Làm thần tử đúng là không dễ dàng .
Hoàng đế cho bọn họ đến để nghỉ ngơi thư giãn nhưng thực tế bọn họ so với ngày thường mệt gấp trăm lần .
Ngoài mặt làm ra vẻ thoải mái , còn phải nội ứng ngoại hợp , hơn nữa nhất
định không để cho cấp trên nhìn ra là ngươi đang rất hồi hộp , không có
chút tâm trạng thưởng thức .
Nếu không cấp trên cảm thấy mình
rộng lượng như vậy , cho ngươi ra ngoài đổi gió , kết quả các ngươi một
đám như ăn phải hoàng liên ( một vị thuốc đông y – cực đắng ) , được rồi , từ nay về sau đừng hòng , cho các ngươi mệt đến chết đi sống lại cho
biết thân , ai bảo có phước không biết hưởng .
Tuy mọi người cũng có tâm tình ngắm cảnh khi đi du xuân cùng hoàng đế nhưng hầu như tất cả ban đêm đều không ngủ nổi , nhất là buổi tối đầu tiên đến đây , mọi
việc rối mù tới tận hừng sáng mới xong , vừa chợp mắt đã tới giờ dậy .
Là nam nhân còn dễ chịu, nữ nhân mới khổ , vừa phải trang điểm , vừa phải
lựa chọn quần áo , người nào cũng phải một hai canh giờ mới xong .
Chải đầu không những cần phải phù hợp thân phận , khí chất , mà còn phải thu hút được ánh nhìn người khác . Trong đẹp dẽ có tinh xảo , trong đoan
trang có quyến rũ , không chói mắt nhưng cũng không được lu mờ .
Tóm lại cần phải khiến người khác âm thầm tán thưởng , hoặc là chải một
kiểu tóc mới mẻ độc đáo , hoặc đen mượt như nhung hoặc tóc mai e lệ hoặc chọn phối hợp với món trang sức diễm lệ huy hoàng hay độc nhất vô nhị …
Nếu không , nhóm phu nhân , tiểu thư cao quý đó , lỡ có người mặt đầy
tàn nhan hoặc lấm tấm mụn đột nhiên xuất hiện có phải hù chết người ta
không ? Hơn nữa , nếu mặt mày bình thường làm người khác không chú ý tới vậy thì so với không khí có gì khác biệt ?
Cho nên những gia
đình phú quý đều đem theo những nha đầu chải đầu giỏi nhất trong nhà đến , thậm chí còn thỉnh ma ma chuyên chải đầu từ bên ngoài vào , đặc biệt , thỉnh cả ma ma cài trâm .
Ma ma cài trâm hay là Trâm cài bà là
những người chuyên trách trang điểm , chải đầu cực giỏi . Ban đầu ,
những trâm cài bà này chỉ lưu hành ở giang Nam , nơi giàu có , đông đúc
và lắm thương nhân .
Mà thương nhân đa số bủn xỉn , khi nào ra
cửa mới trang điểm xinh đẹp , ở nhà cũng không nuôi nhiều nô bộc , mỗi
lần cần đi ra ngoài tham gia những yến hội quan trọng mới thỉnh Trâm cài bà đến giúp .
Nữ nhân khi vấn tóc thường đội trên đầu quá nhiều
trang sức nặng nề nên phải thời thời khắc khắc chú ý , lệch đi một chút là phải chỉnh ngay . Nếu lỡ có một món trang sức nào đó chịu không nổi
mà rớt xuống lại càng phiền toái nên Trâm cài bà luôn có đôi tay nhanh
đến chuẩn xác kèm theo đôi mắt tinh tường , một cây kim rơi từ xa cũng
có thể nhìn thấy và bắt được dễ dàng .
Lần này những người đi
theo thánh giá cũng không phải nhà nào cũng hoàn toàn phú quý . Có những người tước vị thấp hoặc làm quan thanh liêm , không có thu nhập riêng
đáng kể cho dù làm mười mấy năm cũng ở chức vị đó không thăng lên được . Những nhà như thế chỉ nuôi một ít nô bộc giúp họ lo hết trong ngoài ,
chải đầu trang điểm đều là tự tay mình làm , những trường hợp không thể
qua loa chỉ còn cách nhờ Trâm cài bà giúp đỡ .