấp cứu chạy tới, “Tiểu Tuyết đừng sợ, chúng ta hiện tại ở bệnh viện, sẽ không có việc gì.”

Cố Kiều Tuyết trấn định xuống dưới, trừng mắt cảnh cáo Ngụy Ngạn Khang nói: “con mất liền mất, vốn dĩ không giữ được, anh nhớ cho rõ, vừa rồi là Hoắc Vi Vũ đẩy em, mới làm em sinh non, đã biết chưa?”

Ngụy Ngạn Khang kinh ngạc nhìn về phía Cố Kiều Tuyết, “Không phải em té ngã sao?”

Cố Kiều Tuyết một đấm đánh tới ngực Ngụy Ngạn Khang, hung dữ nói: “Đừng quên, chúng ta còn chưa có kết hôn đâu, nếu chưa kết hôn, anh còn hướng về bạn gái cũ, vậy không cần kết hôn nữa, thiếu gia đình em trợ giúp, em xem anh như thế nào đi đoạt quyền.”

Ngụy Ngạn Khang sắc mặt trầm trọng vài phần, đôi mắt ảm đạm nhìn xuống dưới, đáp ứng nói: “anh đã biết.”

*

Hoắc Vi Vũ từ khi giải phẫu xong bước xuống, thực tiện nghi, qua hai mươi phút liền khỏe hơn.

Chỉ là……

“Trong một tháng không được vận động mạnh, đi WC không được ngồi xổm, ngày thường đứng thẳng, chân không cần mở quá lớn, táo bón không được dùng sức, hai tháng sau là có thể khỏi hoàn toàn.” Bác sĩ dặn dò nói.

“Không phải, bác sĩ, lần trước không phải nói một vòng là có thể chữa trị sao? Tôi không lâu sau phải đính hôn.” Hoắc Vi Vũ kinh ngạc nói.

“Lần trước ai nói?” Bác sĩ hỏi ngược lại.

Hoắc Vi Vũ không nói.

Thôi đi, giải phẫu có nguy hiểm, trước hết cần cẩn thận, tiền tốn ra, không thể để các cô bị rách đòi tiền lại.

Hoắc Vi Vũ suy tư trở về, đứng trước cửa là bốn người mặc đồ đen.

Cô có loại dự cảm bất hảo.

Trong đó một người đàn ông hơn năm mươi tuổi đi tới trước, mặt vô biểu tình nói: “Hoắc tiểu thư, phu nhân mời cô đi một chuyến.”

Hoắc Vi Vũ khoanh tay trước ngực, tản mạn hỏi: “Tôi có thể cự tuyệt sao?”

“Không thể.” Ông ta nói, phía sau ông bước tới ba người đàn ông cường tráng, đen nghìn nghịt một mảnh.

Hoắc Vi Vũ nhếch khóe miệng, tác phong thật đúng là đơn giản thô bạo.

Cô hất cằm về phía xe bọn họ, “Vậy đi thôi.”

*

Xe chạy hơn một giờ, tới cố gia lão trạch.

Trang trọng trước cửa hai tượng sư tử lớn, bảo vệ khu nhà cấp cao phía sau xanh vàng rực rỡ.

Hoắc Vi Vũ đi theo lão giả xuyên qua vườn cây quanh co khúc khuỷu, đi qua vài toà đình đài, hồ hoa sen, cầu kiều, rốt cuộc tới trước cửa.

Trước cửa, đứng sáu cô mặc chế phục hầu gái màu lam, sáu vị mặc quần áo người làm màu đen, cúi đầu, không khí ngưng trọng.

“Còn không quỳ xuống cho ta!” Một giọng nữ nghiêm khắc vang lên tới.

Hoắc Vi Vũ nhìn về phía chính điện.

Thái Nhã mẹ của Cố Cảo Đình đang ngồi ở ghế trên giữa điện hoa cúc lê, một đôi mắt sắc bén chiếu hàn quang gắt gao trừng cô.

May mắn là bắt cô quỳ, nếu là bắt cô ngồi xổm, cô vừa giải phẫu coi như không.

Bất quá?

Hoắc Vi Vũ nở nụ cười quyến rũ, “Tôi không quỳ, nếu không, dì làm mẫu cho tôi.”

=======

“Mẹ.” Đứng ở bên cạnh Thái Nhã, Cố Kiều Tuyết dậm chân nói: “Mẹ xem cô ta có thái độ gì, đã làm sai như vậy còn cuồng vọng!”

Thái Nhã từ trên ghế đứng lên, cầm tư liệu trên tay, đi tới Hoắc Vi Vũ, đôi mắt sắc nhọn nhìn Hoắc Vi Vũ, chất vấn: “Hôm nay là cô đánh Tiểu Tuyết?”

Hoắc Vi Vũ liếc mắt Cố Kiều Tuyết, khóe miệng khẽ nhếch, nhìn thẳng vào Thái Nhã, “Dì cảm thấy con có cái can đảm này sao?”

“Tôi xem cô lá gan không nhỏ, Tiểu Tuyết đã nói với tôi, là cô bức Đình Nhi cưới cô.” Thái Nhã lạnh lùng nói.

“Cố Cảo Đình là bá chủ một phương, dậm chân một cái, Ninh Xuyên là có thể run rẩy, dì cảm thấy con dựa vào cái gì có thể buộc anh ấy?” Hoắc Vi Vũ hỏi ngược lại.

“Các người này đó là hạng người đê tiện nhiều thủ đoạn, tôi như thế nào biết cô dùng biện pháp gì, tôi nói cho cô biết, tôi sẽ không đồng ý các người kết hôn, nếu muốn bay lên cành cây thành phượng hoàng, cô đừng có nằm mơ.” Thái Nhã lạnh lùng nói.

Cô cầm trong tay tư liệu đánh ở trên mặt Hoắc Vi Vũ, ngay sau đó chất vấn: “Tiểu Tuyết bởi vì cô sinh non, cô chuẩn bị làm sao bây giờ?”

Hoắc Vi Vũ nhăn mày, “lúc con đi cô ấy vẫn tốt mà.”

“Con gái, con rể tôi sẽ đổ oan cô sao? Cô cho rằng cô là ai! Muốn chúng tôi tốn tâm tư nhằm vào cô!” Thái Nhã mở to hai mắt phẫn nộ quát.

Hoắc Vi Vũ liếc xéo hướng Ngụy Ngạn Khang, trong mắt mỏng lạnh vài phần, lạnh giọng hỏi: “Cố Kiều Tuyết sinh non, là bởi vì con sao?”

Cố Kiều Tuyết ôm sát cánh tay Ngụy Ngạn Khang, lôi kéo.

Ngụy Ngạn Khang ánh mắt lập loè, mày nhăn lại, giọng khuyên bảo nói: “Vi Vũ, Tiểu Tuyết vốn dĩ có dấu hiệu sinh non, cô không nên đẩy cô ấy ngã trên mặt đất.”

“Đẩy cô ngã trên mặt đất sao?” khóe miệng Hoắc Vi Vũ giơ lên, có chút đau xót chảy xuôi qua đôi mắt đẹp.

Bất quá, bọn họ không xứng nhìn cô bi thương.

Hoắc Vi Vũ nhìn về phía Thái Nhã, cười, lười biếng, chán đến chết, hỏi: “Muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do, nói đi, các người muốn làm sao bây giờ?”“Chúng tôi không thiếu tiền, một mạng đổi một mạng, cô thừa nhận là tốt, lão Trương, kêu Trương cục trưởng mang theo cảnh sát tới nhà của chúng ta một chuyến, mời luật sư tốt nhất, khi còn sống, tôi không nghĩ thấy cô ra tù.” Thái Nhã tàn nhẫn ra lệnh nói.

“Người phụ nữ của tôi, tôi xem ai dám không có sự đồng ý của tôi, đem cô ấy đưa đến ngục giam.”

Người còn chưa tới, liền nghe thấy thanh âm lạnh lùng của Cố Cảo Đình vang lên.

Một đám binh lính vọt vào, xếp thành hai hàng, Cố Cảo Đình ở trong đám hộ vệ hạ đi vào, tư thái ung dung, trầm ổn, thiết diện nhìn về phía Thái Nhã.

Thái Nhã nhìn Cố Cảo Đình, khí thế vừa rồi bị giảm xuống, nhẹ giọng nói: “đứa nhỏ này, như thế nào khuỷu tay hướng ra ngoài a, hiện tại sinh non chính là em gái con thương yêu nhất.”

“Chính là, anh, Hoắc Vi Vũ cố ý mà, cô nói chính là muốn em sinh non.” Cố Kiều Tuyết nũng nịu chạy đến trước mặt Cố Cảo Đình làm nũng nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận