*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Nghe Kim Yến Tử nói, Trần A Phúc giật mình. Lần này người cả nhà đều trở về, thiếu mỗi thối Đại Bảo, thật đúng là tiếc nuối. Nhưng mà, khiến vị tôn đại thần này hồi hương, hình như rất không dễ dàng. Nhưng mà, cũng không phải là không thể được.
Nàng cười nói: "Cục cưng thật thông minh, xác thực như thế." Lại nói: "Sẽ kêu cả A Lộc, không có hắn, cũng không tính đại đoàn viên."
Kim Yến Tử chít chít cười nói: "Đúng nha, đúng nha, như thế nào đã quên cậu A Lộc, nên đánh." Nói xong, còn dùng một mảnh cánh tát cái đầu nhỏ của mình một cái.
Giờ tý vừa đến, Kim Yến Tử và Kim Bối liền gấp không thể chờ bay ra không gian.
Ngày hôm sau chạng vạng, Hòa vương gia từ trong cung tan học hồi vương phủ. Nghe Thu cô cô nói, Sở phu nhân phái người đưa tin đến, Kim Bảo và Kim Bối trở về, thỉnh cậu đi Sở gia ăn cơm tối.
Hòa vương gia đoạn thời gian gần đây vẫn luôn ngóng trông Kim Bảo cùng Kim Bối, nghe thì cực vui, vội vàng dẫn thật dài cùng ngắn ngủi đi Sở gia, trừu trừu cùng cuồn cuộn này vài ngày vẫn luôn ở tại Sở gia.
Cơm tối bày ở đại trên bàn bát tiên phòng sảnh phòng chính phòng, người một nhà vây tại một chỗ ăn cơm, ngay cả Tiểu Ngọc Nhi đều lên bàn. Bên trái bên cạnh bàn bát tiên bày một cái kỷ trà cao, trên kỷ trà cao có một cái bàn lớn, Kim Bảo cùng Kim Bối ăn cơm ở đó. Bên phải bên cạnh bàn bát tiên bày một cái bàn nhỏ thấp bé, một nhà thật dài ăn cơm tại đây.
Lúc ăn cơm, Vũ Ca Nhi và Minh Ca Nhi liền đặc biệt rắm thối nói cùng Hòa vương gia một nhà của mình sẽ hồi hương, còn sẽ để tiểu cữu cữu cùng đi. Hòa vương gia nghe xong, cũng kéo tay áo Trần A Phúc muốn đi trở về theo.
Trần A Phúc nói: "Ta cũng muốn cho con cùng nhau trở về chơi, chỗ đó có nhiều hồi tưởng của chúng ta như vậy. Nhưng mà, Hoàng thượng và thái hậu nương nương có thể đồng ý không?"
Sở Hàm Yên cũng muốn để Hòa vương gia cùng đi chơi, nói: "Hòa vương gia, huynh liền cẩn thận nói một chút cùng Hoàng thượng và thái hậu nương nương thôi. Huynh còn nhớ rõ Đường Viên và Phúc Viên sao?"
Hòa vương gia gấp gáp la lên: "Ta đương nhiên còn nhớ, không chỉ còn nhớ Đường Viên và Phúc Viên, còn nhớ rõ con đường nhỏ giữa hai viện, còn có Lộc Viên và Hưởng La thôn, ta nằm mơ đều từng trở về." Lại cực kỳ nghiêm túc cam kết: "Mọi người yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp để hoàng huynh và mẫu hậu đáp ứng."
Khi cậu nói đến đường nhỏ giữa Phúc Viên và Đường Viên, Sở Lệnh Tuyên và Trần A Phúc nhìn nhau cười một tiếng. Mặc dù không nói chuyện, nhưng bọn họ biết rõ suy nghĩ trong nội tâm hai bên - - con đường nhỏ kia, chứng kiến không nỡ, động tâm, hiểu nhau, mến nhau của hai người bọn họ...
Sở Lệnh Tuyên lại nói: "Hòa vương gia nên cẩn thận xin chỉ thị cùng Thánh thượng và thái hậu nương nương. Nếu bọn họ đích xác không cho ngài trở về, đừng cáu kỉnh, chờ ngài lớn lên một chút trở về nữa cũng được."
Hòa vương gia gật gật đầu, nói: "Sở tướng quân yên tâm, ta sẽ thương lượng kỹ cùng bọn họ." Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Hòa vương gia đi cầu Hoàng thượng và thái hậu thật lâu, nói cậu nhớ nông thôn, nằm mộng cũng muốn về đi xem một chút, còn khóc, mới để cho bọn họ đồng ý. Hoàng thượng đặc biệt tìm đến Sở Lệnh Tuyên, kêu hắn nhất định phải bảo đảm an toàn của tiểu thập nhất.
Trung gian còn có một việc nhỏ xen giữa, khi Lý Hiên biết rõ Hòa vương gia muốn cùng một nhà