Đối với Cố Vân Đông, Kha biểu cô liền không cho một phân sắc mặt tốt, nàng khẽ hừ một tiếng, “Như thế nào, ta còn không thể tới?”
“Đương nhiên là có thể tới, trước hai ngày hai cái đứa bé này còn nhắc đến người đây.”
Cố Vân Đông vội tiếp đón nàng đi nhà chính ngồi, Cố Vân Thư bên kia đã chạy nhanh đi rót một ly nước đường lại đây.
Kha biểu cô uống một ngụm, gật gật đầu, “Xem ra ngươi làm sinh ý cũng không tồi a.”
Cố Vân Đông năm trước cũng có cho nàng cùng Nhϊếp Thông quà ăn tết, là bảo tiêu cục nhà Trịnh Cương gửi đi, trong đó cũng có đường trắng, cũng viết tin, chỉ là nói đại khái về sinh ý của mình, cũng không viết tỉ mỉ kỹ càng.
“Là cũng không tệ lắm.”
Kha biểu cô điểm điểm nàng, “Lại giả khiêm tốn.” Nói xong liền nhìn nhìn Cố Vân Khả, tiểu cô nương đã vài tháng chưa thấy qua nàng, tuy rằng biết đến vị Kha biểu cô này, nhưng nàng tuổi còn nhỏ, bộ dáng trong đầu đã có chút mơ hồ, lúc này liền đứng núp ở phía sau trợn tròn mắt tò mò nhìn nàng.
Kha biểu cô bị đôi mắt to manh manh thủy linh của nàng làm cho tâm đều mềm mại, vội vẫy vẫy tay, “Khả Khả không nhớ rõ Kha biểu cô sao? Trước kia lúc còn ở nhà ta còn một hai phải đi theo ta ngủ đâu, Kha biểu cô còn kể cho ngươi không ít chuyện xưa, quên mất rồi?”
“Là, là truyện Con mèo Đại Hoa sao?”
“Nha, nguyên lại còn nhớ rõ a.” Kha biểu cô càng cao hứng, “Còn muốn nghe hay không? Lần này ta kể chuyện con chó cho ngươi.”
Tiểu cô nương gật gật đầu, thấy ca ca tỷ tỷ đều mặt đầy ý cười nhìn nàng, lập tức liền bổ nhào vào trong lòng ngực Kha biểu cô.
Kha biểu cô đối với hai đứa nhỏ đó là không có sức chối từ, cùng Cố Vân Đông nói thêm vài câu liền không để ý đến nàng nữa.
Vẫn là Cố Vân Thư lặng lẽ đối với nàng nói, “Đại tỷ, Kha biểu cô nói, nàng hôm nay chỉ ăn có hai cái bánh bao nhỏ, muốn ăn thịt kho tàu do ngươi làm.”
“Được rồi, đại tỷ đi làm.” Cố Vân Đông bật cười.
Nàng bảo Cố Vân Thư đi bồi Kha biểu cô trò chuyện, nhưng cũng không thể làm Kha biểu cô quá mệt mỏi, quay đầu lại phân phó Giang thị đem phòng cho khách thu thập thỏa đáng.
Ngay sau đó liền đi vào phòng bếp, hồi lâu rồi không có làm đồ ăn, nàng vừa lúc bộc lộ tài năng.
Kha biểu cô rốt cuộc mệt mỏi, đi vào phòng cho khách ngủ non nửa một canh giờ, tỉnh lại vừa vặn có thể ăn cơm chiều.
Chỉ là, khi nàng nhìn thấy nam nhân xa lạ cũng đồng dạng ngồi ở nhà ăn Cố gia, vẫn là nhịn không được nhướn mày.
Thân là cùng thanh mai trúc mã lớn lên cũng tu thành chính quả, người từng trải như Kha biểu cô đây mà nói, ánh mắt Thiệu Thanh Viễn đại biểu cái gì nàng trong lòng rõ rành rành.
Cho dù chỉ là mơ hồ, nhưng ánh mắt ấy thỉnh thoảng bay đến trên người Cố Vân Đông, nàng chính là nhìn chằm chằm đến rõ ràng.
Hơn nữa nam nhân này rất có tính xâm lược, vừa thấy chính là thuộc về cái loại tính tình không đạt mục đích thề không bỏ qua kia. Lại xem hắn đối với Cố Vân Đông nói gì nghe nấy, bảo tiến vào phòng bếp liền tiến vào phòng bếp, bảo bưng thức ăn liền bưng thức ăn, Cố Vân Đông này sai sử thành thói quen, đã có thể chướng mắt nam nhân khác, sớm muộn gì cũng vào trong tay hắn.
Kha biểu cô trong lòng âm thầm thở dài một hơi, nàng còn nghĩ sau này sẽ tác hợp cái tên cháu trai ngốc Nhϊếp Thông của nàng cùng Cố Vân Đông, hiện tại xem ra, nàng vẫn là chuyên tâm xem diễn đi.
Thiệu Thanh Viễn nói rất ít, hắn biết Kha biểu cô người này, cũng biết nàng giúp Cố gia không ít, bởi vậy thái độ hữu hảo, dẫn đầu chào hỏi, liền an tĩnh làm người nghe, ăn… thịt kho tàu.
Xem động tác của hắn không chậm, tuy là Kha biểu cô lại còn muốn cùng hai đứa nhỏ dong dài tâm sự, cũng cường ngạnh nhịn xuống, thực hiện đúng gia giáo lúc ăn và lúc ngủ không nói chuyện.
Ăn cơm xong lại nói sau.
Bất quá trước khi bồi hai đứa nhỏ, vẫn là nên nói chuyện quan trọng hơn.
Bạn đang đọc truyện tại metruyenhot