Phùng Diệu Hoa uống một hớp nước, nói: "Ta không thích uống nước hoa quả, quá ngọt, rót chén trà nóng đến."
Nha đầu nàng ta nghe vậy, liền một lần nữa cầm một chén trà, mang theo bình nước nóng đi đến trước vài bước rót nước.
Thời điểm nha đầu rót nước, chỉ thấy Phùng Diệu Hoa duỗi tay đi lấy quả hạch trên bàn con, vừa vặn đụng phải cánh tay nha đầu, miệng ấm nước trong tay nha đầu lại vừa vặn hướng về phía tay Sở Hàm Yên đặt ở trên bàn con.
Cánh tay nha đầu kia bị cô nương nhà mình vừa đụng, nước trong bầu liền đổ ra một chút.
Nói thì chậm, việc thì nhanh, chỉ thấy Kỳ Nhi bỗng chốc đẩy tay Sở Hàm Yên ra, nước nóng đổ một ít ở trên tay Kỳ Nhi, nhưng vẫn rơi một ít ở trên tay Sở Hàm Yên.
Sở Hàm Yên lại sợ vừa đau lại ủy khuất, "Oa" một tiếng khóc lên, đứng dậy kéo Kỳ Nhi muốn về Hạm Đạm Hiên tìm mẫu thân.
Mà nha đầu "Gây tai hoạ" kia đang quỳ trên mặt đất càng không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ.
Nàng ta cũng là không có cách nào, nếu như không nghe chủ tử, trở về sẽ bị phạt càng thảm hại hơn.
Nếu như nghe chủ tử, mặc dù cũng sẽ bị phạt một trận, nhưng có chủ tử biện hộ cho, phạt cũng sẽ không quá lợi hại.
Biến cố này đều dọa mấy tiểu cô nương ngốc rồi.
Đại nha đầu Hồng Nhi của Anh Huệ cho dù là dọa hỏng đến hồn phi phách tán, bình thường đều là chủ tử gây họa, nô tài gánh nồi.
Nàng để cho người nhanh chóng đi Hạm Đạm Hiên thông báo chủ tử bên trong, cùng với cho người đi thỉnh y bà, lại đi qua xem tay Sở cô nương cùng Ký Nhi có bị phỏng hay không.
Thấy trên mu bàn tay Sở Hàm Yên có hai bong bóng nước nhỏ, mà mu bàn tay Kỳ Nhi cũng có chút nặng nề, nổi lên một chuỗi bong bóng nước.
Lý Trình cùng Chu Oánh Nhi mới phản ứng kịp, vội vàng dỗ dành Sở Hàm Yên, Anh Huệ thì nói Phùng Diệu Hoa: "Ngươi là chuyện gì xảy ra?"
Phùng Diệu Hoa tỏ vẻ ủy khuất, mạnh miệng nói: "Nó si bệnh nơi nào thì khỏi? Vẫn là một đứa ngốc, nha đầu đang rót nước nóng, bàn tay nó duỗi dài như vậy làm chi?"
Chu Oánh Nhi mất hứng nói: "Tay Yên Nhi muội muội nơi nào duỗi ra xa, rõ ràng là chủ tớ các ngươi cố ý."
Phùng Diệu Hoa nâng giọng lên nói: "Chu Oánh Nhi, lời nói này cũng không thể nói lung tung."
Lý Trình tức giận nói: "Phùng Diệu Hoa, đừng tưởng rằng người khác là ngốc.
Ngươi làm phỏng Yên Nhi, xem thập nhất hoàng huynh giáo huấn ngươi như thế nào."
Bởi vì hài tử của Trần A Phúc đáng yêu, lúc này trong sảnh cũng có một chỗ ngồi cho nàng, nàng đang xem những lão phụ nhân trêu chọc mấy người hài tử, liền thấy nha đầu lại đây bẩm báo, nói Sở gia đại tỷ nhi bị nha đầu Tứ tỷ nhi Phùng gia làm phỏng.
Mọi người sợ hết hồn, Trần A Phúc cùng An vương thế tử phi, còn có đám người An Hòa công chúa vội vàng đứng dậy đuổi đi ra ngoài.
Trên nửa đường, thấy được vài tiểu cô nương đi hướng Hạm Đạm Hiên, Sở tiểu cô nương khóc hai mắt sưng đỏ.
Chờ y bà xử lý xong thương thế cho Sở Hàm Yên cùng kỳ Nhi, nhóm người lớn cũng nghe hết chuyện đã xảy ra.
Lý Trình cùng Chu Oánh Nhi cùng với Kỳ Nhi, La Mai nói là Phùng Diệu Hoa cùng nha đầu cố ý làm phỏng, Phùng Diệu Hoa cùng nha đầu nàng ta nói là Sở Hàm Yên phản ứng chậm, tay lại duỗi
.