La quản sự cười nói: "Trần tiểu nương tử, có thể thỉnh Đại Bảo cùng Kim Bảo theo ta đi Đường Viên với tỷ nhi nhà ta hay không? Tỷ nhi nhà ta hôm nay rùm beng một trận muốn Kim Bảo, ngay cả điểm tâm cũng không ăn."
Trần A Phúc tiếc nuối nói: "Ai da, sáng sớm hôm nay Kim Bảo liền đi theo đoàn yến bay về phía nam rồi, chỉ sợ phải chờ đến sang năm mới có thể nhìn thấy nó."
La quản sự có một chút ngây người, tựa như phản ứng không kịp.
Trần A Phúc lại nói: "Là thật, ta cũng không dám lừa gạt La lão gia.
Sáng sớm hôm nay, ta trơ mắt chứng kiến nó bay vào bên trong một đám Yến Tử, bay đi hướng phía nam.
A, chúng ta còn có một con chim nhỏ càng xinh đẹp hơn, sẽ đưa cho Sở cô nương giải buồn đi." Sau đó, mời La quản sự vào sân nhỏ.
Khi La quản sự nhìn thấy con Hoa Cẩm Tước, con mắt đều trừng lớn, nói: "Con chim nhỏ này thật xinh đẹp, ngươi xác định muốn tặng nó cho tỷ nhi nhà ta?"
Thấy ánh mắt La quản sự, Hoa Cẩm Tước này nhất định cực ít gặp.
Nhưng lời đã nói ra, huống chi còn là Kim Yến Tử dặn dò, Trần A Phúc ngực lại đau nhức cũng không dám nuốt lời, nhưng lời nói phải nói xinh đẹp một chút.
Nàng cười nói: "Vâng.
Ta nghe Đại Bảo nói cô nương nhà ngài cực thích Kim Bảo, đáng tiếc trời lạnh, Kim Bảo phải đi phía nam.
Con chim nhỏ này vừa đẹp mắt, tiếng kêu lại êm tai, tặng nó cho cô nương nhà ngài giải trí, có lẽ cô nương nhà ngài sẽ thích."
La quản sự mừng rỡ, nói thẳng: "Cảm ơn Trần tiểu nương tử, có con chim nhỏ này chơi cùng, tỷ nhi nhà ta nhất định sẽ thích."
Trần Đại Bảo cũng đi ra nói: "Con chim nhỏ này lớn lên đẹp mắt giống như Yên Nhi muội muội, đưa cho Yên Nhi muội muội chính là phấn hồng tặng giai nhân."
La quản sự nghe, lại cười lên ha hả.
La quản sự ý tứ là, cho dù Kim Bảo không ở đây, vẫn hy vọng Đại Bảo có thể mang Thất Thất cùng Hôi Hôi đi Đường Viên.
Một cái là để cho cậu tự mình giải thích cùng tỷ muội nhà mình Kim Bảo đã đi phía nam, một cái là có cậu cùng Hôi Hôi, Thất Thất bên cạnh, tỷ muội cũng sẽ vui vẻ một ít.
La quản sự ban ngày ngày hôm qua còn buồn bực, như thế nào Đại Bảo một hài tử mới bốn tuổi, có thể cùng tỷ muội nhà mình chung đụng được tốt như vậy, lại có kiên nhẫn.
Thời điểm tỷ muội không để ý tới cậu, cậu liền ở một bên chơi đùa cùng hai con vẹt cùng chó nhỏ, còn sẽ làm ra động tĩnh khiến tỷ muội chú ý cậu.
Thời điểm khi tỷ muội nhìn cậu, cậu sẽ cười cười với nàng, không chuyện gì nói nhảm nói hai câu.
Cho dù tỷ muội không để ý tới cậu, cậu cũng không để ý chút nào, tiếp tục tính tình tốt ngồi ở một bên.
Đợi đến khi tỷ muội nhìn cậu lần nữa, cậu lại sẽ nói giỡn vài câu.
Quá khứ đại gia nhà mình tìm rất nhiều nha đầu cùng hài tử bồi tỷ muội giải buồn, nhưng không một ai có khả năng hấp dẫn sự chú ý của tỷ muội.
Chỉ có cậu, một bé trai bốn tuổi, lại ngoài ý muốn hấp dẫn lấy tỷ muội, thời gian cho dù quá ngắn, đã khiến cho chủ tử nhà mình kích động rơi lệ.
Tối ngày hôm qua, tức phụ hắn ra ngoài hỏi thăm một phen, mới biết được thì ra đứa bé kia là con nuôi, nương cậu còn
.