Xét thấy danh tiếng Triệu thị hiện tại, căn bản không dám nói bà là mẫu thân Trần Thế Anh.
Chỉ nói bà không có con cái, sau khi trượng phu chết thì mang bà tử hầu hạ đến Định Châu tìm người thân, người thân không tìm được, thân thể lại không thể chống đỡ để về lại nhà cũ, chỉ đành mua một tiểu viện ở chỗ đó, vượt qua quãng đời còn lại.
Triệu thị trước còn làm ầm ĩ, nhưng nghe Trần Thế Anh nói với bà tộc lão nói hai con đường khác, vẫn là thành thật xuống.
Nàng cầm lấy Trần Thế Anh nước mắt khóc không ngừng, mơ hồ không rõ kể ra mình không dễ như thế nào, tạo điều kiện cho Trần Thế Anh như thế nào.
Trần Thế Anh quỳ ở trước mặt bà hứa hẹn, cho dù bà không phải là phụ nữ Trần gia, như cũ là mẫu thân của mình, sẽ cung cấp nuôi dưỡng bà cả đời.
Nhưng mà, vì che giấu tai mắt người đời, mình không thể thường xuyên đi thăm bà, cho dù đi, cũng chỉ có thể vào buổi tối...
Đưa Triệu thị đi, ở dưới chứng kiến sự của nhóm tộc lão, Trần Thế Anh ghi Vương thị vào từ đường nhỏ trong nhà, nàng là vợ cả Trần Thế Anh cưới hỏi đàng hoàng, chỉ vì gặp phải đặc thù, hai người không thể không hợp cách.
Lại một lần nữa thay đổi ghi tạc Trần A Phúc dưới danh nghĩa Vương thị, trở thành đích trưởng nữ của Trần Thế Anh...
Giang thị không sóng không gió giảng thuật, tựa như Vương thị được ký thành vợ cả Trần Thế Anh đối với nàng không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Trần A Phúc nói: "Kỳ thật, ghi vào từ đường Trần gia hay không, đối với nương con mà nói, đã không có bất cứ ý nghĩa gì rồi."
Giang thị mỉm cười, không nói nhiều.
Nàng còn nói tới Hà gia, Trần Thế Anh vừa về đến, nhà kia liền cùng nhau đi lên.
Còn nói bởi vì Hà phu nhân vài ngày trước đó bị bệnh nặng, mới làm trễ nãi hôn sự nhi tử.
Trần Thế Anh và Giang thị ý tứ là, Hà gia không đáng tin, vừa vặn thừa dịp nguyên do này lui hôn sự.
Nhưng Trần Vũ Huy chết sống không muốn, nói bởi vì quan hệ lão phu nhân, danh tiếng cô nương Trần gia đã hư, nếu như lui thân nữa, thì lại khó tìm được người nhà chồng vừa ý...
Buổi tối, Trần Thế Anh lại để cho người đều mời Sở Lệnh Tuyên hạ nha môn, cùng với A Lộc, Đại Bảo, Sở Lệnh Trí tan học đến.
Đại Bảo cảnh báo triệt để giải trừ, Trần A Phúc liền cho cậu đầy đủ tự do.
Trần Thế Anh dẫn Sở Lệnh Tuyên và Trần Vũ Lam cùng nhau ở ngoại viện bồi tộc lão uống rượu.
Giang thị thì dẫn mấy mẹ con Trần A Phúc, cùng ba tỷ muội Trần Vũ Huy cùng nhau ăn cơm ở chính viện, Lục di nương cùng Dư di nương đứng hầu hạ ở sau lưng Giang thị.
Một chiếc xe em bé đôi cùng một xe em bé đơn xếp đặt để ở một bên, bên trong xe ngồi hai tiểu cháu ngoại trai, nằm một tiểu cữu cữu.
Hai tiểu cháu ngoại trai muốn lướt qua xe con của mình đi bắt tiểu cữu cữu bên trong một chiếc xe, bắt không được, gấp đến độ la to.
Tiểu cữu cữu còn vui đến không ngừng, cười khanh khách về phía hai bọn họ, vung quả đấm nhỏ giống như là đang gây hấn.
Chọc cho mọi người cười to không thôi.
Sau khi ăn xong, phụ tử Trần Thế Anh cùng Sở Lệnh Tuyên đi đến chính viện.
Kỳ thật, lòng Trần Thế Anh sớm liền bay tới đây.
Cháu ngoại trai đều hơn nửa tuổi, không biết biến thành dạng gì.
ChieuNinh tại: diendan.com
Hắn cười ôm hai tiểu ca dậy, cho một đứa một cái ống đựng bút Lục Ngọc khắc hoa, cùng với nghiên mực trúc bùn chu sa hồng điêu trong vắt.
Cười nói: "Về sau cùng nhau với tiểu cữu cữu, nỗ lực thật tốt, cùng chung bổ ích."
Có lẽ bởi vì lúc trước Trần A Phúc nói câu "Vũ Ca Nhi đi theo ông nội học võ, Minh Ca Nhi đi theo ông ngoại học văn", cũng có lẽ Trần Thế Anh trước ôm Vũ Ca Nhi, sau ôm Minh Ca
.