Nàng quay đầu thấy Hoàng Phủ Cẩn có vẻ ngạc nhiên, cười nói: "Cẩn ca ca, chúng ta đến cái đình xa nhất ở giữa hồ kia đi, huynh đàn một khúc cho muội nghe, chúng ta xem bọn họ biểu diễn, cũng tới ủng hộ một chút."
Hoàng Phủ Cẩn có chút bội phục nàng, vừa rồi nàng bảo hắn chờ một lúc, sau đó biến mất, một lúc sau đã quay về, hơn nữa trong tay còn cầm nhiều thứ như vậy.
Thật không biết tốc độ của nàng ra sao, dù nhặt không cũng không nhanh được như vậy.
Hơn nữa nhìn trang phục của nàng, quả thật hắn...Nàng vậy mà trực tiếp vén váy lên, sau đó tùy ý dắt bên eo, trên mặt có đeo khăn che mặt, hơn nữa khăn che lại hợp với váy của nàng, thấp thoáng để lộ ra vẻ đẹp của nàng, theo từng động tác của nàng, dưới ánh sáng của đèn lồng lại càng thêm vẻ bí ẩn xinh đẹp.
"Mạt nhi, buông váy xuống đi." Tuy rằng hắn cảm thấy nàng như vậy cũng rất đẹp, nhưng chỉ được để cho mình hắn ngắm mà thôi.
Tô Mạt đâu biết hắn nghĩ gì, nàng cười hì hì, "Không sao đâu, trời tối như vậy, người khác sẽ không nhìn thấy."
Nàng đưa vò rượu cho hắn, để hắn cầm giúp nàng, vừa đi được hai bước, mấy tên lính canh từ đường nhỏ gần đấy đi tới, nhìn bọn họ một cái, gương mặt của người đứng đầu đám lính canh kia lập tức đen lại, trách cứ nói: "Kẻ nào dám ở đây yêu đương vụng trộm."
Tri phủ phu nhân là người vô cùng sĩ diện, vì tổ chức đêm du ngoạn này đã bỏ ra rất nhiều công sức.
Tuyệt đối không để cho đám người danh viện yêu đương vụng trộm, nếu không đó chính là vết đen của Duy Dương, là nghi ngờ năng lực của bà ấy.
Không chỉ thế, cho dù là nam nữ tới ngắm cảnh bình thường, nếu muốn nhìn tín vật, cũng phải là khi đi ngang nhau trước công chúng mà nhìn lén của nhau, nếu ngược nhau, thì lặng lẽ bỏ lại tín vật, sau đó bàn lại.
Cũng không thể lén lút làm lúc du hội đang diễn ra.
Để đề phòng chuyện này, cho nên số người canh tuần được tăng gấp đôi, nếu thấy có người làm chuyện qua quýt thì tuyệt đối không tha.
Sắc mặt Hoàng Phủ Cẩn đen lại, Mạt Nhi chính là thê tử danh chính ngôn thuận của hắn rồi.
Tuy rằng chưa thành thân, nhưng đã đính hôn, hơn nữa được Tô Nhân Vũ và Tô lão phu nhân chính miệng nhận lời.
Huống hồ từ trước đến giờ hắn hắn không dám làm gì quá mức, vậy mà mấy tên tiểu tử này lại dám chỉ trích hắn.
Xem ra mấy tên này vào quân ngũ không phân rõ đúng sai, hắn ta nói cái gì thì là như vậy, thật thiếu dạy dỗ rồi.