Mọi người tán gẫu một hồi, Giang thị liền xua đuổi Trần Vũ Huy và Trần Vũ Hà cùng với hai di nương đi xuống.
Giang thị ở trong phòng nghe quản gia bà tử nói việc nhà, Trần A Phúc và Trần Vũ Tình trò chuyện ở phòng bên.
Trần Vũ Tình thật đáng yêu, nói chuyện mềm mại nhu nhu, mang một chút âm điệu Giang Nam.
Giang thị đều dạy một đôi con trai con gái được rất tốt.
Trần A Phúc nhìn ra được, Trần Vũ Tình rất muốn giao hảo với mình, mẹ con ba người Giang thị hình như cũng đang bày tỏ cùng nàng.
Giang thị là thật lòng yêu Trần Thế Anh, cho nên mới phải để một đôi con cái làm tốt quan hệ cùng nàng, cũng sẽ nói một ít lời nói móc trái tim lúc trước.
Mục đích cuối cùng có lẽ là vì để cho Trần Thế Anh cao hứng, nhưng mình cũng được lợi.
Nếu đã như vậy, nàng cũng có đi có lại, theo chân bọn họ chung đụng thật tốt.
Cô nương gia cảm thấy hứng thú nhất chính là đồ trang sức đeo tay, xiêm y.
Vừa nói đến đề tài này, hai người lại nói nhiều lời.
Khi Trần Vũ Tình nghe nói mấy loại khuy cài mình thích cùng dép thỏ cát tường đều là Trần A Phúc thiết kế ra được, con mắt đều trừng lớn.
Trần A Phúc lập tức hứa hẹn, về sau mình có thời gian, sẽ đo thân chế tác một bộ quần áo cho nàng.
Trần Vũ Tình vui vẻ mặt mày cong cong...
Sắp đến buổi trưa, đầy tớ đến báo, Tường Vi viện thu thập xong.
Giang thị gật đầu, đang muốn dẫn Trần A Phúc đi, một người bà tử đến.
Người bà tử này Trần A Phúc có chút quen mặt, cẩn thận ngẫm lại, mới nhớ tới bà ta là bà tử lần trước theo lão phu nhân đến nhà mình, lúc trước còn muốn đi lên đánh mình.
Nhưng mà, người bà tử này hiện tại đi đường không lưu loát, hình như đã què.
Bà tử nói lão phu nhân không khỏe lắm, kêu phu nhân đi Hằng Thọ Viện một chuyến.
Giang thị trước cho rằng lão phu nhân muốn gặp Trần A Phúc, còn đang suy nghĩ, tối hôm qua lão gia đặc biệt đi nói chuyện với lão phu nhân, để bà không cần gây sự, không cần đơn độc gặp tôn nữ này, khi đó lão phu nhân đáp ứng thật tốt.
Nhưng lão gia vừa đi, bà ta thế nào liền đổi ý.
Thì ra là muốn gặp mình.
Giang thị để Trương mụ mụ dẫn Trần A Phúc đi Tường Vi viện trước, Trần Vũ Tình cũng nháo muốn đi, Giang thị cũng đồng ý, còn kêu tỷ muội hai người các nàng phải cư xử khéo léo, lại chỉ một nha đầu gọi Thanh Phong của mình tạm thời đi hầu hạ Trần A Phúc.
Sau đó, Giang thị đi Hằng Thọ Viện.
Nhìn thấy lão bộ dáng phu nhân, Giang thị cũng giật mình.
Hỏi: "Bà bà, người như thế nào? Nhi tức liền kêu người đi thỉnh đại phu đến."
Lão phu nhân hai mắt đỏ ngầu, sắc mặt vàng như nến, nói chuyện cũng uể oải.
Nói: "Lão bà tử không có quá nhiều bệnh, chính là hôm qua tức giận đến đau ngực, một đêm không ngủ ngon." "
Giang thị cố làm ra vẻ kinh ngạc nói: "Là ai lá gan lớn như vậy, dám chọc bà bà tức giận? Bà bà nói ra, nhi tức đi dạy dỗ hắn."
Lão phu nhân nói: "Ngày hôm qua Thế Anh đến nói, con nha đầu phá hư kia muốn đến phủ nhận tổ quy tông, nói cái gì Sở gia muốn đến nhà ta cầu hôn cầu hôn nha đầu kia.
Còn nói muốn ghi tạc nha đầu kia dưới danh nghĩa của ngươi, trở thành đích trưởng nữ Trần gia chúng ta...!Chờ hắn đi ta mới phản ứng kịp, lúc trước rõ ràng là ta nói xong với Sở phủ, nói hứa gả đích trưởng nữ phủ chúng ta
.