Cố Tiên Nhi sau khi trở về từ Cố gia lần trước, đã được cân nhắc tới nhị đẳng nha hoàn.
Nàng đoán phỏng chừng là Tiền ma ma nói nàng cùng Cố Vân Đông có quan hệ, nên thiếu phu nhân mới có ý tứ này, có thể là muốn cho nàng hỗ trợ làm gì đó.
Chỉ là từ sau đó thiếu phu nhân vẫn luôn không nhìn nàng, cái này làm cho Cố Tiên Nhi đang tâm ngứa khó nhịn có chút rối rắm.
Cũng may làm nhị đẳng nha hoàn, việc của nàng bây giờ cũng nhẹ nhàng không ít, tiền tiêu vặt cũng nhiều hơn, thậm chí còn có thể tích cóp một chút mua đồ trang điểm cho mình.
Thậm chí hiểu biết thêm không ít về sự tình Bành phủ, tỷ như nói… Thiếu phu nhân là người rất ghen tỵ có thủ đoạn, Hạ di nương được sủng ái, thiếu gia thích nữ nhân kiều diễm có trước có sau, mặc kệ là thông phòng hay là di nương, đều là loại hình này.
Không nghĩ tới hôm nay Tiền ma ma thế nhưng lại đây nói, thiếu phu nhân có việc tìm nàng.
Cố Tiên Nhi sửa sang lại một chút xiêm y cùng tóc, lúc này mới cụp mi rũ mắt đi theo sau Tiền ma ma đi Như Ý viên.
Trong phòng Diêu thị trừ bỏ nàng liền không có người khác, nhìn thấy Cố Tiên Nhi, nàng thoáng nâng nâng đôi mắt.
“Ngồi đi.”
Cố Tiên Nhi thụ sủng nhược kinh, thật cẩn thận ngồi ngay mép ghế.
Đáy mắt Diêu thị hiện lên một tia khinh thường, sau khi uống một ngụm trà mới hỏi, “Nghe nói ngươi cùng cái nha đầu tên Cố Vân Đông kia là đường tỷ muội?”
“Đúng vậy, thiếu phu nhân, Cố Vân Đông xác thật là đường tỷ của nô tỳ. Chỉ là…” Nàng do do dự dự, “Nàng cùng nô tỳ quan hệ không tốt.”
“Vậy người đối với nàng hiểu biết được bao nhiêu? Ngươi cảm thấy, thiếu gia sẽ thích nàng sao?”
Cố Tiên Nhi ngẩn ra, trong lòng thoáng chốc có một trận kích động, chỉ là trên mặt vẫn là một bộ dáng cẩn thận suy tư, một lát sau mới không xác định nói, “Hẳn là…không thích đi. Thiếu phu nhân, đường tỷ của nô tỳ trước kia tính tình rất yếu đuối, cũng không biết trên đường chạy nạn kia đã xảy ra chuyện gì, gặp phải sự tình gì, nàng thay đổi thật nhiều.”
“Nga? Nơi nào thay đổi?”
“Chính là lá gan lớn, trước kia động một chút liền khóc, không quá thích ra khỏi nhà. Nhưng ngày đó nô tỳ ở Vĩnh Phúc thôn nhìn thấy nàng, lại cảm thấy nàng làm việc một chút đều không loạn, cùng người ta nói lời nói cũng rất có trật tự, căn bản không giống như là nha đầu ở nông thôn, không biết có phải hay không có người đã dạy nàng.”
Nàng nhíu lại mi tự hỏi, trả lời với một bộ dáng vô tình thắc mắc.
Diệu thị lại hơi hơi nheo mắt lại, như là có người đã dạy nàng?
“Vậy ngươi vì cái gì cảm thấy thiếu gia sẽ không thích nàng?”
Cố Tiên Nhi sờ sờ đầu của chính mình, nhỏ giọng nói, “Nô tỳ chính là cảm thấy, nàng lớn lên giống nhau, mặc kệ là khí chất hay là bộ dáng, đều kém xa phu nhân, thiếu gia thấy thế nào cũng không giống như là sẽ coi trọng nàng. Hơn nữa, nếu thiếu gia thật sự thích nàng, vì cái gì lại không dứt khoát nạp nàng làm thϊếp, còn để nàng ở địa phương nông thôn kia cùng nam nhân khác hợp tác làm ăn với nhau.”
“Phải không?”
“Ân, cho nên thiếu phu nhân căn bản là không cần đem nàng để vào mắt.”
Diêu thị thấp thấp cười, ngón tay vuốt ve tách trà, “Chính là ta như thế nào cảm thấy, gia giống như thực coi trọng nàng?”
“Này…” Cố Tiên Nhi nghĩ nghĩ nói, “Có lẽ là hai người bọn họ quen biết đã lâu rồi đi? Có lẽ là đường tỷ của nô tỳ đã từng giúp đỡ qua thiếu gia? Cho nên thiếu gia mới đối với nàng nhìn với một con mắt khác, cũng không nhất định là tình yêu nam nữ. Nếu không đường tỷ kia của nô tỳ mang theo mẫu thân ngây dại cùng đệ đệ muội muội vất vả, gặp thiếu gia như vậy, còn không phải cố gắng chạy nhanh vào phủ hưởng phúc?”
Diêu thị gật gật đầu, “Ngươi nói, nhưng thật ra có vài phần đạo lý.”
“Kỳ thật, phu nhân nếu muốn biết hai người rốt cuộc sao lại thế này, cũng rất đơn giản.” Cố Tiên Nhi nhỏ giọng nói.
“Ngươi nói xem.”
Bạn đang đọc truyện tại thichtruyen247