Nghe Sở Hàm Yên nói, Đại Bảo cũng có chút đỏ mặt, vội vàng nói: "Cũng không phải là một mình ta cho, tiểu cữu cữu, bà ngoại, Mục thẩm nhi, bọn họ đều cho."
Sở Hàm Yên sùng bái nhìn cậu nói: "Nhưng ca ca là cho được nhiều nhất, phải hay không?"
Đại Bảo rối rắm lắc lắc đầu ngón tay nhỏ béo, nhìn ánh mắt nhỏ sùng bái của muội muội, thực không có dũng khí phủ nhận, chỉ đành gật gật đầu.
Sở Hàm Yên cười đến rất là đắc ý, cảm thấy heo là Đại Bảo cho ăn, cũng chính là nàng cho ăn.
Buổi tối, Trần A Phúc làm rất nhiều món ăn thịt.
Có lẽ là tác dụng tâm lý, Sở tiểu cô nương ăn được vô cùng nhiều, thế cho nên Trần A Phúc và lão hầu gia đều lên tiếng, con bé mới không tiếp tục ăn.
Đồng thời, Trần A Phúc còn hứa hẹn, một ít thịt này nhất định phải để dành một chút cho phụ thân con bé, để cho phụ thân bé ăn được thịt ngon nhất.
Tiến vào tháng chạp, Sở lão hầu gia liền muốn chuẩn bị đồ trở lại kinh thành.
Lần này ông trở về không chỉ là lễ mừng năm mới, còn phải chờ tới tháng Hai Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc thành thân ở kinh thành xong, rồi trở về.
Sở Lệnh Trí sẽ quay về cùng ông.
Không chỉ Sở Hàm Yên không bỏ được, ngay cả Đại Bảo và Trần A Phúc, A Lộc đều không nỡ.
Trần A Phúc sẽ không giống như bọn nhỏ mà biểu đạt ra quá rõ ràng, nàng chỉ là đổi lại làm đa dạng thức ăn lão gia tử và Sở Lệnh Trí thích.
Ngày mười, lão gia tử mang Sở Lệnh Trí đi, cùng nhau đi, còn có mang theo vài xe năm lễ Đường Viên đưa Hầu phủ cùng với một nhà A Phúc đưa năm lễ Hầu phủ và La quản sự.
Sở Hàm Yên lại vào ở Phúc Viên, Đại Bảo và A Lộc như cũ tiếp tục đến Đường Viên đi theo Liêu tiên sinh lên lớp.
Tiếp theo, Phúc Viên lại phát sinh một chuyện đại hỉ sự, chính là Ào Ào mang thai.
Không nói Truy Phong kiêu ngạo không thôi, tất cả mọi người Phúc Viên, Lộc Viên cực kỳ hưng phấn, Trần A Phúc còn nghĩ cho nó một phần bữa ăn dinh dưỡng thời gian mang thai.
Thất Thất và Hôi Hôi cũng không lại tranh thủ tình cảm cùng Ào Ào, người ta biết sinh cục cưng, xác thực bản lãnh lớn hơn mình.
Sở Hàm Yên càng cao hứng, mỗi ngày thức dậy chuyện thứ nhất chính là chạy tới quan sát bụng Ào Ào có lớn lên không, lại để cho Tống mụ mụ làm la trướng, chăn mền cùng đệm giường cho tiểu bảo bối.
Hơn nữa, còn nổi lên dũng khí chạy tới hậu viện Lộc Viên tặng lễ cho Võ thợ mộc, thỉnh cầu hắn làm một cái giường nhỏ xinh đẹp nhất cho tiểu bảo bối.
Con bé là để Đại Bảo và A Lộc đi cùng, cầm lấy một hộp kẹo trong nội cung Sở tam phu nhân đưa.
Con bé liền nói mang khoa tay múa chân: "Giường muốn lớn như thế này, thấp như thế, muốn màu anh thảo, còn muốn có thể treo la trướng, trên mặt phải có con thỏ nhỏ ăn củ cải, còn phải có hoa nhỏ cỏ nhỏ..."
Tiểu cô nương nói cực kỳ chậm, vẫn là hình dung rõ ràng ổ chó xinh đẹp nhất trong lòng cùng Võ thợ mộc.
Võ thợ mộc thấy tay nghề của mình được Sở gia đại cô nương tín nhiệm như thế, rất là vinh hạnh, đáp ứng nhất định làm giường nhỏ như vậy.
Ban đêm, Trần A Phúc lại tiến
.