Nói xong, nàng với Tô
Việt đi tới phía trước, Lưu Hỏa theo sau, ai cũng yên lặng. Lưu Vân đứng ở đằng xa, dưới ánh đèn có một nữ tử bị điểm huyệt đang ngồi, trợn mắt
căm tức nhìn qua.
Tô Việt ngẩn ra, vội nói:“Hiểu lầm, hiểu lầm!” Sau đó chạy tới : " Hoa cố nương, sao cố nương ở đây ? "
Vị cô nương này đúng là Hoa Ngọc La của Vương gia. Nàng oán hận trừng Tô Việt, lại quay qua liếc Lưu Vân.
Lưu Vân thấy ra là người quen, đưa mắt hỏi ý kiến tô Mạt. Tô Mạt ra hiệu cho hắn thả người.
Lưu Vân thay nàng giải huyệt câm, Hoa Ngọc La lập tức nhảy dựng lên, thở
phì phì trừng mắt nhìn Lưu Vân: “Không hỏi xanh đỏ đen trắng đã nói ta
lén lút.”
Lưu Vân thấy nàng là người quen của Tô việt nên không nói gì, xin lỗi rồi lui xuống.
Tô Mạt mỉm cười nhìn nàng, cô gái này nhìn bề ngoài là nha hoàn của gia
tộc lớn, nhưng coi bộ không phải nha đầu nhất đẳng, chắc là nhị hoặc
tam đẳng. Nàng mặc áo màu hồng phấn, quần trắng, ngoài khoác áo xanh,
hai búi tóc gọn gàng, mi thanh mục tú, mới nhìn đã thấy sạch sẽ.
“Tỷ là bạn của nhị ca muội sao? ”
Hoa Ngọc La hai má ửng đỏ:“Ngươi là ai?”
Tô Việt vội nói:“Hoa cô nương, đây là ngũ muội của ta.”
Hoa Ngọc La:“ A, ta biết, bọn họ nói cô là tiểu yêu nữ.”
Tô Mạt bật cười, không chút nào để ý: “ Nói vậy tỷ không ủng hộ bọn họ .”
Hoa Ngọc La nói:“Bọn họ rõ ràng là quần ma loạn vũ, ai cũng nói là yêu
quái. Tô gia các người nổi tiếng nên bị mấy người đó nói xấu sau lưng. "
Tô Việt thân thiết nói:“Hoa cô nương, nàng có việc gì gấp sao? Ra ngoài như vậy không sợ nguy hiểm ? "
Hoa Ngọc La thầm oán trừng hướng Lưu Vân:“Ta vốn phát hiện một chút không
thích hợp, muốn đi theo xem, ai biết bị bắt, còn nói ta lén lút. "
Tô Mạt cười nói:“Hoa tỷ tỷ, xin lỗi, muội thay hắn xin lỗi với tỷ. "
Hoa Ngọc La khoát tay: “Quên đi, giờ không còn sớm, ta phải đi trở về. Nga, đúng rồi, ta phát hiện Vương gia có điểm không thích hợp, gần đây có
nhiều xe ngựa hay lui tới nhưng xe nào cũng che kín mít, không biết bên
trong có gì, ta lén theo dõi thì nghe họ nói cái gì pháo đốt gì đó.. "
Tô Việt nói: “ Chuyện này có gì lạ. có nhà nào không đốt pháo đâu. "