Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Cố Vân Đông nơi nào nhìn không ra Tiền ma ma từ sau khi Cố Tiên Nhi trở về ánh mắt liền trở nên bất thiện, nàng quay đầu liền đối với những người khác nói, “Mọi người đều là tới chúc mừng tân gia của nhà ta, đưa cái gì ta cũng đều thích.”

Nguyên bản thôn dân đang bị lễ của Bành gia làm chấn động có chút phục hồi lại tinh thần, tức khắc nở nụ cười.

Phùng Đại Năng nghĩ, trách không được thôn trưởng nói nha đầu này nói chuyện làm cho người ta cảm thấy thoải mái trong lòng.

Ý cười của Tiền ma ma hơi cứng đờ, Cố Vân Đông cười tiếp đón nàng, “Hôm nay người nhiều, ta vội đến chân không chạm đất, nếu có chiêu đãi không chu toàn chỗ nào thì thỉnh thông cảm nhiều hơn, ma ma cứ tự nhiên.”

Tiền ma ma tươi cười gật gật đầu, thấy Cố Vân Đông đi đến bàn khác, mới một lần nữa ngồi xuống hỏi Cố Tiên Nhi, “Ngươi không phải nói nàng là đường tỷ của ngươi sao? Nhưng nàng nói chuyện một chút cũng đều không giống như là từ nông thôn ra tới.”
Cố Tiên Nhi hơi hơi cắn môi, “Đại bá của ta khi còn nhỏ có đọc qua thư, đường tỷ liền đi theo đại bá nhận biết mấy chữ.”

Nguyên lai là như thế này, trách không được cách nói chuyện cứ như hành văn, sợ người khác không biết nàng có thể nói mấy cái thành ngữ hay sao, thật là càng thiếu cái gì càng muốn khoe ra cái đấy.

Lúc này mọi người đều đã ngồi xuống, Thiệu Thanh Viễn liền ngồi ở địa phương cách bàn Tiền ma ma này một khoảng không xa, Liễu Duy cùng hắn nhận biết, tự nhiên là cùng ngồi một bàn với hắn.

Lục thái gia cùng thôn trưởng đều là người có bối phận và uy vọng lớn nhất thôn, đối với khách quý như Liễu Duy đến từ trong thành, tự nhiên là muốn cùng đi, bởi vậy cùng ngồi ở một bàn này.

Những người khác thật ra cũng muốn ngồi, đặc biệt là hai mẹ con Phương thị, vài lần đều muốn đến bên người Liễu Duy chào hỏi, nhưng khi nhìn đến Thiệu Thanh Viễn cũng ở đấy, lại không dám.
Bởi vậy bàn này mạc danh thanh tĩnh rất nhiều, Trần Lương cùng Lục thái gia đối với Thiệu Thanh Viễn còn tính là hữu hảo, thời điểm ăn cơm ngẫu nhiên còn trò chuyện với hắn.

Đồ ăn thật mau được mang lên, đại bộ phận đều là đồ ăn ngày thường ít ăn, thôn dân trong thôn lại không rảnh là cái gì Liễu gia Bành gia, một đám đều mặt mày hồng hào duỗi đôi đũa kẹp thịt.

Tiền ma ma mang theo hai cái nha hoàn, liền cùng ngồi với mẹ con Phương thị.

Nàng kỳ thật đưa xong lễ liền có thể đi rồi, bất quá nghe Cố Tiên Nhi nói xong liền không khỏi ngồi lại lâu hơn một chút.

Thời điểm những món thịt đó bưng lên, nàng vẫn là muốn động đũa. Nhưng động tác của nàng chưa xong, những người khác ngồi cùng bàn đã bắt đầu điên cuồng đoạt đồ ăn.

Đôi đũa của Tiền ma ma liền ngừng ở giữa không trung, duỗi về phía trước cũng không phải, thu trở về cũng không phải.
Cố Tiên Nhi bên cạnh nàng vậy mà lại ăn ngon lành, nàng ở Bành gia làm nha hoàn thô sử, tuy rằng không giống như thời điểm chạy nạn đến ăn cũng không được ăn, nhưng tới thời điểm ăn cơm kia cũng là rất dễ bị người khác đoạt, nàng không bối cảnh không năng lực, cuối cùng chỉ có thể ăn phần dư sót lại.

Lần này khó có được ăn đồ ngon, Cố Tiên Nhi nơi nào chịu buông tha.

Nhưng Tiền ma ma lại là người làm gì cũng phải có trước sau không được lỗ mãng, ăn đến một nửa, nàng rốt cuộc vẫn là đi cáo từ với Cố Vân Đông.

Cố Tiên Nhi luyến tiếc đi, lại cũng không có biện pháp, dùng sức gặm thêm hai khối thịt, lúc này mới xoa miệng đứng dậy.

“Các ngươi ở bên ngoài chờ ta, ta đi đến chủ nhà nói một tiếng.” Nàng nguyên bản còn muốn mang theo Cố Tiên Nhi cùng đi, nhưng trải qua hơn phân nửa ngày này nàng cũng coi như đã nhìn ra, hai tỷ muội Cố Vân Đông này quan hệ không được tốt lắm, nếu không thì như thế nào một câu nói cũng không nói cùng Cố Tiên Nhi đâu?
Cố Tiên Nhi cùng một tiểu nha hoàn khác chỉ có thể ra cửa chờ, tiểu nha đầu kia lại vội vã đi nhà xí, đem Cố Tiên Nhi một người ném ở cửa.

Cố Tiên Nhi âm thầm cười lạnh một tiếng, “Người lười thì phân nhiều.” Nói xong ôm ôm tay, thật lạnh.

Trên người nàng cũng chỉ có nổi hai kiện xiêm y, Cố Vân Đông lại có thể sinh hoạt tốt như vậy, ngẫm lại thật không công bằng.

“Ngươi là đường muội của Cố Vân Đông?” Bỗng nhiên, phía sau truyền đến một đạo thanh âm xa lạ.

Bạn đang đọc truyện tại Thích Truyện 247

Nhấn Mở Bình Luận